ÔNG TỔNG THANH TRA NGUYỄN VĂN THÀNH 1915-1972 Sĩ Tải Bùi Văn Tiếp |
Ông Thành là người gốc Rạch Giá về Tòa Thánh làm công quả trong ban thợ hồ. Ông rất mạnh sức làm gạch bông rất giỏi vì bơm hơi mà không có sức mạnh thì gạch không tốt. Ông học nghề võ với ông Sáu Liêng về đường gươm, đường roi đường kiếm …đủ các môn theo võ ta. Môn đồ của Sáu Liêng về đường côn thì ông Thành là người giỏi nhứt. Ông thích đọc truyện Tàu, Tam Quốc và Phong Thần. Ông nhớ hầu hết tên các tướng giỏi nên người ta đoán được chí của ông thiên về võ biền.
Phong trào cơ thế 1945, ông gia nhập vào nội nội ứng Nghĩa Binh rồi được bổ số 4 ở Mạc Ma Hoa để làm cận vệ cho ông Giáo Sư Đại Biểu Trần Quang Vinh, được phong Vệ Uý kêu là “Vệ Thành”.
Nhờ có võ nghệ ông huấn luyện một số em út để lần lược trờ thành một chỉ huy của chi đội 7 nơi rừng Bù Lu để kháng chiến chống Pháp. Nhờ sự gan dạ chịu gian khổ nên gây được uy tín trong đám võ biền, ông được thăng Thiếu Uý , rồi Trung Uý, Đại Uý…
Anh hùng có môi trường hoạt động, ông đánh thắng Pháp nhiều trận nên phẩm trật cứ mãi tăng.
Khi Đức Hộ Pháp hồi loan năm 1946 ông trở về Tòa Thánh đóng Tổng Hành Dinh tại Giáo Tông Đường và được lên chức Trung Tướng Tổng Tư Lịnh Quân Đội Cao Đài.
Có lẽ được khai khiếu, ông diễn thuyết rất lưu loát, tuy văn chương ít mà lời lẽ mạnh dạn cương quyết, hấp dẫn được lòng ái quốc của binh sĩ. Dĩ chí đến hạng trí thức nghe tướng Thành diễn thuyết trong cả tiếng đồng hồ cũng không thấy chán. Đó là nhờ Thiên tài đi đúng nhịp bước của cơ chuyển thế nên được Thiêng Liêng yểm trợ.
Có lúc ra Đà lạt hội với các tướng lảnh của các đoàn thể Tôn Giáo, ông nổi trội hơn:
Bảy Vịễn của Bình Xuyên,
Ba Cục tức Lê Quang Vinh của Hòa Hảo,
Năm Lữa tức Trần Văn Soái của Hòa Hảo,
Nguyễn Gíac Ngộ của Hòa Hảo,
Hai Ngoán của Hòa Hảo,
Nguyễn Văn Hinh của Thiên Chúa,
Nguyễn Thành Phương của Cao Đài,
Trình Minh Thế của Quốc Gia Liên Minh.
Trước nội các của trào chính phủ dưới quyền Quốc Trưởng Bảo Đại, ông vẫn hùng hồn thuyết trình cơ Cứu Thế của Quân Đội Cao Đài với mục đích Bảo Sanh Nhơn Nghĩa Đại Đồng, ai ai đều công nhận ông là một tướng lảnh có biệt tài du thuyết.
Khi lập tổng hành dinh ở Giang Tân mà ông đặt tên là Giang Đông Thành, ông được Đức Hộ Pháp trao cờ “Tinh Trung Báo Quốc”.
Mãi đến Ngô Đình Diệm trở mòi độc tài gia đình trị, ông đứng về phía phe Mặt Trận Thống Nhất Toàn Lực Quốc Gia chống lại. Sau cái chết của tướng Trình Minh Thế tại cầu Tân Thuận ông rút quân vào rừng Sát để bảo thủ.
Bình Xuyên bị tan rã, ông bị vây chặt tại 1 đồi. Khi ấy Thiếu Tướng Trần Văn Có chỉ huy quân đội quốc gia đến thuyết phục ông, yêu cầu ông đầu hàng. Ông Thành nói 1 câu mà báo chí Sài Gòn thời ấy mãi nhắc nhỡ: “Tôi là giặc, anh bắt được cứ bắn, không bao giờ tôi chịu đầu hàng”. Tướng Có phải năn nỉ mãi, nên ông mới chịu xuống đồi mà làm người tù binh.
