Nữ Soạn giả
(Nguyễn Lệ Thủy)
***
Nhâm Tuất (1981)
_________________________________________
|
|
|
Kính thưa quí Sư, Hữu
Vấn đề giáo-dục là một điều thiết yếu, nhất là giáo dục Tư-tưởng cho trẻ con càng khẩn thiết hơn giữa cái Văn-minh thế giới đã đến mức tuyệt-đỉnh, tức là tinh thần đã lắm bại hoại suy đồi, có phần lo lắng là tự nó kéo nhau xuống chiều Âm rất rõ rệt.
Đạo giáo ra đời cốt để lập lại quân bình, hầu phát triển tâm linh con người mà căn bản là tâm-hồn trẻ con hãy còn non nớt như trang giấy trinh nguyên nếu không gieo mầm Tư-tưởng tốt đẹp nó sẽ tiêm nhiễm nhiều thứ tạp nhạp rồi khó bề bôi xóa.
Tất cả mọi người đều mong muốn con cái mình cao thượng, hiếu đạo, lễ phép. Tôi xin gởi đến nhiều vần thơ tặng các Bậc Cha Mẹ làm quà cho con.
“Dạy trẻ con toan trước dạy mình” ĐỨC CHÍ TÔN đã ân cần nhắc nhở phải học làm Cha Mẹ rồi hãy làm Cha Mẹ, có thông hiểu đạo đức mới làm được việc đạo đức và dạy cho con cháu điều đạo đức.
“Trí linh quán thế Thiên cơ đạt
“Giác huệ siêu phàm Đạo pháp thông”
Dù những tư-tưởng còn vụng-về nhưng chúng tôi cũng cố đặt thành “Vè” để diễn-tả tư-tưởng Đạo đức cho trẻ con ngâm-ngợi. Có loại 3 ngàn chữ, loại 4 ngàn chữ, loại 5 ngàn chữ. Điều ước vọng của người cầm bút là muốn ghi lại tất cả những suy tư, những ý nghĩ hôm nay xin cống hiến cho Đời những sợi tơ Tình Thương nồng ấm để ấp-ủ những con tim Chí Thánh, Chí Chơn làm mầm móng cho nền Thánh Đức Cao Đài
Tây Thánh, cuối năm Nhâm Tuất (1981)
Nữ Soạn-giả
NGUYỄN LỆ THỦY
________________________________________________________________________
三 千 字
(LUẬT TAM THỂ)
1. Thủy Tổ người
Là con khỉ
Các Triết-lý
Cả ngàn đời
2. Người do Trời
Sanh ra đó
Và cây cỏ
Cũng do Trời
3. Có ông Trời
Có tất cả
Dù cát đá
Cũng do Trời
4. Không ông Trời
Không tất cả
Trời là Má
Trời là Ba
5. Không như ta
Trời tự hữu
Và hằng hữu
Lại toàn năng
6. Ta không bằng
Vì thọ Tạo
Là con cháu
Thật xa xưa
7. Nhờ kế thừa
Lưu truyền-thống
Dù ảo mộng
Dù hoang đường
8. Đó là phương
Linh trần hóa
Như lời Má
Dạy con thơ
9. Nói bâng quơ
Vô căn cớ
Sao là vợ
Sao là chồng
10. Nói bông-lông
Đùa nhảm vậy
Vì chuyện ấy
Khó giải bày
11. Đợi đến ngày
Nên duyên nợ
Trai có vợ
Gái có chồng
12. Việc Cha Ông
Đương nhiên hiểu
Ôi ! huyền-diệu
Đẹp, kín thay
13. Từ xưa nay
Tin tưởng thế
Bao thế-hệ
Vẫn trôi qua
14. Con hơn cha
Nhà có phúc
Sau hơn trước
Hậu sanh mà
15. Âu cũng là
Cơ tấn hóa
Rộng mô tả
Hẹp niềm tin
16. Cuộc trần sinh
Luôn ảnh hưởng
Thêm tin-tưởng
Nghĩ lung-tung
17. Chuyện mông lung
Chuyện thực-tế
Tìm cái dễ
Hiểu điều xa
18. Điều quá xa
Không thấy biết
Tỏ minh-triết
Phải luận càng
19. Thấy một đàng
Tin một nẻo
Chuyện lắc-léo
Nghiệm vật, cây
20. Áp dụng ngay
Người mới bậy
Dù đã thấy
Cũng ba hoa
21. Thấy có Cha
Không thấy Tổ
Rơi xuống hố
Thấy trời = vung
22. Nhờ vẫy-vùng
Thêm năng khiếu
Người sau hiểu
Hơn người xưa
23. Biết kế thừa
Quyền truyền thống
Sanh cao vọng
Nghiệm lại mình
24. Rồi vô tình
Tìm Thượng-Đế
Thành ngạo-nghễ
Vướng tự tôn
25. Con lớn khôn
Chê Cha Mẹ
Quên mình bé
Bé muôn đời
26. Kẻ gạt Trời
Hằng lý luận
Lấy tiêu-chuẩn
Vật-chất ròng
27. Từ Cha Ông
Chết là hết
Người in hệt
Ai đội mồ
28. Nhìn viễn-đồ
Toàn tiến-hóa
Từ đất đá
Đến cỏ cây
29. Từ cỏ cây
Sang thú vật
Có thú vật
Mới có người
30. Vậy loài người
Con thú vật ?
Thuyết Duy vật
Khẳng định rồi
31. Chẳng có Trời
Không có Phật
Tôn-giáo trật
Chẳng linh-hồn
32. Chỉ tự tồn
Là vật chất
Chết về đất
Để nuôi cây
33. Cần vần xoay
Cây nuôi thú
Không ai chủ
Tự-nhiên thành
34. Vật chất sanh
Ra nước lửa
Vì cọ bựa
Phải dung-hoà
35. Đất tách xa
Từ mặt nhật
Toàn vật chất
Cả vũ-hoàn
36. Chẳng Thiên-đàng
Không Địa-ngục
Sống vinh nhục
Chết tiêu ma
37. Cơm áo nhà
Mục tiêu sống
Phải lao-động
Mới có ăn
38. Người phải ăn
Thì mới sống
Phải lao động
Mới có ăn
39. Sống với ăn
Ăn và sống
Là năng động
Của con người
40. Có buồn cười
Cho Học-thuyết
Thế mà tuyệt
Vạn người mê
41. Đừng vội chê
Trời không có
Trời bày tỏ
Về con người
42. Đừng vội cười
Nghe cho kỹ
Lời tỉ-mỉ
Chí-Tôn khuyên
43. Lần đầu tiên
Trời đã nói
Không ai giỏi
Hơn ông Trời
44. Khác hơn đời
Người ba thể
Nay thực tế
Người khôn ngoan
45. Hồn Trời ban
Thần mẹ tạo
Thân người tạo
Hiệp cả ba
46. Tạm kể ra
Cho dễ hiểu
Hiểu hai thiếu
Hiểu một ngông
47. Vật chất ròng
Sanh vật chất
Tiến-hóa trật
Về tinh thần
48. Không thể lẫn
Cây thành chó
Huống gì chó
Lại thành người
49. Thật buồn cười
Lê-Mác giải
Không ai cãi
Vượn thành ta
50. Đó chỉ là
Vì ngoại cảnh
Chim mất cánh
Vượn hết trèo
51. Lần tiến theo
Đi đứng thẳng
Phân hoá cẳng
Để thành tay
52. Ăn-uống thay
Răng, sọ đổi
Nhờ xã-hội
Tiếng nói sanh
53. Nhờ âm-thanh
Thành ngôn-ngữ
Sanh văn-tự
Diễn tả tình
54. Đó viễn-trình
Sanh ý thức
Không người nhứt
Là Á-đông
55. Do cảm thông
Do ngoại cảnh
Do nóng lạnh
Tiến-hóa dần
56 .Người xưa đần
Cao cấp thú
Lời xưa ngụ
Dã-nhơn mà
57. Khỉ mẹ cha
Sanh nhơn-loại
Triết gia giỏi
Khảo-sát cao
58. Làm té nhào
Duy tâm thuyết
Thêm rộn rịp
Những phát-minh
59. Người vô tình
Quên tất cả
Cho luật cả
Một luật qui
60 Gây sân si
Gây chia rẻ
Rồi cấu xé
Giết hại nhau
61. Trời trên cao
Đau đứt ruột
Để thông suốt
Lập Đạo Nhà
62. Giải rõ ra
Đâu chơn thật
Đúng, vật chất
Góp công trình
63. Bởi cố tình
Cho nhất quán
Thành quá đáng
Và cực đoan
64. Cuộc vũ-hoàn
Là thực tế
Còn Thượng-đế
Đấng vô hình
65. Khó giải minh
Hai là một
Duy vật tốt
Mặt hữu hình
66. Phần vô hình
Chưa hiểu tới
Thì đừng với
Mặt tinh thần
67. Thủy hóa vân
Hai điều vật
Tiến-hóa trật
Vật sanh tình
68. Tình vô hình
Phần tư tưởng
Mác tưởng tượng
Nghĩ một chiều
69. Lấy một điều
Suy tất cả
Mác cũng thấy
Nhưng buộc lòng
70. Cho thuận dòng
Và nhất thống
Ngỗng là ngỗng
Rùa là rùa
71. Sao dám đùa
Thân sanh ý
Phải thấy kỹ
Đổi theo nòi
72. Còn chuyển nòi
Là sanh hóa
Hóa không tả
Thuộc hiện vô
73. Kép thay đồ
Vào hậu cứ
Từ quá-khứ
Chuyển tương-lai
74. Nếu giải bày
Là kiếp sống
Còn truyền thống
Quá xa xưa
75. Nên kế thừa
Hai cảnh giới
Trần, sống gởi
Chết, trở về
76. Nhờ anh hề
Vào trang điểm
Thêm cung kiếm
Thành vua quan
77. Theo nấc thang
CAO- ĐÀI để
Đầy cụ-thể
Thú hóa người
78. Chuyện đổi dời
Trong hóa kiếp
Ba thể hiệp
Mới thành người
79. Khi thành người
Hồn ngự trị
Là con khỉ
Chưa phải nguời
80. Khỉ thua người
Hồn chưa ngự
Hồn là chủ
Của con người
81. Ví con người
Như xe ngựa
Thần là ngựa
Hồn là nài
82. Thân trong ngoài
Thùng xe đó
Ngựa không có
Xe không đi
83. Thiếu nài thì
Xe phải nhổng
Như người sống
Chẳng linh hồn
84. Mất trí khôn
Thành ngơ ngáo
Chung hiệp ráo
Mới vẹn toàn
85. Cơ Tạo-đoan
Nhiều tế-nhị
Gọi huyền-bí
Bởi chưa tường
86. Khó phô-trương
Bằng phàm-ngữ
Tạm thí dụ
Để gọi mà
87. Nhưng thật ra
Thùng xe khác
Nó đồ-đạc
Chưa cảm thông
88. Thân không đồng
Vì cảm giác
Thí dụ khác
Thú là thân
89. Trí là Thần
Hồn là Chủ
Hồn bao phủ
Chẳng nhiễm trần
90. Nếu Chơn-thần
Tuân theo nó
Hòa mây gió
Lúc viên thành
91. Người háo danh
Ham quyền lợi
