60 CÂU HỎI ĐÁP
VỀ
THIÊN PHONG - PHÀM PHONG - TỰ PHONG
TÙNG THIÊN
TỪ BẠCH HẠC
2016
MỤC LỤC
LỜI DẪN
Xin mượn thơ của Đức Lư Giáo Tông thay cho lời dẫn.
…sầu bi,
Cuộc thế mị,
Ham phú quí,
Nhiều phen đổ lụy ngậm hờn,
Trăm cay ai để gieo đờn tri âm.
Ruột gan bầm....** *
Xoi lỗ tai cho thông và nghe cho lọt
Lời Phật, Tiên ngon ngọt khuyến đời
Sẵn thuốc Thần nhỏ mắt đui, đặng tỏ sáng mà thấy Đạo Trời
V́ mạt kiếp, mở độ đời cơn giết lẫn…
Cơi giả dối, bóng tuỳ theo hướng ánh
Cười dă man chấu cánh cậy hơi cào …
Giọng hạnh kiêu ở thấp tặng ḿnh cao
Miệng Mô Phật ḷng gươm đao toan kế hận.
Đời xảo quyệt chen chen cùng lấn lấn
Kiếp bụi tàn luống lận đận với lao đao.
Giọng ma yêu rũ quyến rất ngọt ngào,
Tiếng tinh quỉ, lụy phong trào trong ṿng Hoàn vũ…
Chước Quỉ Vương kéo xô thêm tŕ đẩy,
Kế mị tà nơi nơi đồng gài bẫy với giăng ḍ,
Khiến trăm mưu toan đục nước béo c̣
Ḷng muôn thế đắn đo sanh chước độc.
Kim ong chích, thêm hùa rắn nọc,
Khiến muôn điều, than khóc cho trăm họ muôn nhà,
Đời cuối cùng bóng nguyệt đă xế tà,
Cuộc thế măn, âm tuyệt dương sanh, loài quỉ ma chờ ngày dứt giống.
Đức Từ Lành ơn trên bố rộng,
Người gội nhuần đặng sống, mà lo vun đắp mối Đạo Trời,
Trong nhà không đóng cửa, ngoài đường chẳng lượm của rơi
Người ngậm cơm vỗ bụng, rất thảnh thơi Trời Nghiêu cùng Đất Thuấn…
1.SAO GỌI LÀ CHỨC SẮC THIÊN PHONG?
Thiên phong - Đại Thiên phong (The dignitary confered by God - The great dignitary).
Thiên: Ông Trời, từng Trời, cơi Trời. Phong: vua ban phẩm tước cho bề tôi.Thiên phong là Trời ban phẩm tước cho tín đồ, đệ tử được chọn.
1.Chức sắc Thiên phong là những Chức sắc được Đức Chí Tôn hay Đức Lư Giáo Tông thay mặt Đức Chí Tôn ban cho phẩm tước trong cửa Đạo để nương theo phẩm vị ấy lập công bồi đức, phổ độ nhơn sanh, cho có trật tự và kết quả tốt đẹp.
2.Chức sắc Đại Thiên phong là những Chức sắc Thiên phong cao cấp trong Đạo, đứng hàng Tiên vị đổ lên, tức là từ phẩm Đầu Sư hay tương đương trở lên.
TNHT: Thầy v́ thương căn quả của các con mà lấy đức từ bi đặng Thiên phongcho các con, là cố ư để cho các con hành đạo cho hoàn toàn, dễ bề tương công chiết tội tiền khiên.
2.NHƯ VẬY, THIÊN PHẨM KHÁC XA VỚI NHƠN PHẨM?
Hiển nhiên! Thiên phẩm là phẩm tước của Trời ban cho. Trái với Thiên phẩm là Nhơn phẩm hay Phàm phẩm, là phẩm tước do người phàm ban cho, mà hễ cái ǵ của người th́ đều là phàm, không bền vững, v́ nó sẽ mất theo người ban phẩm tước. Chỉ có Thiên phẩm mới bền vững vĩnh viễn.