Bị giam 1 thời gian, Tòa Án Quân Sự làm thủ tục đem ra xử ở Bến Bạch Đằng, lúc ấy ông mặc quân phục Thiếu Tướng Quốc Gia trước vành móng ngựa.
Chủ Tọa cho ông là “kẻ phản loạn”.
Ông nói: “Tôi là Thiếu Tướng của Quốc Trưởng Bảo Đại. Tôi tranh đấu chống lại kẻ nào phản lại Quốc Trưởng, tôi là kẻ trung thành. Còn kẻ phản loạn chính là Thủ Tướng Ngô Đình Diệm, người được Quốc Trưởng ban chức mà trở lại chống Quốc Trưởng tức chống lại nhân dân Việt Nam…”
Tòa tuyên bố “ Tử Hình”
Ông Thành mỉm cười không sợ sệt.
Tòa cho quyền xin ân xá hay cho chế giãm. Ông nói: “Một khi người ta muốn giết mình mà xin ân xá tức là hèn. Tôi chấp nhận án tử hình 1 cách an lòng”.
Đó là cử chỉ một vị anh hùng.
Tuy kêu án tử hình nhưng Ngô Đình Diệm không thi hành án mà đày ông ra Côn Đảo. Bị lưu đày ở ngoài đảo một hời gian cho đến khi ông Diệm bị đảo chánh và bị giết, Dương Văn Minh cho ông về được trắng án. Thời gian ở Côn Đảo ông học thêm Pháp văn và trụ tinh thần Đạo đức, nên khi trở lại Tòa Thánh, người thức thời thấy ông Thành trở lại trầm tỉnh hơn, Đạo đức hơn…
Ai lại thăm ông mà kêu bằng Ngài thì ông rầy lắm. Ông nói: “ Chúng ta là anh em, thời quan liêu đã hết, tôi về tiếp tục lập công quả với Đạo, trao giồi hạnh nết của người thiện tu. Tôi đã chán công danh, dưỡng sức già trao tria nhơn nghĩa”.
Lần hồi Đức Lý lại phong ông làm Tổng Thanh Tra Đặc Nhiệm Chánh Trị Đạo, kiêm Thống Quản Cơ Thánh Vệ và Bảo Thể.
Ban đầu ông thi hành nhiệm vụ một cách đáng khen. Nhưng khi con người nắm được một đặc quyền trong tay lại “chứng nào tật nấy”. Ông trở lại tự cao, bất chấp Quyền Hội Thánh lại muốn gấm ghé làm Đầu Sư dẫn Đạo nhơn sanh. Từ đây uy tín giãm dần, cho đến ngày bị Việt Minh gài mìn ám sát.
Chúng tôi xin sao lục bài Thánh Giáo của Đức Lý Giáo Tông về sự thăng chức Tông Thanh Tra như sau:
Chiếu theo Thánh Giáo tại Cung Đạo Đền Thánh do quí Ngài Hiến Pháp và Khai Đạo phò loan, Đức Lý Nhứt Trấn Oai Nghiêm có dạy ngày 21-10 Mậu Thìn (10-12-1968) như vầy:
“………… Đức Thượng Sanh bạch: Đức Hộ Pháp có cho biết Đức Ngài đã chấp thuận ban ân huệ cho Trung Tướng Nguyễn Văn Thành trong một đàn cơ tại Cung Đạo, nhơn dịp Đàn Cơ hôm nay Đệ Tử xin Đức Ngài phán định về trường hợp của Tướng Thành.
…..Cười…hay lắm……
-Vậy Hội Thánh đồng ý dùng Thành về vai nào ?
Đầu Sư Thượng Sáng Thanh bạch: Xin Ngài phán định.
-Nếu Lão định thì phải tuân mạng triệt để. Vậy chúng ta phải tạm dủng giải pháp Thành để đem lại phần nào việc chỉnh đốn nền Đạo trong một thời gian được kết quả thì Thành sẽ được trọng thưởng.
Hiện giờ các cơ quan Hội Thánh thừa hành thiếu bàn tay gân guốc để nắm chặc ma hồn, quỉ xác. Vậy Lão tuyên bố: “ Tổng Thanh Tra Đặc Nhiệm Chánh Trị Đạo, kiêm Thống Quản Cơ Thánh Vệ và Bảo Thể”.