Từ thân gợi
Thầm nghe theo
92. Chịu eo-xèo
Theo trần-cấu
Hành động xấu
Chịu luân-hồi
93. Chịu nổi trôi
Khi cởi xác
Nhiễu lầm lạc
Trở thú cầm
94. Ôi cao thâm
Người chưa thấy
Cho rằng bậy
Chuyện Luân-hồi
95. Một lần thôi
Tam thể hiệp
Còn nối tiếp
Cá thể gìn
96. Biết giữ mình
Không rời-rã
Đường thăng đọa
Cũng từ đây
97. Giải đoạn này
Rành nghĩa lý
Từ nguyên thủy
Người chưa sanh
98. Vạn-vật thành
Theo tiến hóa
Từ đất đá
Đến cỏ cây
99. Từ cỏ cây
Rồi thú vật
Cao cấp nhứt
Đúng là người
100.Đồng nhận người
Sanh sau cuối
Người bao tuổi
Khó đo lường
101.Tìm căn người
Ai vội biết
Nay luận thuyết
Chỉ rao lời
102.Lời ông Trời
Và ông Thánh
Người từ cảnh
Giới vô hình
103.Hiểu sự tình
Hơn nhân-loại
Cứ lỏi-chỏi
Từ xưa nay
104.Bởi trí tài
Người phàm cả
Rồi mô tả
Hết sức mình
105. Dáng vô hình
Ra luận nhảm
Nay linh cảm
Tiếp nối lời
106. Khi đến thời
Người xuất hiện
Trời chiết điểm
Gọi Linh-quang
107. Người phát ban
Từ cá thể
Theo thông lệ
Luật Trời dành
108. Người Trời sanh
Từ căn đó
Và vì đó
Khác thú cầm
109. Chỗ uyên thâm
Thân cao cả
Mới tiếp hóa
Được linh hồn
110.Não con chồn
Không dung nạp
Phải phù hạp
Mới điều hòa
111. Nhận qua loa
Thân sanh ý
Não con khỉ
Nhận được hồn
112.Lý giản đơn
Hành siêu-việt
Làm sao biết
Việc Chí-Tôn
113.Người dạy hồn
Toàn trong trắng
Hồn là thắng
Của Chơn-thần
114.Đã đỡ nâng
Còn giáo-hóa
Hồn hết đọa
Vẫn thăng trầm
115.Hồn một nguồn
Cùng Thượng-Đế
Và vì thế
Khác thú cầm
116.Hồn cao thâm
Không ai hiểu
Nay Huyền-diệu
Chí-Tôn ban
117.Hết hoang mang
Rành căn cội
Người một mối
Chí-Tôn sanh
118.Nếu biết gần
Hồn giúp đỡ
Được rạng rỡ
Cũng Linh-thiêng
119.Cũng đạt Tiên
Cũng đắc Phật
Hay hoàn vật
Đến cỏ cây
120.Chính thể này
Thăng hay đọa
Nó tất cả
Lý đất Trời
121.Nó tin Trời
Hay gạt bỏ
Hồi may chó
Phạt trù nghèo
122.Nay trèo đèo
Gần hồn sáng
Làm súng đạn
Tạo Văn-minh
123.Nó tạo sinh
Từ PHẬT-MẪU
Căn thông thấu
Tự lời CHA
124.Thành quỉ ma
Do nơi đó
Nó bị đọa
Nó được thăng
125.Đời khó khăn
Hay hạnh-phúc
Nó vinh-nhục
Bởi sở hành
126.Giữa trược thanh
Thần lo liệu
Nó ăn chịu
Với Xác thân
127.Hai đầu cân
Thần ở giữa
Thần chọn lựa
Xác với Hồn
128.Nếu biết khôn
Hồn bám chặc
Theo Xác thật
Tệ tận cùng
129.Như kẻ khùng
Thần quá xuống
Xác ăn uống
Ham giựt giành
130.Gốc đấu-tranh
Do thú tánh
Thần biết lánh
Biết chỉ-huy
131.Lánh những gì
Cho rằng tệ
Nhờ xác để
Làm công cụ
132.Nó ngoài vòng
Thăng đọa ấy
Ai xử quấy
Chó cắn người
133.Chó ai cười
Làm chuyện quấy
Chó đái bậy
Chẳng ai rầy
134.Từ ý này
Thân vô tội
Là cơ hội
Của Thần-hồn
135.Xác chẳng tồn
Khi mãn số
Thổ hoàn thổ
Thật vô tình
136.Người bực mình
Nhìn cảnh đó
Ta lý nọ
Hiểu cạn nông
137.Nên hết lòng
Giành lẽ sống
Quyết hành động
Để sống lâu
138.Quên hẳn câu
Lời khôn dại
Tranh giành mãi
Ý mất còn
139.Mượn nước non
Làm cơ hội
Lập Quân đội
Giết lẫn nhau
140.Ôi máu đào
Thành sông đó
Bởi chưa rõ
Thuyết Thương Yêu
141.Chỉ hiểu liều
Tranh để sống
Thích hùng dũng
Ghét dịu hiền
142.Chưa an nhiên
Thuần Đạo lý
Khi ma khảo
Giục xác thân
143.Xác rủ thần
Đồng hành động
Hồn bay bổng
Lánh thật xa
144.Khói bốc ra
Xua khí quyển
Càng tiếp diễn
Hồn cách ngăn
145.Khi ăn năn
Rồi việc quấy
Thần bừng dậy
Ý thanh-cao
146.Hồn hiệp vào
An-ủi bạn
Người sáng lạng
Trí thông minh
147.Rõ việc mình
Làm sai đúng
Việc trong bụng
Của từng người
148.Đừng vội cười
Qua hành động
Vì lẽ sống
Phải buộc lòng
149.Ai thành công?
Ai thất bại?
Ngày cùng Thầy
Chốn Hư linh
150.Xác vô tình
Về trời đất
Phần chân thật
Thần với Hồn
151.Hiệp thành Hồn
Đồng thăng tiến
Ôi vinh hiển
Chốn Hằng sinh
152.Kẻ vô tình
Hồn thăng đọa
Thần chới-với
Mất bạn xưa
153.Cuộc đẩy đưa
Không hẹn trước
Gần không được
Bởi cách ngăn
154.Thiếu xác thân
Nơi hội hiệp
Chờ tái kiếp
Lập đời tân
155.Buồn bâng-khuâng
Khi ngăn cách
Chừ trong sạch
Hoặc Thiên ân
156.Trở lại THẦN
Xin học hỏi
May chẳng nói
Rủi lạc đường
157.Lại thê lương
Rồi ám muội
Ôi buồn tủi
Kiếp con người
158.Mau học hỏi
Thấu máy Linh
Bước viễn trình
Trăm năm mãn
159.Tâm trí sáng
Rõ Hư-vô
Thông quá khứ.
Hiểu tương lai
160.Chớ ai-hoài
Trần sinh khổ
Cần tiến-bộ
Chuyện ngàn năm
(12h 25-3 Nhâm-Tuất )
____________________________________________
四 千 字
I. Nền tảng ĐẠI-ĐẠO
1. Vài nét đại cương
2. Hình thức tổ-chức
3. Lễ nghi Đại-Đạo
4. Giới-Luật Đại-Đạo
II. Giáo Lý ĐẠI-ĐẠO
1. Tam giáo Ngũ Chi
2. Định Luật Nhân quả
3.Xoay chuyển luân hồi
4. Luật quyền Hòa-ước
5. Ba thể con người
6. Phương châm giải khổ
7. Con đường giục tấn
A. Vài nét đại cương
1. Ngọc-Hoàng Thượng-Đế
Tá danh CAO-ĐÀI
Giáng bút phô bày
Nam-phương giáo ĐẠO
2. Giải rành cơ Tạo
Nguồn cội nhơn-sanh
Tất cả anh em
Chung dòng giục-tấn
3. Phật Tiên trước vẫn
Nhân-loại tu thành
Thiên-lý vận hành
Trước qua sau tới
4. ĐẠO không ranh giới
Đời có bến bời
Từ xưa đến giờ
ĐẠO Đời nhứt lý
5. ĐẠO vô chung thủy
Đời định tử sanh
Đó là lằn ranh
Ngăn dòng Hằng hiện
6. Đời luôn biến chuyển
ĐẠO lại tùy Đời
Nếu ĐẠO không Đời
ĐẠO không sức mạnh
7. Đời hưng ĐẠO thịnh
Đời mới quyền hành
ĐẠO Đời hiệp thành
Tạo thời cải thế
8. Lý Trời hằng để
Môn-đệ hằng tin
Trau luyện tâm linh
Soi đường giục tấn
9. Tín-hữu CAO-ĐÀI
Cúng lạy mỗi ngày
TÝ, NGỌ, MẸO, DẬU
Tứ thời không sai
10. Mỗi tháng hai kỳ
Sóc, Vọng hằng đi
Lạy chầu THẦY, MẸ
Qui-luật hành y
11. Này luật Yêu thương
Công-bình châm phương
Trời Người cam kết
Thượng-Đế dẫn đường
12. QUỐC ĐẠO NAM-PHONG
Phong biến Nhơn-Phong
ĐẠO thành ĐẠI ĐẠO
Khởi điểm phương Đông
B. Hình Thức Tổ Chức
13. ĐẠO đủ ba đài
Tượng trưng Tam tài
Vô hình chỉ một
Hữu tướng gồm hai
14. Này Cửu-Trùng-Đài
Xác thân ĐẠI-ĐẠO
Trung tâm truyền giáo
Trong nước, nước ngoài
15. Chủ Cửu-Trùng-Đài
Giáo-Tông Chưởng quản
Quyền hành phân tán
Chưởng-Pháp, Đầu-Sư
16. Phối-sư, Giáo-sư
Sau cùng Giáo-hữu
Thi hành pháp bửu
Giáo-hóa nhơn sanh
17. Bỏ dữ tìm lành
Quay về nguồn cội
CAO-ĐÀI một mối
Ngươn hội kỳ ba
18. Trời hiệp sức ta
Lập thành THÁNH-THỂ
CHÍ-TÔN qui lệ
Nhứt Phật, Tam Tiên
19. Thất thập Nhị Hiền
Tam thiên Đồ đệ
Giữ y cựu lệ
Nho-giáo lưu truyền
20. Phát triển đường thiên
Tam Thập lục Thánh
Kể luôn ba Chánh
Mầu-nhiệm làm sao
21. Chỉ một phẩm cao
Tăng hơn sáu dải
Về phần nội ngoại
Tổ chức phân minh
22. Nội chín ngoại nghìn
Khắp cùng thiên hạ
THẦY muốn tất cả
Đều biết danh THẦY
23. Chung hiệp về đây
Đồng nhìn Huynh đệ
Trách nhiệm Thánh-Thể
Chức sắc Cửu-Trùng
24. Bao giờ viên dung
Đoạt cơ diệu-pháp
Cửu-Trùng Thể-Pháp
ĐẠI-ĐẠO TAM-KỲ
25. Này Hiệp-Thiên-Đài
Chơn-thần ĐẠI-ĐẠO
CHÍ-TÔN lập giáo
TÂN-PHÁP diệu huyền
26. Xưa hai thể riêng
Xác hồn định vị
Nay tùy nhân trí
Chỉ rõ Chơn-truyền
27. Nếu âm-dương riêng
Lấy đâu hòa hiệp
Chơn thần là nhịp
Nối cả xác hồn
28. Qui định CHÍ-TÔN
Số BA huyền diệu
Từ ba luận hiểu
Ba thể, ba Đài
29. Nay ba xưa hai
Cơ mầu tấn-hóa
Ấy điều kỳ lạ
Bí mật hé màu
30. Nơi Hiệp Thiên Đài
Tối cao HỘ-PHÁP
Mặc đủ khôi giáp
Quyền hạn tuyệt vời
31. Phụ tá bên người
THƯỢNG SANH, THƯỢNG-PHẨM
Dưới quyền còn lắm