CG PCT: Hễ bước vào cửa Đạo th́ là có Thiên phẩm, mà hễ có Thiên phẩm rồi th́ Thầy lại đem lên cho tới Thượng phẩm mới trọn câu phổ độ.
3.MUỐN ĐƯỢC THIÊN PHẨM, PHẢI LÀM SAO ĐỂ CÓ?
Phải nhập môn, tu thân và hành đạo. Phẩm vị sẽ có v́ đă được qui định trong PHÁP CHÁNH TRUYỀN. Tín đồ chọn một trong ba con đường để hành đạo, lập công:
o CỬU TRÙNG ĐÀI: là cơ quan phổ tế, truyền giáo, hành chánh đạo.
o HIỆP THIÊN ĐÀI: là cơ quan tư pháp, ǵn giữ luật lệ cho đúng theo chơn truyền, không được canh cải, sửa đổi. Cơ quan này bán hữu h́nh v́ chức sắc HTĐ có thể thông công, tiếp xúc với các Đấng Thiêng liêng ở cơi vô h́nh.
o PHƯỚC THIỆN: là cơ quan của Đạo giúp giải khổ cho đời.
4.CÁC PHẨM VỊ NƠI CỬU TRÙNG ĐÀI?
Nếu muốn đi vào cơ quan Cửu Trùng Đài th́ những Phẩm vị sau đây, một người đệ tử có thể giữ được :
- Đạo Hữu.
- Chức việc Bàn Tri Sự.
- Lễ Sanh.
- Giáo Hữu.
- Giáo Sư.
- Phối Sư.
- Đầu Sư.
- Chưởng Pháp.
- Giáo Tông.
5.VẬY, DỄ NHẤT LÀ VÀO BÀN TRI SỰ?
Theo luật lệ hiện hành, Đạo hữu muốn được vào hạng chức việc phải do toàn thể Đạo hữu trong thôn xóm công cử. Dĩ nhiên người được công cử phải là những đệ tử xứng đáng biết tuân y luật Đạo và có phẩm hạnh tốt. Chức việc Bàn Tri Sự có ba phẩm :
- Chánh Tri Sự : Làm đầu một Hương Đạo.
- Phó Tri Sự : Coi về Hành chánh trong Hương.
- Thông Sự : Coi về Luật Pháp trong hương Đạo.
Một Chánh Tri Sự có thể có nhiều vị Phó Tri Sự và Thông Sự dưới quyền, và trong trường hợp đó Phó Tri Sự và Thông Sự trông coi một Ấp.
- Chánh Tri Sự c̣n gọi là " Đầu Sư Em" tức là vị thay mặt cho quyền hành Đầu sư ở cấp Xă.
- Phó Tri Sự c̣n gọi là "Giáo Tông Em" tượng trưng cho quyền hành Gíáo Tông (3) ở cấp Xă.
- Thông Sự c̣n gọi là "Hộ Pháp Em" tượng trưmg cho quyền hành Hộ Pháp ở cấp Xă.
Cả hai Phó Tri Sự và Thông Sự đều đồng phẩm cùng nhau và dưới quyền Chánh Tri Sự. Chánh Tri Sự làm tṛn phận sự trong 5 năm có thể cầu phong Lễ Sanh.
6.C̉N CÁC PHẨM VỊ CAO HƠN CỦA CỬU TRÙNG ĐÀI?
§ LỄ SANH: Số Lễ Sanh trong Đạo Cao Đài không giới hạn.Lễ Sanh sau 5 năm làm tṛn phận sự được cầu phong lên Giáo Hữu.
§ GIÁO HỮU: Số Giáo Hữu được ấn định là 3.000 người được chia làm 3 phái
- Phái Thái : Mặc áo màu vàng, có 1.000 Giáo Hữu.
- Phái Thượng : Mặc áo màu xanh da trời, có 1.000 Giáo Hữu.
- Phái Ngọc : Mặc áo màu đỏ , có 1.000 Giáo Hữu.