Từ đây Hộ Đàn Pháp Quân chỉ lo chỉnh nghiêm đàn mà thôi. Tổng Thanh Tra có nhiệm vụ trông nom các việc Hành Chánh Đạo. Nhưng mỗi việc đều phải chịu dưới quyền của Hội Thánh Lưỡng Đài. Hội Thánh phải giúp đở Thành làm nên cho Đạo..
Lão mong vậy thay ! Thượng Sanh hỏi chi nữa ?
-Xin Đức Ngài dạy Trung Tướng Thành mặc Đạo Phục như thế nào ?
-Chỉ mặc Đạo Phục thường và bịch khăn đen, mang hiệu bài : Tổng Thanh Tra trước ngực như Chức Sắc………….
Theo Thánh Giáo tại Giáo Tông Đường do Ngài Tiếp Đạo và G.S Thái Đến Thanh phò loan ngày 4-10 Kỹ Sữu (23-11-1949) Đức Thanh Sơn Đạo Sĩ phong cho ông Thành biệt hiệu là “Trung Dũng” và cho luôn câu đối:
TRUNG cang phân tà chánh
DŨNG cảm định giả chân.
Đàn cơ tại Cung Đạo ngày 15-11 Tân Hợi (1-1-1972) do Ngài Hiến Pháp và Ngài Khai Đạo phò loan:
Ngài Hiến Pháp có bạch với Đức Lý : “ Hội Thánh cầu xin Đức Ngài từ bi phân định về trường hợp ban thưởng cho vị Tổng Thanh Tra Đặc Nhiệm Chánh Trị Đạo”.
Đức Lý phán: “Lão rất lưu tâm đến vị nầy, vì đó là người của Lão chọn từ lâu để làm nên cho Đạo, nhưng đến nay cũng chưa hoàn thành sứ mạng, nên Lão cần lưu nhiệm vị Tổng Thanh Tra một thời gian nữa để đem lại chủ quyền cho Đạo và cho Hội Thánh”.
BẢN TUYÊN DƯƠNG CÔNG NGHIỆP
ÔNG NGUYỄN VĂN THÀNH
Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ
Tứ Thập Bát Niên
Tòa Thánh Tây Ninh
Kính Hội Thánh Lưởng Đài và Phước Thiện,
Kính quí Chức Sắc Thiên Phong, Chức Việc và toàn Đạo luởng phái.
Nhân danh Ngọc Chánh Phối Sư, Chủ Trưởng Chức Sắc Nam phái Cữu Trùng Đài, đại diện Hội Thánh tôi xin tuyên dương công nghiệp hành Đạo của ông Tổng Thanh Tra Đặc Nhiệm Chánh Trị Đạo, kiêm Tổng Quản Thánh Vệ và Bảo Thể vừa tử nạn.
Ông Tổng Thanh Tra Cửu Trùng Đài Kiêm Tổng Quản Thánh Vệ và Bảo Thể, quí danh Nguyễn Văn Thành, sanh năm Bính Thìn (1915) tại tỉnh Rạch Giá ( nay gọi là Kiên Giang ) nhập môn ngày 19-3 Canh Ngọ (1930) tại Thánh Thất Rạch Giá.
Buổi đầu tiên trên bước đường hành Đạo, ý thức được nhiệm vụ người tín đồ là phải hiến thân làm công quả, nên năm 1934 ông đã lìa bỏ quê hương về Tòa Thánh xin phục vụ Đạo.
Năm 1936 hiến thân vào cơ quan Phước Thiện làm Thợ Hồ, xây cất Đền Thánh buổi sơ khai đến năm 1941 có lịnh Hội Thánh bãi công vì thời cuộc biến chuyển của nước nhà.
Năm 1943 Hiệp tác hãng tàu Nitinan lo cho cơ quan chuyển thế, trước sự hy sinh và đầy thiện chí của ông nên được cấp chỉ huy thăng Thiếu Uý, giao quyền chỉ huy Cận Vệ Quân cho Đức Cường Để Ngoại Hầu.
Năm 1945 Nhựt đảo chánh Pháp (9-3-1945) và sau đó Pháp trở lại chiếm Đông Dương.
Vì muốn cơ đồ phục quốc được thành công, nên ông kéo quân sĩ trở vào rừng thành lập chiến khi chống lại Pháp với danh hiệu là Tướng Nguyễn Hoài Thanh chỉ huy chi đội 7/8 đóng tại rừng Bù Lu.