THẬP NHỊ THỜI-QUÂN
32. THẬP NHỊ BẢO-QUÂN
Cùng nhiều Chức-sắc
Vai trò Chức-sắc
Thông hiệp sức Trời
33. Bảo trọng từng lời
Giáo nhân về cội
Nhận nhìn tội lỗi
Hoán cải tà tâm
34. Sớm biết ăn năn
Giác mê trần-tục
Bấy nhiêu vật dục
Phương tiện trở về
35. Tốt ưa xấu chê
Đừng phân cao thấp
Tất cả luyện tập
Xây dựng đài sen
36. Làm sao MẸ khen
CHA vui thỏa dạ
Hành y tất cả
CHA dạy, MẸ chờ
37. Sống giữa bùn nhơ
Như SEN xinh đẹp
Mở lòng nhỏ hẹp
Ngưỡng vọng ĐÀI CAO
38. Này Bát-Quái-Đài
Linh-hồn ĐẠI-ĐẠO
Vô hình tuyệt-hảo
Xoay chuyển Càn khôn
39. Chủ-tể CHÍ-TÔN
Lập thành Tam-Trấn
Giữ gìn pháp vận
Tam-Giáo lưu tồn
40. Vận chuyển Càn Khôn
Quyền năng từ đó
MẮT TRỜI càng tỏ
Soi rõ căn nguồn
41. Cơ ĐẠO vĩnh tồn
Do Đài BÁT-QUÁI
Chi chi tất thảy
Tùng lịnh CHÍ-TÔN
C. LỄ NGHI ĐẠO ĐẠO
42. CAO-ĐÀI ĐẠI-ĐẠO
Phổ-Độ kỳ ba
Tôn chỉ đề ra
CÔNG-BÌNH, BÁC-ÁI
43. Yêu thương vạn loại
Chuyển thế Nho-Tông
Tam-Giáo hiệp đồng
Ngũ-chi qui nhứt
44. CHÍ-TÔN đứng bực
Cha cả nhân-hoàn
Chung tình hân-hoan
Niềm vui ĐẠI-ĐẠO
45. Huynh-đệ thương nhau
Đức hơn phẩm cao
Thiên đường bước tới
Máu thịt đồng bào
46. Đồng Tông một nhà
Cùng ĐẠO cùng CHA
NGHĨA NHƠN trăm tuổi
Dạy nhau chữ HÒA
47. Lạy chủ Nho-Phong
Lễ kỉnh nơi lòng
Hai tay chắp lại
Tả ngoài hữu trong
48. Phát khởi CÀN KHÔN
Vận chuyển trường tồn
Sanh sanh hóa hóa
ĐẠI-ĐẠO CHÍ-TÔN
49. Người sống lạy hai
Nguồn cội nhân-loài
Âm Dương lưỡng hiệp
Biểu tượng xưa nay
50. Vong phàm lạy bốn
Hai kỉnh phần người
Một Trời một Đất
Truyền dạy đời đời
51. Thần Thánh lạy ba
Tam tài đúng nhịp
Tinh Khí Thần hiệp
Thần-linh giao hòa
52. Phật Tiên lạy chín
Vào phẩm Cửu Thiên
Khải ngộ diệu-huyền
Nhập cơ đại định
53. Lạy THẦY mười hai
Thập nhị Thiên khai
Diệu cơ Bí-pháp
NGỌC-ĐẾ CAO-ĐÀI
54. Thờ THẦY THIÊN NHÃN
Biểu tượng Thái Dương
Mắt chủ tâm lương
Hiệp thành ánh sáng
55. Nơi người Thần quản
Thần ấy là TRỜI
Soi rọi cùng nơi
Diệu-huyền vô hạn
56. ĐẠO bế từ lâu
Ngăn lấp cơ mầu
TAM-KỲ khai lối
Cứu độ năm châu
57. THẦN hiệp TINH KHÍ
Tam-bửu bình yên
Chơn-thần hườn nguyên
Là cơ đắc vị
58. THẦN cư tại nhãn
Nguồn cội Phật Tiên
Yếu nhiệm cơ duyên
Lời THẦY truyền phán
59. Vốn từ Lục Tổ
Phật giáo bế rồi
Tu hoài công thôi
Viên thành chẳng có
60. Chánh-pháp lệch sai
Do tay THẦN-TÚ
Pháp-luật xưa cũ
Tất thảy qui phàm
61. THÍCH CA NHƯ-LAI
Cũng là CAO-ĐÀI
Huyền vi Thiên mạng
ĐẠI-ĐẠO hoằng khai
62. THẦY thương chúng sanh
Tăng Ni, Thánh, Phật
Hồng-trần đọa lạc
Cứu độ hằng sanh
63. Tam kỳ Phổ Độ
Diệu pháp huyền cơ
Theo THẦY học hỏi
E kíp trễ giờ
D. GIỚI LUẬT ĐẠI ĐẠO
64. Tứ đại điều qui
Một tuân lời dạy
Hai không ỷ lại
Ba vẹn bạc tiền
65. Bốn chẳng xéo xiên
Bốn điều căn bản
Dưới trên tương phản
Đinh luật Âm Dương
66. Áp-dụng kỷ cương
Điều hòa cơ tạo
Nhỏ tuân lớn bảo
Lớn học nhỏ hay
67. Lấy LỄ hòa nhau
Lỗi lầm chịu thiệt
Nếu không ỷ lại
Thì chẳng tự cao
68. Quên mình giúp nhau
Nên Hiền nên ĐẠO
Bạc tiền mạch máu
Xuất nhập phân minh
69. Huynh đệ đừng khinh
Chỉ vì tài lợi
Chơn thành trọn ngỡi ( nghĩa )
Trước mặt sau lưng
70. Hoặc cưõng hoặc ưng
Tâm thành một mực
Tất thảy điều thực
Thực dạ thực hành
E. NGŨ GIỚI CẤM
71. Ngũ-giới dạy rành
Sát sanh, Du đạo
Tà tâm, nói láo,
Tửu nhục quyết trừ
72. Hằng đọc Thánh-thư
Hiểu theo Tân Pháp
Mọi giới đều khác
Không giống cổ kinh
73. Thầy cấm sát sinh
Vì THẦY làm chủ
Dù người, cây, thú
Đều có định kỳ
74. Giết mạng sống thì
Chịu điều quả báo
Mạng sống THẦY tạo
Giết nó giết THẦY
75. Mà đã giết THẦY
Thì không phải dễ
Giới sát như thế
Cũng giống luật xưa
76. Du-đạo quả tình
Xưa nhằm trộm cắp
Lý do còn thấp
Phải rõ nguồn cơn
77. THẦY giải xa hơn
Gian tham là gốc
Lợi Quyền là nọc
Gom góp giựt giành
78. Rồi sanh chiến tranh
Trần gian hỗn-độn
Người xa căn bổn
Lỗi đạo cùng THẦY
79. Còn Tà dâm này
Căn nguyên huyền-diệu
Mọi người chưa hiểu
Tuyệt pháp kỳ ba
80. Dâm không phải là
Chỉ đường hoa nguyệt
Mà phải hiểu biết
Đại ý sát sanh
81. Dâm để hóa sanh
Dâm nhiều sát mạng
Xưa kia chưa hãn
Nay được giải bày
82. Ngũ giới từ nay
Hoàn toàn đổi mới
Còn mục Tửu giới
Quan hệ hai phần
83. Phần trần hại thân
Rượu vào lời thốt
Làm chuyện không tốt
Trí mất tâm cuồng
84. Xưa dã chiến trường
“Cẩu cuồng tại thị ”
Còn phần diệu lý
Là hại Linh-hồn
85. Uống rượu mất khôn
Ma tà xâm nhập
Nhân phẩm hạ thấp
Thú tánh lẫy lừng
86. Đường Thánh ngập-ngừng
Tội-tình vướng lụy
Theo đường Tà mị
Muôn kiếp luân hồi
87. Vọng ngữ hỡi ôi!
Nào đâu nói láo
Mà ấy mất ĐẠO
CHÂN THẬT cùng TRỜI
88. Dù nói một lời
Nghịch tâm là tội
VỌNG NGỮ: nói dối
Ý ấy hẹp hòi
89. Xưa nay khó theo
Đối chưa định rõ
Thiện ác không có
Ngay dối đều không
90. Nói trái với lòng
Ấy là Vọng ngữ
Thà hành-động dữ
Mang tội đã đành
91. Hơn nói chẳng lành
Cũng đồng một thể
Tu là như thế
Tất thảy tuỳ Tâm
92. Xưa nay hiểu lầm
Cứ trông hình tướng
Hãy sống cho sướng
Phù hạp tâm tư
93. Dù nên dù hư
Do Tâm quyết định
Tâm cao tuyệt đỉnh
Soi tỏ mọi điều
94. Ma Phật đã nhiều
Không ngoài tâm ý
Hãy nhìn thấu ý
TÂN-PHÁP CAO-ĐÀI
95. Tất thảy không ngoài
TÂM và TÂM vậy
Từ đây nhớ lấy
Luyện tánh tu tâm
TAM GIÁO NGŨ CHI
96. Xưa kia lập Giáo
Mỗi ĐẠO dạy riêng
Tu Tiên thành Tiên
Tu Phật thành Phật
97. Tu Thánh thành Thánh
Tu Thần thành Thần
Tu thân thành Nhân
Mỗi ngành riêng biệt
98. Ngày nay siêu-việt
Thống hiệp CAO-ĐÀI
Trên dưới trong ngoài
Chung nguồn ĐẠI-ĐẠO
99. Qui nguyên Tam Giáo
Hiệp nhứt Ngũ Chi
Đẳng cấp tùy nghi
Khả năng, tâm lý
100. Dầu cho ma quỷ
Giác ngộ cũng thành
Tùy theo sở hành
Nhơn, Thần đến Thánh
101. Đầy đủ đức hạnh
Tiên Phật tùy công
Một kiếp quyết lòng
Đủ về ngôi cũ
102. Ngũ chi gồm đủ
Tam Giáo luyện giồi
Tùy hạnh đạt ngôi
CHÍ-TÔN dành sẵn
103. Kỳ ba đi thẳng
Một mạch về trên
Hiện tại tiến lên
Từ ta khởi điểm
104. Mỗi ngày một tiến
Dục-tấn điều hòa
Ghi nhớ lời CHA
Nhìn NGÀI noi bước
105. Để yên tội phước
Lành dữ đừng phân
Phải sống an-lành
Tinh-thần thoải mái
106. Sống vui hiện tại
Mình với mọi người
Tạo mãi tiếng cười
Diệt trừ tiếng khóc
107. CAO-ĐÀI Đạo học
Dễ tuyệt, tuyệt siêu
Không lý luận nhiều
Hành y Pháp Luật
108. Luật có TÂN-LUẬT
Pháp, PHÁP-CHÁNH-TRUYỀN
Thiên-điều tại tiền
Giản đơn trong đó
109. Từng chữ đừng bỏ
Từng ý đừng quên
Tất cả hư nên
Gói tròn trong ấy
110. Dạy sao làm vậy
Nhứt định viên thành
Siêu đọa bởi hành
Hành trên tất thảy
111. Tín hữu nhớ lấy
Ngày tháng lần dò
Trước nhỏ sau to
Có đi phải đến
ĐỊNH LUẬT NHÂN QUẢ
112. Định-luật nhân quả
Căn bổn xưa nay
Nguyên lý không sai
Có nhân có quả
113. Vô nhân vô quả
Thấy quả đoán nhân
Dù cổ hay tân
Đều nhìn luật đó
114. Cần nhận-định rõ
Luật có hai phần
Là quả với nhân
Luận theo Dịch-lý
115. Theo Đông-Phương nghĩ
Như luật Âm-Dương
Còn như Tây-Phương
Nhận rằng mâu-thuẫn
116. Hiểu sao cũng thuận
Nhưng nếu quả nhân
Chỉ mới một phần
Thường tồn bất biến
117. Con kiến sanh kiến
Trồng dưa được dưa
Nếu vậy cũng thừa
Quả nhân đồng tính
118. Còn trung với nịnh
Chênh-lệch là sao
Phải hiểu thế nào ?