Ba ngàn Giáo Hữu gồm những người đang nắm quyền hoạt động không kể những chức sắc đă hồi hưu hay giải nhiệm.
Giáo Hữu là phẩm thấp nhất để được kể vào hàng Hội Thánh tức là Thánh Thể Đức Chí Tôn. Giáo Hữu có thể cầu thăng lên các phẩm trên cao hơn đến tột đỉnh bên Cửu Trùng Đài là Giáo Tông.
§ GIÁO SƯ: 72 vị, mỗi phái 24 .
§ PHỐI SƯ: 36 vị, mỗi phái 12 ( trong số này có 3 vị Chánh Phối Sư, mỗi phái 1 vị)
§ ĐẦU SƯ: 3 vị, mỗi phái 1 vị.
§ CHƯỞNG PHÁP: 3 vị, mỗi phái 1 vị.
§ GIÁO TÔNG: chỉ có một vị Giáo Tông là người lănh đạo Cửu Trùng Đài.
Giới hạn nầy không áp dụng cho nữ phái, chức sắc nữ phái không được giữ phẩm vị Giáo Tông và Chưởng Pháp, phẩm cao nhất là Nữ Đầu Sư. Như vậy một vị nữ tu hành đạo nơi Cửu Trùng Đài có thể đi từ phẩm Đạo Hữu đến Nữ Đầu Sư và tổng số nữ chức sắc trong mỗi hàng phẩm th́ không giới hạn.
Nói chung hầu hết các phẩm vị trong Hội Thánh đều có thể tuyển chọn bằng lối công cử. Chức sắc ở phẩm nầy muốn lên phẩm kế tiếp cao hơn phải hành Đạo ở phẩm vị ḿnh trong một thời gian tối thiểu bao lâu tùy luật định, thường là 5 năm và phải chờ đến khi có khuyết vị ở phẩm trên một bực.Giả sử tổng số Phối Sư Phái Ngọc đương quyền hành chánh là 12 vị tức là đủ số ấn định trong Pháp Chánh Truyền, th́ một vị Giáo Sư phái Ngọc dù đă hành Đạo đầy đủ trong 5 năm hay 6 năm đi nữa cũng phải đợi đến khi nào trong hàng Phối Sư phái Ngọc khuyết một vị th́ mới được ứng cử.
Riêng phẩm Chánh Phối Sư do Giáo Tông chỉ định lựa chọn trong số 36 Phối Sư.
Sự công cử các phẩm vị chức việc và chức sắc Cao Đài do bạn đồng phẩm của ḿnh chọn lựa, chẳng hạn toàn thể Lễ Sanh lựa chọn những người xứng đáng để đưa lên hàng Giáo Hữu, toàn thể Giáo Hữu lựa chọn người xứng đáng đưa lên hàng Giáo sư.
Riêng Giáo Tông phải do toàn thể tín đồ công cử và cả hai phẩm Đầu Sư và Chưởng Pháp đều có thể tranh cử đặng.
Đó là sơ lược lối tuyển chọn chức sắc Cửu Trùng Đài bằng lối công cử dựa theo những điều được qui định trong quyển Tân Luật và Pháp Chánh Truyền.Những quyển sách sau đây nói rơ hơn về phận sự của từng phẩm chức sắc :
- Pháp Chánh Truyền.
- Tân Luật.
- Đạo Luật năm Mậu Dần (1938).
7. NẾU MUỐN HÀNH ĐẠO NƠI HIỆP THIÊN ĐÀI, PHẢI LÀM SAO?Nơi Hiệp Thiên Đài có hai cấp chức sắc:
- Hàng chức sắc cao cấp có 15 vị do Đức Chí Tôn phong thưởng, không thể thay thế được bằng lối công cử (HỘ PHÁP, THƯỢNG PHẨM, THƯỢNG SANH và 12 vị THẬP NHỊ THỜI QUÂN).
- Hàng chức sắc thấp hơn do Hội Thánh HIỆP THIÊN ĐÀI phong thưởng, tổng số không giới hạn, và tất cả đều phải được Đức Lư Giáo Tông phê chuẩn.