Năm 1947 lúc bấy giờ tình thế đã đổi thay, ông vâng lịnh Đức Hộ Pháp trở về thành, được vinh thăng Thiếu Tướng cầm quyền Tổng Tham Mưu Quân Đội Cao Đài dưới bóng cờ “ Bảo Sanh, Nhơn Nghĩa, Đại Đồng” dưới quyền trực thuộc Tổng Tư Lịnh Trung Tướng Trần Quang Vinh, được sự điều khiển của Đức Hộ Pháp kiêm Thượng Tôn Quân Thế. Ông còn được Đức Thanh Sơn Đạo Sĩ ban cho Đạo Hiệu “Trung Dũng” đệ tử Bạch Vân Động.
Năm 1948 lãnh chức vụ Phó Tổng Tư Lịnh Quân Đội Cao Đài.
Năm 1951 Thăng Trung Tướng cầm quyền Đệ Nhị Tổng Tư Lịnh QĐCĐ.
Năm 1953 ông được Đức Quốc Trưởng Bảo Đại chính thức nhìn nhận Thiếu Tướng Quân Đội Quốc Gia Việt Nam.
Năm 1955 tham gia Mặt Trận Thống Nhất Tòan Lực Quốc Gia Việt Nam và sau đó bị chế độ Ngô Đình Diệm bắt ông cầm tù 9 năm, đày đi Côn Sơn và kết án tử hình.
Năm 1963 Cách Mạng 1-11 thành công, ông được chánh phủ ân xá và phóng thích trở về sài gòn.
Năm 1963 tham gia Hội Đồng Quốc Gia Lập Pháp, thời gian nầy ông có thuyết trình về đề tài “Tôn chỉ Đạo Cao Đài” trước Hội Đồng Kế Hoạch Quốc Gia tại Sài Gòn.
Ngày rằm tháng 3 năm Giáp Thìn (1964) ông đã chánh thức đệ đơn lên Hội Thánh xin làm công quả để phục vụ Đạo, được Hội Thánh trình lên quyền Thiêng Liêng định phận.
Thánh Giáo đêm 21-10 Mậu Thân (10-12-1968) tại Cung Đạo Đền Thánh, Đức Lý Nhất Trấn Oai Nghiêm ban Quyền Tổng Thanh Tra Đặc Nhiệm Chánh Trị Đạo kiêm Tổng Quản Thánh Vệ và Bảo Thể.
Thánh lịnh số 14/Thiêng Liêng đề ngày 20-10 Mậu Thân (10-1-1969) Đức Thượng Sanh giao trọng trách và phân định quyền Tổng Thanh Tra Đặc Nhiệm CTĐ Kiêm Tổng Quản Thánh Vệ và Bảo Thể để gình giữ an ninh trật tự nội ô Tòa Thánh.
Thánh lịnh số 24/PCSL ngày 14-3 Kỹ Dậu (30-4-1969) của Ngài Hiến Pháp Chưởng Quản Bộ Pháp Chánh ủy nhiệm Tổng Thanh Tra Đặc Nhiệm CTĐ lảnh nhiệm vụ Trưởng Phái Đoàn đến Châu Đạo Long Xuyên thay mặt Hội Thánh hòa giải vụ tranh chấp giữa vị Trần Hữu Nghĩa và bổn Đạo địa phương.
Huấn lịnh số 109/HL đề ngày 6-10 Canh Tuất (9-11-1970) giao cho TTTDN.CTĐ kiêm T.Q.T.V và Bảo Thể hiệp cùng Hành Chánh Đạo địa phương để lo việc giãi tỏa số người chiếm đất nhà bất hợp pháp ở vùng chợ Long Hải.
Thánh thơ số 243 đề ngày 13-8 Nhâm Tý (29-9-1972) của Ngài Hiến Pháp lo nhiệm vụ đến nơi Địa Linh Động khuyến khích Chức Việc bổn Đạo nơi nầy thi hành nghiêm chỉnh Thánh Lịnh số 59/Thiêng Liêng đề ngày 11-7 Nhâm Tý (19-8-1972).
Suốt thời gian nầy gần 4 năm, từ ngày được Đức Lý Giáo Tông và Hội Thánh giao phó trách nhiệm quan trọng an ninh trật tự nơi nội ô Thánh Địa đã đem hết khả năng sáng kiến và thiện chí tổ chức cơ cấu và kiện toàn 2 cơ quan Thánh Vệ và Bảo Thể trở nên đầy đủ, trang nghiêm và trật tự, huấn luyện có qui củ để bảo vệ Thánh Thể Đức Chí Tôn 1 cách hữu hiệu nên ông được rất nhiều lời khen khích lệ của Hội Thánh.