Quả nhân luật đó
119. Kìa xem đám cỏ
Chỗ đỏ chỗ xanh
Kìa xem cây chanh
Trái to trái nhỏ
120. Hơn thua đã rõ
Vì bởi cơ duyên
Chuyển nhân liên miên
Quả thành xấu tốt
121. Nhân tốt, duyên tốt
Quả tốt không sai
Nhân tốt duyên lai
Quả tùy nhân định
122. Còn nhân đã bịnh
Duyên tốt bằng thừa
Cố gắng đẩy đưa
Quả lành một ít
123. Luật chẳng xê dịch
Duyên định quả mà
Xấu tốt, Phật Ma
Tùy duyên sanh hóa
124. Duyên là tất cả
Thiên-lý vận hành
Phân tốt lúa xanh
Mực đen, đèn sang
125. Nhân là căn-bản
Vị-trí từng loài
Người cũng không ngoài
Huyền cơ nhân quả
126. Bởi Luật nhân quả
Nên mới luân-hồi
Tam Giáo chưa rồi
Con đường giải thoát
127. Tùy duyên định đoạt
Người đắc Thánh Tiên
Bởi tu ĐẠO riêng
Nên duyên từ đó
128. Giải-thoát mới khó
Duyên thuộc cá nhân
Ngày nay HIẾN-DÂNG
Gầy duyên đại thể
129. Không còn cá thể
Chỉ có Cộng đồng
Duyên đã thành công
Nên thành công quả
130. Đã nhận công quả
Đâu có nên hư
Chẳng có riêng tư
Đâu còn thành bại
131. Mà là tất thảy
Do ĐỨC CHÍ-TÔN
Chưởng-quản Càn Khôn
Quả này của ỔNG
132. Dù tịnh, dù động
Ta bước trùng chân
Dù cho xấu nhân
Duyên TRỜI ắt đẹp
133. Vi-kỷ hãy dẹp
Phát-triển vị-tha
Bốn biển chung nhà
Đại đồng Huynh đệ
134. Duyên là bốn bể
Quả ấy phải to
DÂNG-HIẾN chẳng lo
CHÍ-TÔN toan liệu
135. Chúng ta am hiểu
Tu tắt về mau
Đổi duyên lên cao
Thành duyên TỪ-PHỤ
136. CHÍ-TÔN làm chủ
Ta chỉ làm công
Lời lỗ đều không
Hưởng đầy quyền lợi
137. Quyền người vô giới
Lợi phẩm Thiêng-liêng
Đắc vị Thánh Tiên
Giải duyên tư kỷ
VÒNG LUÂN HỒI
138. Luân-hồi lẩn quẩn
Như một vòng tròn
Cha mẹ sanh con
Con thành cha mẹ
139. Như chuyện cắc ké,
Cắc ké, kỳ nhông
Ngàn xưa lòng vòng
Luân-hồi muôn kiếp
140. Bấy nhiêu duyên nghiệp
Sanh hóa trưởng thành
Làm lành hưởng lành
Làm ác hưởng ác
141. Tất cả nào khác
Ý-nghĩa Luân hồi
TAM-GIÁO chưa rồi
Con đường giải thoát
142. Kỳ ba tự giác
Lời dạy CHÍ-TÔN
Thương trẻ vùi chôn
Trần mê đắm lụy
143. Thiên-phụ chỉ thị
Tất thảy giao CHA
Ngắt luân-hồi ra
Tròn thành đường thẳng
144. CHÍ-TÔN căn dặn
PHỤNG-SỰ, HIẾN DÂNG
Con cái chuyên cần
Một lần giải thoát
145. Không có trừng phạt
Chỉ có trả vay
Muôn kiếp dẫy đầy
Không sao trả được
146. Người sau người trước
Người Bắc người Đông
Người trần người không
Bao giờ tái ngộ
147. Còn nợ còn khổ
Tìm cách trả vay
Muôn kiếp đọa đày
Chỉ vì nợ, nợ
148. CHÍ-TÔN nay gỡ
Bằng đứng trung-gian
Lãnh nợ hai đàng
Kẻ cho, người trả
149. Kẻ trả cứ trả
Cho ĐỨC CHÍ-TÔN
Trẻ cho nếu khôn
Đến đòi THIÊN-PHỤ
150. NGỌC-HƯ tính đủ
Lời vốn phân minh
Kẻ dư hiển-vinh
Người nghèo phụng-sự
151. Dù người tứ xứ
Trả nợ qua CHA
Phương thức ấy là
Vạn-linh PHỤNG-SỰ
152. PHỤNG SỰ mà giữ
Tự ý xót thương
Chưa phải châm phương
Lý, tình PHỤNG-SỰ
153. PHỤNG SỰ hằng giữ
Ý thức HIẾN DÂNG
Nhớ CHA giữ phần
Thương con lãnh nợ
154. PHỤNG-SỰ là cớ
Lãnh nợ tiền khiên
Diệt hết oan-khiên
Mới thành quả vị
LUẬT QUYỀN HÒA ƯỚC
155. Trên các giới-luật
Còn luật THƯƠNG-YÊU
Chỉ có một điều
THƯƠNG và THƯƠNG vậy
156. Dù phải dù quấy
Nếu xử đồng nhau
Ví xen THƯƠNG vào
Cũng là hợp ĐẠO
157. Thương riêng thương láo
Xáo trộn đảo điên
Tức phạm giới quyền
Nên Quyền Công chánh
158. Thương gìn CÔNG CHÁNH
CÔNG CHÁNH gìn THƯƠNG
Hai mặt hỗ tương
Mới tròn Quyền Luật
159. THƯƠNG YÊU duy nhất
Hành xử vuông tròn
CÔNG CHÁNH bảo toàn
Quyền kề với Luật
160. Đời nhiều ray rứt
CÔNG CHÁNH, THƯƠNG YÊU
Chẳng biết xoay chiều
Thuận dòng bảo dưỡng
161. THƯƠNG YÊU cứ tưởng
Ích kỷ diệt tha
Như thế hóa ra
Diệt trừ CÔNG CHÁNH
162. Còn quyền CÔNG CHÁNH
Mà mất THƯƠNG-YÊU
Tình nghĩa diệt tiêu
Trở thành bạo ác
163. Luật, Quyền tuy khác
Liên hệ bóng hình
Quyền Luật đừng khinh
Mới tròn ĐẠO ĐỨC
164. Dùng Quyền bỏ Luật
Quyền ấy mất nhân
Kẻ dữ cầm cân
Luôn luôn gian dối
165. Nhược bằng thay đổi
Dụng Luật bỏ Quyền
Xã hội đảo điên
Vong tha vị kỷ
166. Luật Quyền định vị
Hai mặt hỗ tương
CÔNG CHÁNH vì THƯƠNG
THƯƠNG vì CÔNG CHÁNH
167. Như hai đầu gánh
Bên Luật bên Quyền
Đừng để đòn nghiêng
Hằng gìn nghiêm chỉnh
168. THƯƠNG sai là nịnh
Thương ấy diệt quyền
Quyền định chinh nghiêng
Mất lòng THƯƠNG vậy
169. Nhớ hai điều ấy
Gắn bó hỗ tương
CÔNG CHÁNH vì THƯƠNG
THƯƠNG vì CÔNG CHÁNH
170. Ấy là sức mạnh
Cải sửa trần-gian
Bảo trọng hai đường
Luật Quyền nghiêm chỉnh
171. Đời an ĐẠO thịnh
Rạng luật THUƠNG YÊU
Quyền cũng mỹ miều
Người người hạnh phúc
172. Từ đây nung đúc
Quyền, Luật kỳ ba
Cam kết cùng CHA
Thi-hành HÒA-ƯÓC
173. Với hai lần trước
Nhân-loại lộng ngôn
Đổ thừa CHÍ-TÔN
“ Phật tông vô giáo ”
174. Biết con hỗn láo
CHA buộc rõ ràng
Chỉ có hai đàng
Một Quyền, một Luật
175. Thương yêu duy nhứt
Công chánh nữa thôi
Hai mặt đủ rồi
Nhân sanh liệu lấy
176. Tự do ai nấy
Chấp nhận chối từ
Rồi nên rồi hư
Không còn chạy chối
BA THỂ CON NGƯỜI
177. Triết-lý Đông-phương
Âm-dương làm chủ
Nguyên căn vũ-trụ
Từ THÁI-CỰC sanh
178. LƯỠNG NGHI biến thành
Vận hành TỨ TƯỢNG
BÁT QUÁI nên tướng
Nguồn cội vạn loài
179. Có đêm có ngày
Không ngoài Thiên-lý
Đất, cây rồi khỉ
Mới đến con người
180. Tìm hiểu con người
Đã nhiều lý cớ
Người xưa đều nhớ
Người có hai phần
181. Âm tượng Xác thân
Dương sanh Hồn chủ
Con người gồm đủ
Xác diệt Hồn còn
182. Từ ấy lưu tồn
Âm-Dương diệu lý
Tùy theo nhân trí
Phù hợp lương tri
183. Con người là gì
Tìm nghe THƯỢNG PHẨM
Đức NGÀI xác nhận
Người có ba phần:
Giáo lý tối tân
Xưa chưa đề cập
184. Xác hồn hòa nhập
Phải có môi trường
Giữa Âm và Dương
Có trung-hòa-tử
185. Nếu theo từ ngữ
Đại-ý giáng-trần
Xác thân, Chơn thần
Chơn linh, Tam thể
186. Con người là thế
Xác vốn hữu hình
Thần bán hữu hình
Linh: phần vô thể
187. Chơn-thần liên hệ
Giữa Xác và Hồn
Đồng tánh với hồn
Đồng tình với xác
188. Chơn thần theo xác
Người mất ngoan khôn
Chơn thần theo hồn
Người thêm minh mẫn
189. Khi người tức giận
Thần tán hồn xa
Khi người hiền hòa
Thần về Hồn ngự
190. Nếu cả ba thứ
Hồn, Xác và Thần
Tinh khiết đồng cân
Hiệp hòa nhất thể
191. Đạt pháp tại thế
Đắc ĐẠO Thiêng-liêng
Một khi hoàn-nguyên
Tinh thông vũ-trụ
192. Giải theo lối cũ
Căn cứ Âm-Dương
Ngày nay Tây phương
Phát minh nguyên tử
193. Lối xưa hằng giữ
Khó hạp lương tri
Phải hiểu hữu-vi
Mới vào vô giới
194. Thuận theo ngươn mới
Nguyên tử văn minh
Ấy là nguồn sinh
Vận hành vũ-trụ
195. Theo lý nguyên tử
Ba thể tận tường
Giữa Âm và Dương
Có trung-hòa-tử
196. Ngưòi có ba thứ
Mới hạp văn minh
Phải đủ Huyền linh
Cầm đầu ngươn hội
197. CHÍ-TÔN chỉ lối
Môn đệ hằng noi
Làm gương người soi
Hành y lời dạy
198. Từ đây luận giải
Người có ba phần
Xác, Hồn và Thần
Thấm nhuần Đạo lý
199. Chơn-linh tuyệt mỹ
TỪ PHỤ chiết ban
Chơn thần hoàn toàn
Mẫu nghi đào tạo
200. Tất cả tuyệt hảo
Giao trọn con người
Trau luyện vẹn mười
Đắc thành Tiên Thánh
201. Ngày nay hữu hạnh
Gặp được TAM-KỲ
Giải rõ chi ly
An lòng giục tấn
202. Khuyên ai lận bận
Thế sự lần qua
Trẻ trở nên già
Quên tu hối hận
203. Ba thể vương vấn
Mà chẳng hiệp hòa
Mỗi thể mỗi xa
Đọa đày là vậy
204. Từ đây nhớ lấy
Tín hữu hằng trau
DỤC TẤN càng mau
MẸ CHA chờ đợi
205. Ngày nay hòa hội
Hạnh phúc vinh quang
PHƯƠNG GIẢI KHỔ
206. Trần gian sướng khổ
Phật dạy đành rành
Biển đầy tội khổ
TỨ KHỔ bao quanh
207. LÃO, BỊNH, TỬ, SANH
Gắn liền cuộc sống
Trần-ai ảo mộng
BÁT CHÁNH làm phương
208. Đời vẫn sầu thương
Người còn đau khổ
Đừng lánh nghiệp KHỔ
Phải biết đương đầu
209. Theo KHỔ gìn câu
THẮNG rồi mới GIẢI
Nếu cứ ái ngại
Sợ khổ khổ đeo
210. Vạn khổ hằng theo
Riêng gì TỨ KHỔ
Khổ cùng khắp chỗ
Như khí Trời bao
211. Khổ chẳng khác nào
Như hình với bóng
Bao giờ còn sống
Là khổ vạn điều
212. Đoạt ít ham nhiều
Gây lòng sướng khổ
Hằng hà sa số
Khổ đếm chẳng cùng
213. Gom một ý chung
Sống là chịu khổ
Nếu biết thọ khổ
Mới Thắng khổ mà
214. Đã Thắng thì là
Giải xong nghiệp khổ
Tam-Kỳ Phổ Độ
Diệu pháp giản đơn
215. Tất thảy lý chơn
Tinh thần làm chủ
Với những pháp cũ
Không hạp lương tri
216. Nhơn-loại tiến, thì
Đạo mầu cũng tiến
Pháp nay giản tiện
Mà hạp lương năng
217. CHÍ-TÔN dạy rằng
KỲ BA TẬN ĐỘ
Giảng rành nạn khổ
THỌ, THẮNG giải xong
ĐƯỜNG GIỤC TẤN
218. Xưa nay Tu hành
Phân rành tội phước
Cổ kinh giải lược
Dụng ý răn đời
219. Thiện ác lỗi thời
Khó phân ranh giới
Thế nào là tội ?
Khi đánh học trò ?
220. Đánh ác ? Vì lo !
Roi đòn giáo dục
Giúp người là phước
Nếu trọng lợi danh
221. Hộ-Pháp giải rành
Không thiện, không ác
Không tội, không phước
Chỉ có khổ, vui
222. Chỉ tiến không lùi
Điều hòa giục-tấn
Khổ đau thì tránh
Hạnh phúc thì nên
223. Phước tội là tên
Tinh thần định quyết
ĐẠI-ĐẠO lý-thuyết
Tu để Trở Về
224. Bởi con người mê
Ngàn năm đắm đuối
Nay đến ngươn cuối
TỪ PHỤ đặc ân
225. Ai biết HIẾN-DÂNG
Hoàn toàn giác ngộ
Không như luật cổ
Trau luyện tinh thông
226. Đó phần LẬP CÔNG
Hưởng ngôi vĩnh viễn
Bước đầu phải tiến
Ý thức đủ rồi
227. Tin Trời thương Tôi
Để Tôi đáp nghĩa
Lý tình thấm thía
Đạo pháp nhiệm-mầu
228. Hiểu lẽ cao sâu
Vững lòng tu niệm
Là lo trách nhiệm
Mình với mọi người
229. Đời đã chê cười
Đạo đâu chấp nhận
Những kẻ quanh quẩn
Ích kỷ hại thân
230. Phải biết duy tân
Theo đà tấn-hóa
Hòa đồng tất cả
Kim cựu Đông Tây
231. Tâm Vật hiệp vầy
Tiếp đường Hằng hiện
Dục tấn diệu viễn
Vô thủy vô chung
232. Ai biết tận cùng
Tự hào viên mãn
Trí hóa hữu hạn
Là tự thối lui
233. Lánh khổ tìm vui
Cơ mầu dục-tấn
ĐẠO vô cùng tận
Trời đất vận-hành
234. Hóa hóa sanh sanh
Tạo đoan mầu nhiệm
Chưa ai tìm kiếm
Thấu rõ nguồn cơn
235. CHÍ TÔN để chơn
Yên lòng noi bước
Chịu đi là được
Đến trước hoặc sau
236. Dù chậm dù mau
Thế nào cũng tới
Tự đi chới-với
Lắm kẻ lạc đường
237. Chưa thuộc Âm Dương
Làm không tự ỷ
Hãy nhớ Ma Quỷ
Tìm đủ chước sâu
238. Dục tâm oán cừu
Gây tình chia rẻ
Đường về ít kẻ
Ngõ thoái nhiều người
239. Lắm kẻ chán lười
Ngại tu hành khó
Nghiệp duyên từ đó
Khó dễ tùy tâm
240. Triết-lý cao thâm
CHƠN-TRUYỀN TÂN-PHÁP
Tinh thần phù hạp
Rồi đến ĐẠI-ĐỒNG
241. Phải có vừa lòng
Thực hành mới thích
Dù cho con nít
Cũng thích mới làm
242. Người lớn ai ham
Những điều trái ý
Phải hạp tâm-lý
Phải đúng khả năng
243. Hành động mới hăng
Điều hoà cuộc sống
Phải biết linh động
Đừng tự đóng khung
244. Đừng hiểu chung chung
Mà nên dứt khoác
Đạo không trừng phạt
TỰ TRỊ ĂN NĂN
245. Tất cả giới răn
Làm phương giục tấn
Biết HÒA, biết NHẪN
Biết giận, biết yêu
246. Tránh hành động liều
Và vô-ý thức
Hoài công uổng sức
Lại mất thời gian
247. HỘ PHÁP chỉ đàng
THIÊNG LIÊNG HẰNG SỐNG
Không còn ảo mộng
Rõ cuộc Hằng sinh
248. Hỏi ai thông minh
Khải tâm linh cảm
Đường THIÊNG bảo đảm
Dành kẻ trọn lòng
249. Trời đất Chí-công
Nhân-loại Đại-Đồng
Đông Tây hoà-hợp
Nam Bắc chung lòng
250. Bấy nhiêu cũng đủ
Cùng bạn Đồng môn
Thắm nghĩa CHÍ-TÔN
Tròn bốn nghìn chữ
( Trung tuần tháng 4 canh Thân )
_______________________
Lòng hằng hoài niệm:
Kỹ niệm bài thi của Ngài Quyền Tiếp Lễ NHẠC QUÂN VÕ THÀNH TƯƠI viết tặng sau khi Ngài đọc qua bản thảo:
TỨ-THIÊN-TỰ
Bốn ngàn chữ sắp khéo làm sao !
Phối-trí khít-khao tựa khác nào
Chơn-lý đệm đều nhiều tứ mới
Chánh-văn sáng tỏ lý sâu cao
Đạo Đời dẫn chứng nghe nhìn thấy
Hồn xác phân rành đọc hiểu mau
Hy vọng gần đây hoàn chỉnh xuất
Phổ-truyền Đại-chúng đẹp dường bao!
Quyền Tiếp Lễ Nhạc Quân
VÕ THÀNH TƯƠI
Ngày 1-8-Tân Dậu (29-8-1951)
* * *
_____________________________________________
五 千 字 經
Dàn bài:
1. Năm hạng khách trần
2. Ai là thiên mạng
3. Tâm thể hiện
4. Giọt lệ từ-bi
5. Tột đỉnh ĐÀI CAO
6. Có không ngăn cách
7. ĐẠO CAO ĐÀI
I
Năm hạng khách trần
1. Phân năm hạng khách trần
Có bao giờ ta nghĩ
Đây nguồn Thiêng Đạo-Lý
HỘ-PHÁP đã giải bày
2. Cùng nhắc-nhở cho hay
Cùng đổi trau học-hỏi
Lời NGÀI xưa đã nói
Rán nhẫn-nại ngồi nghe
3. Hai hạng luôn khắt khe
Buộc ràng vào quả kiếp
Đã tạo thành căn nghiệp
Từ muôn thuở hồng-hoang
4. Hạng Chủ nợ giàu sang
Nhiều nhà xe, lắm của
Bạc tiền luôn vây bủa
Giam hãm giữa Luân hồi
5. Tái sanh nghiệp tô bồi
Đã giàu, giàu thêm mãi
Cho vay xưa, nay lãi
Mỗi kiếp mỗi tăng cao
6. Tâm trí mãi lao-chao
Lo phát huy sợ giựt
Đêm đêm tìm công thức
Gầy một, lợi sanh năm
7. Làm chơi, hoặc ăn nằm
Tiền cũng vô như nước
Của nay do duyên trước
Nhân quả tự nhiên thành
8. Nhưng cứ mãi loanh quanh
Trong vòng tiền nẻo lợi
Đường về quên nghĩ ngợi
Kiếp kiếp vẫn luân trầm
9. Ước gì biết chuyển tâm
Hướng về đường ĐẠO ĐỨC
Chịu TU mau thành nhứt
Vì chẳng vướng nợ đời
10. Nhưng khổ nỗi ai ơi !
Dễ gì xoay tâm lý
Dù Vua, Thầy, Đạo-sĩ
Có chí lớn mới thành
11. Hạng con nợ loanh quanh
Bần hàn và đói khổ
Làm nhiều rồi cũng lỗ
Sợ nợ nhất hơn ai
12. Tâm chí bận suốt ngày
Nợ nần và cơm áo
Không bao giờ biết ĐẠO
Hạng tiến-hóa sau cùng
13. Năm tháng cố vẫy-vùng
Khỏi vòng vây tiền bạc
Nhưng vẫn nghèo xơ xác
Nợ, cũ mới chất chồng
14. Cuộc sống mãi long đong
Chịu tôi đòi nô lệ
Tâm hồn luôn trí tuệ
Dốt nát hạng cùng đinh
15. Không thể tự cứu mình
Khỏi vòng vây cơm áo
Dù gian ngoa, dối láo
Nghèo đói lại bủa giăng
16. Bởi duyên nghiệp kiếp căn
Nợ tiền-khiên chưa dứt
Đêm đêm tìm công thức
Trả nợ mới yên lòng
17. Con nợ muốn vượt vòng
Phải hồi tâm tìm ĐẠO
Đem công-lao trí não
PHỤNG SỰ đổi nợ nần
18. Phải ý thức HIẾN DÂNG
Nghiệp căn giao TỪ-PHỤ
Rời vị ngôi “ông chủ”
Làm con cái TỪ TÔN
19. Chỉ biết dụng trí khôn
Hướng về đường ĐẠO ĐỨC
Mới mong trừ nợ dứt
Sớm tự toại thong dong
20. Khi thoải-mái trong lòng
Mới xa rời quả kiếp
Đường tu nay nối tiếp
Là tiến hóa Thiêng liêng
21. Sống chẳng nợ mà duyên
Tái sanh do ý thức
Số này gồm ba bực
Đủ Trí, Học, Thiên tài
22. Tất cả vượt vòng đai
Luân hồi vì quả kiếp
Giáng trần gầy công nghiệp
Tạo phẩm-vị Thánh Tiên
23. Sống xem nhẹ bạc tiền
Của phù du, vật chất
Mỗi hạng đều ngây ngất
Say lý tưởng cưu mang
24. Hạng du-hí lang-thang
Không tương lai định hướng
Sống ngu-ngơ mộng tưởng
Ngoài thế-tục trần-ai
25. Thích Đạo-lý, điện đài
Cửa Thiền siêng lui tới
Không háo danh vụ lợi
Sống tự tại thong dong
26. Cũng chưa thích lập công
Cũng chưa ham phẩm vị
Cũng chưa rành Đạo lý
Cũng chưa rõ đường Tiên
27. Ngơ ngáo như khùng điên
Tâm tư chừng khó tỏ
Tử sanh dường mây gió
Thích ở, chán lại về
28. Kiếp sống chẳng lê-thê
Phần đông thường yểu tử
Hạng học say văn tự
Là mọt sách xưa nay
29. Bất kỳ sách đến tay
Đọc mê rồi tra cứu
Lý thuyết tân hay cựu
Đều chiêm nghiệm xưa nay
30. Tự đắc, lý luận dài
Tâm-tư luôn háo thắng
Dù đời nhiều cay đắng
Gian khổ vẫn khinh thường
31. Thích Đạo-lý Văn-chương
Luận bàn quên ăn ngủ
Chán chê đời lam lụ
Nỗi khó nhọc chân-tay
32. Đúng là hạng lưng dài
Tốn cơm ăn tốn vải
Nhờ hạng người thông thái
Mới có những phát minh
33. Đã góp lắm công trình
Vào cơ quan chuyển thế
Đời không còn trì-trệ
Nhờ hạng học dẫn đường
34. Đã mở rộng tình thương
Nhưng không ưa tu kỷ
Tâm hồn luôn ủy-mị
Ham thích nét trăng hoa
35. Không ưa chuyện Phật-đà
Không ham làm Chức-sắc
Bởi còn nhiều thắc mắc
Vì Thiên-lý quay cuồng
36. Không làm kép diễn tuồng
Thích làm người Đạo diễn
Cuộc đời luôn cầu tiến
Là ý ĐẠO khơi màu
37. Hạng Thiên mạng khác nào
Cũng ngơ ngơ ngáo ngáo
Sống không làm gì ráo
Như chờ đợi thời-cơ
38. Tương lai những mịt-mờ
Tỷ như người thất chí
Nhưng không, chờ Thiên lý
Đúng lúc mới ra tay
39. Người là bậc Thiên-tài
Người là trang trí thức
Người không cần học thức
Mà thông thấu Đạo Đời
40. Đó là hạng thay TRỜI
Nắm Huyền cơ Đạo pháp
Là con ngưòi vô chấp
Hành sự đúng Thiên đình
41. Năm hạng khách bạch minh
Am tường từng sắc tướng
Thử hồi tâm suy tưởng
Liệu vào hạng khách nào
42. Có biết để giồi trau
Để xoay tâm định hướng
Để quay chiều tư tưởng
Cho phù hạp CAO ĐÀI
43. Tiêu chuẩn là Ơn Trên
Là CHÍ TÔN, PHẬT MẪU
Mắt phàm chưa thông thấu
Nhìn thẳng dấu CHA TRỜI
44. Nay khẳng định cuối lời
CHÍ TÔN là trên hết
Cuộc đời ta sống chết
Giao trọn Đấng TỪ TÔN
28-2-Nhâm Tuất (1981)