Ôn lại quảng đời gần 40 năm từ khi ông còn là 1 chiến sĩ phục vụ quốc gia dân tộc và đến khi lảnh nhiệm vụ Đạo, ông đã trãi qua chẳng biết bao nhiêu thử thách cam go nguy hiểm mà ông vẫn một lòng hiên ngang hướng về Đạo nghiệp và tận tâm phục vụ Hội Thánh đến hơi thở cuối cùng, ông bị tử thương do chất nổ đối phương nên đã trút linh hồn hồi 4 giờ 30 đêm 16 rạng 17-10 Nhâm Tý (22-11-1972) tại văn phòng hưởng thọ 57 tuổi.
Trước cái chết đau đớn nầy, Hội Thánh đệ trình công nghiệp hành Đạo của ông lên Đức Lý Nhứt Trấn Oai Nghiêm định phận, được Đức Lý ban ân huệ truy phong thưởng vào hàng Thánh Tử Đạo hồi 20 giờ 30 đêm 17-10 Nhâm Tý (22-11-1972) tại Cung Đạo Đền Thánh.
Hôm nay đứng trước cảnh mất còn, âm dương hưởng lộ trong tình đồng Đạo, trong cảnh đồng thuyền. Hội Thánh, Chức Sắc, Chức Việc và Đạo Hữu không khỏi ngậm ngùi mến tiếc 1 bạn hữu có đầy trung cang nghĩa khí dám quên mình hy sinh hiến xác thân cho Đại nghiệp Đạo.
Giờ đây ông Tổng Thanh Tra đã làm tròn sứ mạng Thiêng Liêng để trở về bái mạng Ngọc Hư Cung, chúng tôi xin nghiên mình bái biệt lần cuối cùng, tiển đưa người bạn Đạo trở về Thiên Cảnh và xin để lời phân ưu cùng tang gia bửu quyến.
Trước khi dứt lời xin mời Chức Sắc, Chức Việc và toàn Đạo lưỡng phái hướg về Bát Quái Đài thành tâm cầu nguyện Đức Đại Từ Phụ, Đại Từ Mẫu và các Đấng Thiêng Liêng ban hồng ân cho anh linh cố Tổng Thanh Tra Đặc Nhiệm Chánh Trị Đạo, Thánh Tử Đạo Nguyễn Văn Thành được tiêu diêu nơi cõi Thiêng Liêng Hằng Sống.
Nay kính
Tòa Thánh ngày 19-10- Nhâm Tý
(24-11-1972)
Ngọc Chánh Phối Sư Ngọc Nhượng Thanh
(Ấn Ký)
AI TÍN
ÔNG NGUYỄN VĂN THÀNH, TỔNG THANH TRA
ĐẶC NHIỆM CHÍNH TRỊ ĐẠO QUI VỊ
Ông Nguyễn Văn Thành, Tổng Thanh Tra Đặc Nhiệm Chánh Trị Đạo, Kiêm Thống Quản Cơ Thánh Vệ Và Bảo Thể bị ám sát bằng chất nổ do bọn người quá khích đặt tại văn phóng của ông vào lúc 4 giờ 15 đêm 16 rạng 17 tháng 10 Nhâm Tý (21 rạng 22-11-1972) trong khi ông đang ngủ.
Cấp thời xe hồng thập tự của Hội Thánh chở ông ra bệnh viện Tây Ninh cứu cấp. Dọc đường ông đã từ trần vào lúc 4 giờ 30, nhưng xe vẫn chở ông ra bệnh viện để khám nghiệm, xong chở ông về văn phòng Tổng Thanh Tra và tang lễ cũng được cử hành tại đây.
Vào lúc 20 giờ 17 Hội Thánh có thiết đàn cơ tại Cung Đạo Đền Thánh cầu xin Đức Lý Đại Tiên truy phong cho ông. Đức Lý về ban ân huệ truy phong vào phẩm “Thánh Tử Đạo” theo lời cầu nguyện của Hội Thánh.
Đến 9 giờ 30 ngày 18, di quan ông từ văn phòng Tổng Thanh Tra đến Báo Ân Từ để vào lúc 14 giờ Hội Thánh và các ban bộ Trung Ương tế lễ theo nghi lễ Hàng Thánh.