II. AI LÀ THIÊN MẠNG ?
1. Trong tất cả chúng sanh
Ai là người Thiên mạng
Thử dò qua năm hạng
Ta nhận định dễ dàng
2. Bởi sứ mạng Trời ban
Không ôm-đồm nôn nóng
An-nhiên mà linh động
Chánh trực mà khoan dung
3. Là chức sắc Cửu-Trùng
Và HIỆP THIÊN, PHƯỚC THIỆN
Vì CHÍ TÔN, Dâng hiến
Cuộc sống thế trần này
4. Người đến lúc phô bày
Đang hiệp vầy THÁNH THỂ
Có người còn ở thế
Chờ đợi đúng thời cơ
5. Thiên mạng ấy ngơ ngơ
Khó lường đo tâm tánh
Nhưng nguyên căn Chí Thánh
Sớm muộn cũng diễn tuồng
6. Ai rõ được căn nguồn
Biết ai là Thiên mạng
Biết đâu anh Thiên mạng
Nào thông thấu trên cao
7. Khi nhập cửa Đài Cao
Phải bình tâm tỉnh trí
Phải xét suy thông lý
Cẩn thận mọi hành tàng
8. Là Chức sắc rõ ràng
Đó là hàng Thiên mạng
Cũng hành mạng Thiên sai
9. Đó đặc tính CAO ĐÀI
Đó cũng Cơ Huyền diệu
Đó cũng là bí hiểm
Để che lắp Thiên cơ
10. Cũng có người làm ngơ
Khi căn duyên đến lúc
Còn nguồn vinh với nhục
CHÍ TÔN để tự lo
11. Bởi tư tưởng khó đo
Và tâm linh khó liệu
Là căn nguyên huyền diệu
Là thước đo trầm thăng
12. Dù Chức sắc khó khăn
Hành sai rơi áo mão
Còn Đạo đồ ngơ ngáo
Quên trách nhiệm thời gian
13. Sự thế chẳng ưa tham
Hoa không hai lần nở
Xuân đi Xuân còn trở
Thời lại nước qua cầu
14. Phải nghĩ rộng, nhìn sâu
Mới am tường, lý cớ
Chúng ta đây không nợ
Ngoài quả kiếp tiền sanh
15. Du hí chẳng thuận tình
Là con người dục tấn
Tháng ngày luôn lận bận
Đường thi phú văn chương
16. Gợi chuyện cũ làm gương
Hưng ư thi ! Ta nhớ!
Hoa không hai lần nở
Nước chỉ chảy qua cầu
17. Cơ tạo rất nhiệm mầu
Nhưng không ròng Bí mật
Với Tâm-linh chân thật
Tự thông-thấu Huyền cơ
18. Cuộc đời lắm mộng mơ
Làm cái gì ích ĐẠO
Liệu chừng ta bị khảo
Mà lở-dở công phu
19. Lời cuối, hễ người tu
Ai cũng thành Thiên mạng
Trời sai từ dĩ vãng
Trời dụng lúc hiện tiền
20. Nhận phụng sự làm duyên
Nhân nào âu cũng tốt
Lời thuận bàn sau rốt
Thiên mạng chẳng riêng ai
21. Thiên mạng nay và mai
Nay là hàng Chức sắc
Mai cũng là Chức sắc
Là Thánh-thể CHÍ-TÔN
( 14-4-Nhâm Tuất )
III TÂM HIỆN THỂ
1. Là Tín hữu CAO ĐÀI
Là Tín đồ ĐẠI ĐẠO
Là con người Tôn giáo
Là dân Việt nhỏ nhoi
2. Ta tính lại thử coi
Chúng sanh nhiều ơn phước
Căn duyên từ thuở trước
Mới tái kiếp nơi này
3. Được quần tụ nơi đây
Vùng Tây-Ninh Thánh Địa
Am tường câu Nhơn nghĩa
Thông thấu lẽ Huyền vi
4. Sống ngươn hội Tam Kỳ
Có tâm tư tiến bộ
Là con người giác ngộ
Lãnh hội đủ lời vàng
5. Phân biệt rõ hai đàng
Hiện vô và hiện hữu
Rành lẽ Tân lý cựu
Hòa hiệp thuyết Âm Dương
6. Luôn suy nghiệm chủ trương
CAO ĐÀI là lưỡng thể
Không vu vơ trì trệ
Không mê tín dị đoan
7. Không tin gà đẻ con
Không tin lời vô lý
CHÍ TÔN khuyên tỉ mỉ
Cụ thể quá rõ ràng
8. Đừng nhảm luận khùng bàn
( lời ĐỨC LÝ )
Rồi cho rằng Triết lý
Đừng gán điều Huyền bí
Mà bàn luận bâng quơ
9. Đời là một bài thơ
Có phá thừa trạng luận
Có phương châm tiêu chuẩn
Gầy thể pháp huy hoàng
10. Cho người hết hoang mang
Hết vòng-vo lẩn-quẩn
Không có gì u ẩn
Lấy hiện thể suy tư
11. Với phương thức từ từ
Không vội vàng nhảy vọt
Đỉnh Đài cao chót vót
Người không thể bay lên
12. Ta còn nhớ hay quên
Một chữ Tâm nghìn lý
Từ xưa, ai nấy nghĩ
Vời-vẽ đủ khuôn viên
13. Bởi chữ Tâm ảo-huyền
Vốn vô hình vô tướng
Rồi tùy nghi suy tưởng
Tâm là Đạo là TRỜI
14. Là vô đối, tuyệt vời
Là huy-hoàng rực-rỡ
Là Phật, Thánh, Thần, Tiên
Nghe hết ắt cũng điên
15.Bởi vẽ ma nào khó
Khó chăng là vẽ chó
Vì chó không là trâu
Rừng Đạo lý cao sâu
16.Nên luận càng nói đại
Ai biết đâu mà cãi
Nếu cãi cũng bằng thừa
17.Xưa nay vẫn tin bừa
Vì chữ Tâm mộng ảo
Bởi chữ Tâm là ĐẠO
Nào có tướng mà coi
18.Chẳng khác mù rờ voi
Là cột nhà, là quạt
Thật lòng không nói khoác
Mà sự thực là sai
19.Với giáo-lý CAO-ĐÀI
Đã hiện hành cụ thể
Hãy thử xem Nghi lễ
Thầy dạy bước chữ Tâm
20. Ý-nghĩa thật thâm-trầm
Hầu phô trương pháp thể
CHÍ-TÔN bày thực tế
Nhìn LỄ đi thấy lòng
21. Lễ điện có thật không ?
Hay là trò múa rối
Dù lòng anh có dối
Nhưng dối đó cỡ nào ?
22. Dối cho rượu đừng chao
Dối cho đi đừng lộn
Dối cỡ này cũng ổn
Tạo trật-tự an-ninh
23. Cặp Lễ điện chứng minh
Tấc lòng anh Lễ-sĩ
Chữ Tâm tuy rằng quý
Phải thể hiện hành tàng
24. Nếu ai bảo rằng gàn
Khi liều mình làm Nghĩa
Ân tình càng thấm-thía
Khi có tạc có thù
25. Phải thể hiện công phu
Mới thấy lòng rộng hẹp
Bản-thân là con tép
Không thể mạnh như voi
26. Ngày nay CHÍ-TÔN đòi
Phải Lập công dựng tạo
Phá rừng, xưa là ĐẠO
Xây Đền-Thánh là tu
27. Ngày xưa hiểu công phu
Là Thầy chùa gõ mõ
Nếu Tu hành cỡ đó
Ích kỷ chưa vị-tha
28. Nay hành động phải là
Ích vạn linh sanh chúng
Vạn sự tùy Tâm: đúng
29. Lòng Thương người như mình
Mà biếng lười giúp đỡ
Thấy người nghèo than-thở
Mà chẳng dám chia cơm
30. Nói Đạo nghe rất xôm
Hành ĐẠO xem trống rỗng
Đó là Tâm ảo-mộng
Là gieo lúa trên mây
31. Là dựng cột trên cây
Là xây nền khỏi đất
Là Tâm không chơn-thật
Vậy nói được phải làm
32. Tâm lực có song toàn
Mới tròn câu PHỤNG SỰ
Sanh tiền bao nhiêu thứ
Ngày cuối một chữ Tâm
33. Nhưng ta chớ hiểu lầm
Một chữ Tâm mộng ảo
Phải là Tâm hoàn-hảo
Tâm hiện thể hành-tàng
34. Lời Thánh giáo rõ ràng
Một chữ Tâm DÂNG HIẾN
Và công trình cải thiện
Cho sanh chúng an vui
( 2-3-NT )
IV. GIỌT LỆ TỪ BI
1. Lời hỏi của chúng sanh
Rằng CHÍ TÔN có khóc
Hỏi chi điều hiểm-hóc
Hẳn chưa nghĩ bao giờ
2. Hãy đọc lại THÁNH-THƯ
Rõ ràng người đã khóc !
Khiến mũi lòng người đọc
Lệ đổ như mưa tuôn
3. Hôm nay nghiệm tận tường
Trao vài câu Triết-lý
Hầu rèn tâm luyện kỷ
Quảng bá ĐẠO kỳ ba
4. CHÍ-TÔN không như ta
Có xác thân, máu thịt
Lấy gì người thút-thít
Tức tửi lệ sầu tuôn ?
5. Dù biết, những chi buồn
Lệ sa, lòng ray-rứt
Cái gì làm thổn thức
Nước mắt hay sự tình
6. Có những lúc làm thinh
Mà xót đau hơn khóc
Có khi chừng như khóc
Lệ đổ lòng không không
7. Thường lấy lệ lường đong
Nỗi niềm sầu đau đớn
Những tâm hồn cao lớn
Khó xét đặng chơn tình
8. ĐỨC CHÍ-TÔN vô hình
Thử lấy chi người khóc
Làm cảm thông người đọc
Còn vũ trụ gì đây !
9. Ta hãy nghĩ thế này
TRỜI vô hình vô tướng
Nhưng Trời còn tư tưởng
Có tình cảm như ta
10. Dụng Cơ Bút diễn ra
Nỗi lòng đau khổ đó
Có tâm tình là có
Người cũng khóc như ta
11. Suối lệ đâu mà sa ?
Có tay đâu mà dụi ?
Có mũi đâu tức tửi ?
Cho người khỏi hoang mang
12. Tư tưởng chủ hành tàng
Truyền thông qua Cơ Bút
Tâm tình Người lắm lúc
Cũng đau xót như ta
13. Trời khóc nỗi thiết tha
Phát minh từ tư tưởng
Không phải là biểu tượng
Do nhân thế đặt bày
14. Với TÂN PHÁP CAO ĐÀI
Âm Dương đồng nhứt lý
Lấy từ ta suy nghĩ
Mới thông cảm CÀN KHÔN
15. Để hiểu biết CHÍ TÔN
Để am tường PHẬT MẪU
Rồi Huyền linh thông thấu
Hầu đoạt pháp vô vi
16. Đừng suy luận chi ly
Quên ta làm tiêu chuẩn
Chỉ bàn nhàm lẩn quẩn
Đã vô ích sai lầm
17. Nhớ rèn luyện bổn tâm
Làm đèn Thiêng soi bước
Nhìn CHÍ TÔN đi trước
Ta noi dấu theo chân
18. Vạn sự hết phân vân
Vạn điều không thắc mắc
Đừng đi quanh tìm quất
Lời Thánh-huấn còn ghi
19. Chúng sanh nhớ những gì
Lời dặn dò TỪ PHỤ
Tháng ngày siêng ấp ủ
Lời Thánh vững niềm tin
20. Quyết định câu sắt đinh
CHÍ TÔN, NGƯỜI đã khóc
Rồi mỗi lần ta đọc
Khó cầm lệ tuôn rơi
( 2-3-NT.1981)
V. TỘT ĐỈNH ĐÀI CAO
1. Xưa nay triết học lầm
Mới trở nên mù quáng
Rồi chủ quan luận giảng
Gây chia rẻ chiến tranh
2.“Con người do Trời sanh”
Là đề tài tranh luận
Tất cả điều lẩn quẩn
Cùng giải thích nhau nghe
3. Hai khối hiệp khắt khe
Là Duy tâm, Duy vật
Theo Duy tâm cũng trật
Theo Duy vật cũng sai
4. Với chơn pháp CAO-ĐÀI
Phải dung hoà Tâm Vật
Tột đỉnh Đài cao ngất
Mới thông thấu mười mươi
5. Luận nguồn gốc con người
Xưa hiểu Trời sanh hoá
Làm sao mà diễn tả
Cho thế nhân am tường
6. Dụng ngôn ngữ văn chương
Và triết minh, trí thức
Theo thánh kinh : ngày nhứt
Chúa Trời: tạo đất Trời
7. Ngày hai: biển đầy vơi
Ngày ba: Trời trăng đó
Ngày tư: sanh cây cỏ
Cầm thú đến ngày năm
8. Ngày sáu: sanh A-Đam
Người đầu tiên: Nam phái
Xương sườn kia một cái
Chúa tạo thêm Ê-Va
9. Chồng vợ đó sanh ra
Lưu-truyền nên nhân loại
Theo thời gian trôi chảy
Bao thế-hệ im-lìm
10. Nhân loại nghĩ bằng tim
Nghe nhìn bằng tai mắt
Nhưng đời còn sâu sắc
Chỉ thế cũng bằng thừa
11. Bản tính người thích ưa
Là căn nguyên dục-tấn
Trí mong rành tường tận
Suy nghĩ lại phát huy
12. Khi có kính hiển vi
Là khúc quanh mới lạ
Nhiều lập trường mô tả
Nhiều lý-thuyết giải bày
13. Rồi bình đúng chê sai
Thế nhân luôn tranh luận
Từ Platon làm chuẩn
Aristote kế thừa
14. Nào Phật, Chúa xa xưa
Nào Nữ Oa, Bàn cổ
Mỗi Triết gia thi thố
Xây Triết học chủ quan
15. Nay Duy vật tràn lan
Đang trên đà bách thắng
Dùng vật làm ranh chặn
Soi rọi chuyện trần gian
16. Hiện hữu chốn địa-hoàn
Không gì qua Duy vật
Con người không ròng vật
Vì còn có tư-duy
17. Dù khách, giảng, luận gì
Vật kia hoàn lại vật
Theo Duy tâm cũng trật
Theo Duy vật cũng sai
18. Phải tâm vật hòa hài
Hiệp cả hai thành một
Hãy xem nơi cùng tột
Không thể có hai ba
19. Kìa tột đỉnh Đài hoa
Nơi tận cùng độc nhứt
Còn duy còn thứ bậc
Chưa tột đỉnh Đài cao
20. Ta phải nghĩ thế nào
Về tâm-linh TỪ-PHỤ
Bát hồn kia gồm đủ
Hồn sống tự thạch kim
21.Đồng ý, vật không im
Bởi Hồn là căn sống
Có khác nào tự động
Để tiến hóa tự tồn
22. Này lời dạy CHÍ-TÔN
Bát hồn kia thăng tiến
Thì bày chi thêm chuyện
Đem tiến hóa chống Trời
23. Đừng đem chuyện ngàn đời
Mà đọ so hiện tại
In trí vào con nhái
Từ nòng nọc biến sanh
24. Phơi bày chuyện loanh quanh
Bướm, nhọng, tằm làm thuyết
Không có gì là tuyệt
Mà tiến hóa vô thường
25. Có người hiểu Âm dương
Là căn nguyên Dịch-lý
Rồi cho rằng bền bĩ
Cố định với ngàn đời
26. Bởi thấy họ lỗi thời
Bời tin vào sách vở
Đọc qua loa một mớ
Rồi in trí làm khuôn
27. Dù hiểu Dịch là vuông
Là tròn, hay biến đổi
Và cái gì biến đổi
Cái gì mãi vuông tròn ?
28. Đến nay ta vẫn còn
Tin Trời sanh nhân loại
Và Trời sanh vạn loại
Không hẳn chuyện A-Đam
29. Với Kinh Thánh luận bàn
Cũng là phương “trần hóa”
Rồi Giáo-Hoàng đả phá
Và buộc tội Triết gia
30. Chuyện ấy thật đúng là
Phàm với phàm tranh chấp
Hai ông giành cao thấp
Đem THƯỢNG-ĐẾ làm nề
31. Rồi phạm thượng khen chê
Rồi hồ đồ bảo thủ
CHÍ TÔN là TỪ PHỤ
Cười mỉm tỏ lòng thương
32. Cũng như ta đã thường
Thấy đàn con giải quyết
Dùng lá cây, mảnh thiếc
Làm bánh hoặc làm tiền
33. Cái đó làm căn duyên
Để phổ trương trình độ
Trời tùy thời tùy chỗ
Dùng ngôn ngữ phàm gian
34. Với dụng ý dìu đàng
Cho nhân sanh tiến hóa
Biết khôn rồi thóa mạ
Trời vô lý, vu vơ
35. Đố ai bắt trẻ thơ
Làm thành người Triết học
Phải chờ nên hình vóc
Đủ tâm trí khôn ngoan
36. Với đứa trẻ hoang-mang
Tại mình hay tại nó
Mình, Trời, còn nó đó
Là hình ảnh người, Trời
37. Đây ví dụ sự đời
Xã hội ta đang sống
Do chúng ta hành động
Hay do Đảng chủ trương
38. Không có đảng dọn đường
Xã hội này có nhỉ ?
Để tỏ lòng tôn quí
Đảng là Mẹ là Cha
39. Đảng có phải là Nga ?
Là Cu-Ba, Đông-Đức
Bảo rằng không, thì trật
Bảo phải hẳn chưa tròn
40. Phải xã-hội là con
Và Đảng kia là mẹ
Mà mẹ là sanh đẻ
Lại dụng ngữ phát huy
41. Đảng nay có khác gì
Là mỹ-từ biểu-tượng
Hay hiểu theo tư-tưởng
Đảng là khối Đại Đồng
42. Đảng không của Tây-Đông
Mà của chung tập thể
Chúng ta là cá thể
Chẳng sanh hóa được gì
43. Biết hòa hiệp lưỡng-nghi
Mới sanh con đẻ cháu
Người xưa quen từ Đạo
Nay gọi Đảng thế thôi
44. Phải giải quyết sự đời
Thuận hòa tròn lưỡng thể
Đừng chê Tâm rằng tệ
Đừng tôn Vật rằng hay
45. Tất cả phải hiệp vầy
Thành Đại-Đồng xã hội
Còn Đạo thuở tiền bối
Thành Đại Đạo Kỳ Ba
46. Dù đúng mà không hòa
Ta cũng cho rằng sái
Ta không mong phải trái
Hễ hòa hiệp là nên
47. Đừng lấy Luật người trên
Đem nhập cùng trẻ nhỏ
Đừng đem lời mây gió
Mà so đo sự đời
48. Với những ai thức thời
Phải Đạo Đời tương đắc
Không còn gì thắc mắc
Mới thông thấu hữu vô
49. Lý thuyết quá xô bồ
Ta về đây với Đạo
Với CHÍ TÔN dạy bảo
Hầu trau luyện đêm ngày
50. Với TÂN-PHÁP CAO ĐÀI
Không phân chia Tâm Vật
Tột đỉnh Đài cao ngất
Nơi tứ phía hiệp hòa
51. Tạo nên bản đồng ca
Tạo Đại Đồng thế-giới
Chúng ta cùng phấn khởi
Cùng vạn vật vui tươi
52. Tiếng khóc hay giọng cười
An-lành hòa mây gió
Vui trời trong trăng tỏ
Người, vật sống hồn nhiên
VII- CÓ, KHÔNG NGĂN LỐI
1. Ta nghĩ gì Duy-tâm
Ta hiểu gì Duy vật
Còn Duy còn thứ bậc
Phải tột đỉnh Đài Cao
2. Ta đã nghĩ thế nào
Về danh từ “sinh vật” ?
Là thực vật, động vật ?
Mà động-vật có Người
3. Nghĩ thật đáng buồn cười
Người cũng là sinh vật
Lấy gì phân đúng thật
Người là chó ? Là cam?
4. Biết bao giờ hội đàm
Xưa nay điều độc-thoại
Ai cũng tôn mình giỏi
Tránh sao khỏi Chủ, Duy
5. Gây nên cuộc sân-si
Chỉ vì nhìn phiến diện
Bởi mắt còn mang kiến
Nhìn vạn-vật mỗi màu
6. Mỗi Duy là một màu
Vật, Tâm luôn đối nghịch
Cả hai đều ơn ích
Gầy dục tấn nhơn sanh
7. Nhưng tiếc cuộc chiến-tranh
Lại dùng toàn bom đạn
Nên con người tán mạng
Đó tội trọng Triết-gia
8. Theo ta phải thật thà
Áp dụng phương “ thiệt chiến”
Như Cung Thiên đã diễn
Mới thể-hiện triết minh
9. Bởi chưa biết điểm linh
Nơi con người tuyệt hảo
Chưa am tường lý ĐẠO
Chưa phân biệt hữu vi
10. Nên vội-vã hồ-đồ
Tranh luận không và có
“Sanh vật không đổi ” đó
Làm quan điểm thấp cao
11. Tâm, vật chẳng khác nào
Đều chủ quan duy ngã
Gây nên trường đả phá
Uổng giấy mực, công lao
12. Ta phải hiểu thế nào
Về ý xưa không đổi
Là mỗi loài tiếp nối
Vịt không thể thành gà
13. Chó không thể người ta
Không đuôi lươn, đầu gáo
Nhiều người tin chuyện láo
Đồng mê tín dị-đoan ?