Về phía chánh phủ Việt Nam Cộng Hòa từ Trung Ương vùng và địa phương cùng phái đoàn đại diện cho Thượng Viện, Hạ Viện và nhiều đoàn thể chánh trị có đến phân ưu cùng Hội Thánh và tang quyến.
Vào lúc 9 giờ ngày 19, di quan từ Báo Ân Từ đến Đền Thánh, tại đây Ngài Hiến Pháp làm phép độ thăng và Ngài Ngọc Chánh Phối Sư tuyên dương công nghiệp hành Đạo và đưa đến Cực Lạc cũ an táng lúc 12 giờ 20.
Đám tang ông vô cùng trọng thể, từ học sinh các trường trung học đến dân chúng quận Phú Khương đi đưa, tay cầm cờ quốc gia. Lần đầu tiên đám tang trong Đạo có dân chúng, học sinh trung học đi đưa. Thật là danh dự cho cái chết của ông vậy.
(Trích Thông Tin số 65 ra ngày 30-11-1972 trang 19).
Đàn Cơ tại Cung Đạo Đền Thánh đêm 17-10 Nhâm Tý (22-11-1972)
Hồi 20 giờ 30
Phò loan
Hiến Pháp, Khai Đạo
Hầu Đàn
Bảo Đạo
Thượng Đầu Sư
Chức Sắc Hội Thánh.CT.PT
LÝ BẠCH NHỨT TRẤN OAI NGHIÊM
Chào Hội Thánh chư Chức Sắc Thiên Phong và chư Hiền Hữu, Hiền Muội.
Lão rất buồn về cái chết của Thành mà Lão không che chỡ được, bởi Thiên Cơ. Lão chờ đến cơ hội nầy mới độ nó về phần hồn với sự ban ân huệ truy phong vào phẩm “ Thánh Tử Đạo” theo lời cầu nguyện của Hội Thánh.
Vậy sự hành lễ cứ do hàng phẩm đó mà cử hành.
-Ngài Khai Đạo bạch: Xin hỏi Đức Ngài, xin Đức Ngài chỉ giáo hành lễ theo hàng Thánh, nhưng đối với phẩm bậc nào ?
-Hàng phẩm Thánh Tử Đạo không phân Chức Sắc, vì có phần trọng hơn, nghĩa là phẩm nào cũng được cả.
Lão ban ơn cho toàn thể chư vị Chức Sắc và toàn Đạo và cũng tỏ lời phân ưu cùng Hội Thánh và Tang quyến.
Thăng.
THI ĐIẾU
Bài Của Chánh Công
Cổi xác phàm khi đến Cảnh Tiên,
Trước đài chiếu giám rõ căn nguyên.
Danh đời Trung Tướng nêu hùng khí,
Vì Đạo Thanh Tra bảo trọng quyền.
Thế sự nhục vinh bao diễn biến,
Đường tu khổ hạnh mở oan khiên.
Cho hay vạn sự do Thiên định,
Trung Dõng cầu anh đắc Thánh liền.
17-10 Nhâm Tý (22-11-1972)
Bài Của Tam Quan
Thanh Tra Đặc Nhiệm giữ an ninh,
Người đã lâm chung tưởng quá trình.
Xưa chống Triều Ngô lòng dũng cảm,
Nay phò nghiệp Thánh bước oai linh.
Tổ Đình đến lúc đền nhơn quả,
Côn Đảo thương khi chịu nhục hình.
Trọng trách trên giao rồi, sứ mệnh,
Về Tiên vui hưởng cảnh Bồng Dinh.
ĐIẾU VĂN CỦA Q.THƯỢNG CHÁNH PHỐI SƯ
THƯỢNG NHÃ THANH
Kính thưa Hội Thánh Hiệp Thiên, Cửu Trùng và Phước Thiện.
Kính thưa quí quan khách và chánh quyền địa phương các cấp.
Kính thưa chư Chức Sắc Thiên Phong, Chức Việc và toàn bộ Nam, Nữ.
Kính thưa quí Tướng Lảnh, Sĩ Quan, Hạ Sĩ Quan và binh sĩ thuộc cựu Quân Nhân Cao Đài.
Kính thưa tang gia quí quyến.
Nhơn danh quyền Thượng Chánh Phối Sư, tôi xin thay mặt cho Chức Sắc Cửu Trùng Đài có đôi lời cư điếu Ngài cố Tổng Thanh Tra đặc nhiệm Chánh Trị Đạo và chia buồn cùng tang quyến.
Ngài Tổng Thanh Tra đã qui hồi Tiên Cảnh, một tin buồn cho Hội Thánh và toàn Đạo xa gần đến mến tiếc. Về lý lịch công trạng của Ngài đã được Hội Thánh tuyên dương nơi Đền Thánh, cũng như ban đại diện Hội Cựu Chiến Sĩ Cao Đài sẽ trần thuật tri ân. Giờ đây trước linh cửu của Ngài, tôi xin đại ý tóm lược quảng đời của Ngài nói lên Hội Thánh đã tỏ lòng nhớ và ghi ơn đã lưu vào sử Đạo.
Đức Chí Tôn đã khai sáng mối Đạo Cao Đài ở nước Việt Nam chúng ta vì biết trước rằng đời Hạ Ngươn sắp mãn, nhơn loại đua nhau giành giựt, sàng sãi lọc lừa để tạo lại đời Thượng Ngươn Thánh Đức. Muốn tránh nạn tiêu diệt Đức Chí Tôn khuyên môn đệ của Ngài nên thương yêu lẫn nhau như anh em một cha, sống hòa thuận nhau chung một nhà. Nhờ Ngài sanh trưởng trong gia đình Nho Phong nên may duyên được Chí Tôn điểm Đạo ngay từ lúc đầu tiên và khổ hạnh với Thầy từ buổi ban sơ, đã góp công cùng Hội Thánh trong các ngành chuyên môn, tạo tác Đền Thánh và dinh thự của Đạo. Mãi đến năm 1943 đất nước chinh nghiên, Ngài không quên bổn phận công dân, từ hợp tác Nhựt Bổn đến hiệp tác cùng các đàn anh lớn sáng lập Quân Đội Cao Đài để tranh đấu nền độc lập cho đất nước VN và nhờ ý chí oai phong võ tướng Ngài đã được Đức Hộ Pháp Kiêm Thượng Tôn Quản Thế giao trọng trách đảm nhiệm Tổng Tư Lịnh Quân Đội thay Ngài Tổng Tư Lịnh Đại Biểu Trần Quang Vinh. Cuộc đời thế sự đưa đẩy cho Ngài phải lâm cảnh truân chuyên từ năm 1955 vào tù ra khám, đáng lý phải lảnh cái án tử hình từ năm Ngô Đình Diệm áp đảo, nhưng căn duyên chưa đến nên Ngài được trả tự do sau ngày Cách Mạng thành công.
Nghĩ lại cuộc đời thăng trầm của Ngài đã bao năm hy sinh cho Đạo và Tổ Quốc đến đây bổn phận cũng đủ để Ngài vui hưởng với gia đình vợ con trong những ngày sức kém vừa mãn vòng lao lý. Nhưng gì chí hướng cao quí và đức tin tín ngưỡng mạnh mẽ của Ngài ở Đức Chí Tôn, chỉ biết lập công bồi đức xây dựng nghiệp Đạo mà thôi, vì vậy Ngài chẳng quản sự cực nhọc và sức khỏe của đời riêng nguyện hiến dân xác thân nầy lên Hội Thánh phục vụ đại nghiệp Đạo, nên đã được Hội Thánh lưỡng đài cầu cơ tại Cung Đạo Đền Thánh được Đức Lý Nhứt Trấn Oai Nghiêm giao cho trách nhiệm Tổng Thanh Tra Chánh Trị Đạo Kiêm Tổng Quản Thánh Vệ và Bảo Thể từ năm Mậu Thân (1968) đến nay.
Vì đời còn loạn lạc, nên cơ Đạo cũng lắm thăng trầm, bởi thế trong nội ô Tòa Thánh lúc bấy giờ cũng xảy ra lắm điều phiền nhiễu đến Hội Thánh, nhưng nhờ sự hoạt động và tổ chức điều khiển của Ngài mà an ninh trong nội ô lần lần được giản hồi trật tự.
Rất tiếc thay cái tinh thần hiếu Đạo và thiện chí của Ngài phải được Đạo đời tán dương khuyến khích mới phải, vì Ngài đã phế sự đời lập công xây dựng cơ nghiệp Đạo, mà Đạo là đường phước lành cho toàn thể lầm chơn rữa tánh để khi công viên quả mãn mà về với Đức Chí Tôn. Vậy Ngài là người đã cùng chung lo với Hội Thánh hoằng khai Đại Đạo, chỉ cầu mong toàn con cái Đức Chí Tôn phải thương yêu lẫn nhau và tạo hòa bình cho Việt Nam và toàn thế giới. Sao lại có người nhẫn tâm dùng chất nổ sát hại Ngài trong nội ô Thánh Địa là nơi tu hành để tạo cái tội lỗi và sự phẩn uất đối với mọi người ?