14. Các Triết-gia dẫn, bàn
Về lập trường biến đổi
Người TU đâu ai chối
Sự lai giống, phát minh
15. Sao chẳng biết đồng tình ?
Có không đều trúng cả
Nếu nhìn vào dáng mã
Quả biến đổi đủ tuồng
16. Nếu nhớ lại căn nguồn
Quả còn nguyên cội rễ
Hãy nhìn vào thực-tế
San sẻ nhịp khôn ngoan
17. Đừng vịn thuở hồng hoang
Mà so đo hiện tại
Đừng khảo nghiệm con nhái
Mà áp dụng cho trâu
18. Phải ý thức nông sâu
Phải nhìn chung trái, mặt
Vạn vật dù sâu sắc
Cũng có thể khảo tra
19. Là đối-tượng với ta
Mới mong chiêm nghiệm nó
Ta tìm ta quả khó
Và tuyệt đối sai lầm
20. Đừng lấy kiếp con tầm
Rồi nghĩ ta cũng vậy
Đó là điều sai quấy
Nhà Duy vật vội-vàng
21. Tâm nhận có Thiên-đàng
Vật hiểu không cũng được
Tâm nhận điều trọng bụng
Vật chứng việc ngoài da
22. Cũng như các Triết-gia
Xưa vật không cho động
Nay chứng minh vật động
Không với có mà thôi
23. Việc ơn ích cho đời
Là điểm tô hạnh-phúc
Người TU nào co rút
Ôm hiểu biết ngàn xưa
24. Phải sáng tạo kế thừa
Để dung hòa Thiên-lý
Có bao giờ ta nghĩ
CAO ĐÀI vật hay tâm ?
25. CAO ĐÀI chẳng vật, tâm
Mà CAO ĐÀI tâm+ vật
CAO-ĐÀI tin khoa-học
Đưa tấn hóa nhân sinh
26. CAO-ĐÀI tạo viễn trình
Hữu sang vô tuyệt đối
Vật cho sinh vật đổi
Vật tự động, vật tồn
27. Tự đó ngoài trí khôn
Người xưa cho là ĐẠO
Giải mông lung mộng ảo
Làm xáo trộn tâm-tư
28. Người nay áp dụng từ
Là tự-nhiên tà lý
Con người nhờ có TRÍ
Để phân biệt vạn loài
29. Nó là thứ khó moi
Nên định bừa nói đại
Mới thành ra tranh cãi
Rồi giận ghét chém đâm
30. Cái đó thật sai lầm
CHÍ-TÔN cho chước quỉ
Hễ hòa là thuận lý
Là đạo-pháp sanh tồn
31. Người có dại có khôn
Nếu khôn còn dại mất
Thì không gì con vật
Theo chọn lọc tự nhiên
32. Người có điểm linh-thiêng
Nó là gì cũng được
Là Linh-hồn, ý thức
Mà căn gốc mênh mang
33. Tâm hiểu nó Trời ban
Vật luận từ vật tạo
Kể như đều đúng ráo
Đồng nhận có trí khôn
34. Và có nên bảo tồn
Hay tùy nghi hủy hoại
Trí-khôn luôn tồn-tại
Dù thể xác rã tan
35. Hỡi người đã khôn ngoan
Sao không tìm phương cách
Với người ưa tọc-mạch
Ta chỉ họ về TIM
36. Ta dẫn họ đi tìm
Lời Thánh Ngôn rạng rỡ
Cửa Thiên Trời đã mở
Đáp ứng mọi tấm lòng
37. Dù kẻ Tây người Đông
Dù sắc da đen trắng
Được là người may mắn
Mới gặp ĐẠO kỳ ba
38. Ở đây chốn hiệp-hòa
Thành ĐẠI ĐỒNG, ĐẠI ĐẠO
Tức không còn gì ráo
Chỉ có một mà thôi
Đây chỉ là một ngôi
Là CHÍ-TÔN trên hết
Một nòi, một GIÁO THUYẾT
Một ranh giới, một địa cầu
( 24-3 NT )
VII ĐẠO CAO ĐÀI
1. Bao giờ đến bây giờ
Ta nghĩ gì về ĐẠO?
Là danh-từ hư ảo
Làm rối trí điên đầu
2. Biết căn cứ vào đâu
Mà định hình định nghĩa
Khiến người nghe mai-mỉa
Thêm đau xót công trình
3. Lời giải các Tiên sinh
Tâm thành vốn là ĐẠO
Vô tâm không là ĐẠO
Bởi không ĐẠO không TÂM
4. Có phải ĐẠO cao thâm ?
Mà giải bày cỡ đó
ĐẠO là mây là gió
Nên càng học càng xa !
5. Bởi diễn giảng bao la
Mà người nay chê chán
Nói ĐẠO người ta ngán
Và ngạo nghễ khinh chê
6. Người giữ ĐẠO còn mê
Không tùy thời tiến-bộ
Không dụng lời đúng chỗ
Lập kinh điển ngàn đời
7. Phải biết cuộc đổi dời
Hầu xoay tâm định trí
Gần bốn mươi thế kỷ
Toàn làm việc chép sao
8. Bởi Duy vật lật nhào
Tại vì mê chữ nghĩa
Như kiến bò miệng dĩa
Như câu chuyện rờ voi
9. Bảo sao người không soi
Bảo sao người chẳng trách
Ngươn hội này minh bạch
Nhờ mở ĐẠO kỳ ba
10. Với phương thức gần xa
CHÍ-TÔN dùng cụ-thể
Phải đi từ thực-tế
Rồi mới đạt vô-vi
11. Phải tuần-tự mà đi
Từ chặng đường tiến hóa
TỪ TÔN xưng BA MÁ
Để thực hiện tâm tình
12. Có gì hơn gia đình
Gắn liền quanh cuộc sống
ĐẠO vốn là ảo mộng
Người không giải như xưa
13. Thiên-hạ hết đánh lừa
ĐẠO là đường dẫn lối
Cho nhân sanh khỏi tội
Cho Tiên, Phật lập công
14. Nay đừng giải ĐẠO ròng
Mà CAO-ĐÀI ĐẠI-ĐẠO
Là ĐẠO TRỜI, Tôn giáo
Có Giáo-hội, LUẬT QUYỀN
15. Với đẳng cấp Thiêng-liêng
Hiện hình qua THÁNH-THỂ
Có người chê rằng tệ,
Còn áo mão, âm thinh.
16. Bởi say mộng tâm-linh
Nên quên đời rằng trọng
CHÍ-TÔN qui lẽ sống
Là đệ nhứt luật TRỜI
17. Nếu có ĐẠO không đời
Thì lấy gì tiến-hóa ?
ĐẠO ví như con cá
ĐỜI là nước hồ sông !
18. Thầy không dụng không không
Mà giải bày Đạo-lý
THẦY so đo tỷ thí
Cho con cái am tường
19. THẦY dụng lý YÊU THƯƠNG
Để giải bày mầu nhiệm
TÌNH THƯƠNG là khởi điểm
Tạo dựng cả càn khôn
20. THẦY là CHA-CHÍ TÔN-
PHẬT MẪU kia là MẸ
Cũng chan hòa chia sẻ
Như tình ái Vợ Chồng
21. Từ ý-nghĩa hồng-mông
CHÍ-TÔN bày hiện tại
Nhân sanh đều yêu ái
Không giải cũng am-tường
22. Rồi từ nghĩa Yêu thương
Mới hy sinh PHỤNG SỰ
Chưa có Cha nào dữ
Chưa có Mẹ hại con
23. THẦY chỉ việc cỏn con
Mà phô trương đại thể
CHÍ-TÔN là Chúa tể
Là TỪ PHỤ vạn loài
24. Dụng tâm-lý xét soi
Âm Dương đồng nhứt lý
Hễ đời vui, Đạo quý
Đời Đạo phải tương-liên
25. Đức CHÍ- TÔN hằng khuyên
Phải tuyệt tin nơi Ổng
Bởi nay ta còn sống
Chưa thấy được nhiệm mầu
26. VÔ-HỮU cách nhịp cầu
TỬ-SANH làm ranh giới
Hiện nay người sống gởi
Mai mốt chết trở về
27. CHÍ TÔN dạy đừng mê
Hồng trần thân khổ lụy
TRỜI vì thương mà chỉ
Còn thăng đọa do mình
28. Bởi có luật CÔNG-BÌNH
Gắn liền tình Yêu ái
Bây giờ và mãi mãi
Thành HÒA ƯỚC ĐỆ TAM
29. Từ nay khi Đạo đàm
Nên nhớ phân biệt rõ
Đạo là mây là gió
Đó là ĐẠO NHỊ KỲ
30. Còn này ĐẠO TAM KỲ
Là CAO-ĐÀI ĐẠI-ĐẠO
Đạo không còn hư-ảo
Vì Nhập thế độ đời
31. Đã đúng lúc đúng thời
ĐẠO hiện hình THÁNH THỂ
Hết rồi câu trì-trệ
“Phật giả vô ngôn” mà
32. Tự thắp đuốc đã qua
Nay ĐẠO TẦM NGƯỜI rỗi !
“Thiên hà ngôn tai ” lỗi.
TRỜI nói thẳng cùng ta
33. Nay PHỔ ĐỘ KỲ BA
Là ĐẠO CAO-ĐÀI vậy
Bây giờ ta đã thấy
ĐẠO cụ thể hiện hình
34. Cho đến BẠCH NGỌC KINH
Cũng phô bày tại thế
Ngày nay Tu rất dễ
Đừng mộng tưởng xa xôi
35. Kinh Phật đã lỗi thời
ĐẠO ĐỨC KINH khó hiểu
KINH XUÂN-THU còn thiếu
Đầy đủ : PHÁP CHÁNH TRUYỀN
36. Và TÂN-LUẬT căn-nguyên
Với THÁNH NGÔN tiêu chuẩn
Người ơi ! đừng nghĩ quẩn
Đức Lý khẳng định rồi
37. PHỤNG SỰ gắng tô bồi
HIẾN DÂNG luôn tâm niệm
Thế tình đừng tập nhiễm
Về THẦY MẸ không sai
38. Chúng ta phải từ nay
Theo CHÍ TÔN hằng hóa
Cho nhân sanh in dạ
Tuyệt tín ĐẠO CAO-ĐÀI
Hôm nay mùa Hội-Yến
Ngồi viết Ngũ Tự Thiên
Tặng người yêu Đạo Đức
Người tín hữu CAO-ĐÀI
Nguyễn Lệ Thủy ( 21h 11-4- Nhân Tuất / 1981)
______________________________________________
Mến tặng Cô Thủy
Sau khi đọc tập TAM –TỨ-NGŨ THIÊN TỰ THI
***
Phải chi Cô Thủy viết văn xuôi,
Đọc giả xem qua đỡ tới lui
Hiểu thấu thâm sâu chơn lý thích,
Rành thông cao thấp lẽ tươi vui.
Phải cơ chọn lọc tâm thanh thản,
Đúng Hội phong ban đặng thảnh thơi,
“Tâm-Ý-Thân” nguyền trau đức tánh,
Chúc Cô sở đắc vẻ vang đời.!
Nguyễn Minh Ngời
Bài được Ông Tôn Hưng (Sĩ Tải Huỳnh văn Hưởng) chỉnh ngày 01-10-Kỷ Tỵ (dl: 29-10-1989)
21 năm sau mới được một người Bạn lục thấy trao lại. Ông Ngời nay lại hóa ra người thiên cổ.
Kỹ niệm: 06-03-Canh Dần (19-04-2010)