Cái chết của Ngài là cái phúc được yên phận, vì làm xong sứ mạng mà về bái mạng Đức Chí Tôn cùng Phật Mẫu và cũng để cho kẻ gây tội kia phải hối hận suốt đời.
Hôm nay ngày đã hóa ra người thiên cổ, tuy đã biết đường Đạo đời Ngài đã trả xong, nợ trần phũi sạch, thể xác trả lại cho đất bụi, gió sương và Ngài chỉ lo Đạo là tu để tầm đường ngay nẻo chánh mà về Bạch Ngọc Kinh. Đó là Ngài biết trọng linh hồn để trường tồn vĩnh cữu nơi Thiêng Liêng Hằng Sống. Những công trình đó Ngài tạo lập lưu lại mặt thế cũng như nghiệp Đạo Ngài đã tạo dựng nên là một kỷ niệm không bao giờ mất được.
Nhưng trước cảnh tử biệt sanh ly, kẻ còn người mất chúng tôi Chức Sắc cùng tòan Đạo không khỏi ngậm ngùi mến tiếc 1 đàn anh đồng bạn đồng thuyền, cũng khổ cực vui sướng có nhau vội sớm lìa tách bến.
Tôi nhớ ngày mùng 10 tháng 3 Nhâm Tý vừa qua là lễ Thanh Minh tại địa điểm nầy, Hội Cựu Chiến Sĩ Cao Đài có thiết lễ cùng Chức Sắc tiền bối và Chiến Sĩ Thánh Tử Đạo có Hội Thánh đến chủ tọa. Lời cảm tưởng của Ngài có đọan Ngài cầu nguyện Thần Hoàng Bổn Cảnh Trần Văn Xương xã Long Thành, cũng như chư vong linh Chức Sắc Tiền Bối và Thánh Tử Đạo, linh hiển xin chứng giám và phò hộ cho Hội Thánh cùng toàn Đạo được bằng an để đồng lo công nghiệp của Đức Chí Tôn.
Giây lát đây, linh cữu của Ngài sẽ được ba tất đất lắp vùi vĩnh viễn, để rồi chúng tôi sẽ không bao giờ thấy hình hài xác thịt nầy nữa và nhờ hậu thổ Cực Lạc đây gìn giữ xương tàn, chắc Ngài hả dạ vui lòng nằm bên nhau những bạn đồng hành cùng chí hướng.
Ngài ôi ! nghiệp Đạo còn đây, mẹ già còn đây, anh em còn đây, gia đình vợ con Ngài còn đó. Ngài nở lòng nào vội vã tách đài vân để đến cảnh an giấc ngàn thu. Lúc sống Ngài cũng vì Thầy mà nặng tình đồng Đạo, nay thác đi xin nhớ nghĩa kim bằng, hiển linh phò hộ Hội Thánh và toàn Đạo vững bền, đồng lèo lái thuyền từ bi của Đức Chí Tôn đến ngày đời rạng Đạo thành.
Vậy Hội Thánh cùng Chức Sắc và toàn Đạo nghiêng mình bái biệt Ngài lần cuối cùng, thành tâm cầu nguyện Ơn Trên Đức Chí Tôn, Đức Phật Mẫu, các Đấng Thiêng Liêng ban ân lành cho chơn linh Ngài được cao thăng phẩm vị nơi cảnh Thiêng Liêng Hằng Sống.
Trước khi dứt lời Hội Thánh xin chia buồn cùng gia hiếu quyến. Người tu mong ngày liễu Đạo, hôm nay Ngài Tổng Thanh Tra đã toại nguyện 1 kiếp sanh, gia đình không gì cách biệt âm dương mà khổ lụy, xin thành tâm nối chí người thân, cầu nguyện cho linh hồn người quá cố được yên lòng, tiêu diêu nơi Cực Lạc.
Hiển linh xin chứng.
Tòa Thánh ngày 19-10 Nhâm Tý
(24-11-1972)
Q.Thượng Chánh Phối Sư
Thượng Nhã Thanh
Quang Minh (sưu tầm)