Chức sắc Hiệp Thiên Đài giữ quyền tư pháp trong Đạo, họ lập những phiên ṭa để xử các vụ vi phạm luật Đạo của chức sắc và tín đồ ( C̣n có một loại ṭa án khác nữa gọi là Ṭa Tam Giáo Cửu Trùng Đài tức là Hội Đồng tư pháp tối cao bên Cửu Trùng Đài). Họ c̣n có phận sự mở những cuộc điều tra về mọi hành vi của một chức sắc để cung cấp cho Hội Thánh những tài liệu cần thiết xác định vị chức sắc đó có tuân theo luật lệ Hội Thánh hay không cùng là hạnh kiểm và công nghiệp thực sự đă làm được những ǵ cho nhơn sanh.Ngoài việc xử đoán và điều tra, chức sắc cao cấp Hiệp Thiên Đài c̣n phải thông công với Đức Chí Tôn và các Đấng trọn lành để tiếp nhận Thánh Giáo hay là các phán lịnh tối cao trong việc điều khiển Hội Thánh.
Một người đệ tử Cao Đài có thể bắt đầu làm việc nơi Hiệp Thiên Đài với phẩm Luật sự. Phẩm Luật sự được tuyển chọn qua một kỳ thi. Sau đó, nếu hạnh kiểm tốt, làm việc tốt sẽ dần dần thăng phẩm theo thứ tự như sau : LUẬT SỰ - SĨ TẢI - TRUYỀN TRẠNG - THỪA SỬ - GIÁM ĐẠO - CẢI TRẠNG - CHƯỞNG ẤN - TIẾP DẪN ĐẠO NHƠN.
Tiếp Dẫn Đạo Nhơn có công phổ độ một nước được phép cầu thăng vào hàng Thập Nhị Thời Quân nếu có khuyết tịch.
8. C̉N HÀNH ĐẠO NƠI CƠ QUAN PHƯỚC THIỆN CÓ DỄ HƠN KHÔNG?Phước Thiện là một cơ quan đặt dưới quyền điều khiển tối cao của Hiệp Thiên Đài. Chức sắc Phước Thiện có 12 phẩm từ dưới lên trên như sau :
- Minh Đức, Tân Dân, Thính, Hành, Giáo, Chí Thiện.
- Đạo Nhơn, Chơn Nhơn, Hiền Nhơn, Thánh Nhơn, Tiên Tử, Phật Tử .
Số chức sắc ở mỗi cấp trong cơ quan Phước Thiện cũng không có giới hạn. Sau một thời gian làm tṛn phận sự theo luật định là 3 năm người đệ tử có thể thăng lên một phẩm.
Phước Thiện là cơ quan bảo tồn sanh chúng trên con đường sinh hoạt nuôi sống thi hài, tức là cơ quan giải khổ cho chúng sanh: tầm phương bảo bọc những kẻ tật nguyền, cô độc, dốt nát hoặc giúp tay cho bên hành chánh thi hành luật pháp dễ dàng. Đó là tổ chức xă hội của Đạo Cao Đài. Để có được ư niệm rơ rệt hơn về những hoạt động của người đệ tử Cao Đài theo đường lối Phước Thiện, sau đây là vài điều căn bản đ̣i hỏi người đệ tử phải cố gắng thực hiện cho được ngay trong những bước đầu tiên sau khi thâu nhận.
- Mỗi Quận Đạo phải lập ra một nhà sở Phước Thiện chánh thức, nơi nhà sở ấy mới đặng phép hội hiệp lo thương lượng làm ăn thuộc về Phước Thiện.
- Mỗi Làng Đạo phải khai mở nhiều sở lương điền, công nghệ, thương măi, các sở lương điền công nghệ, thương mại ấy phải chịu dưới quyền của sở Phước Thiện Chánh.
- Nơi mỗi nhà Sở Phước Thiện chánh phải lập những cơ quan thiết dụng như là : Bảo sanh viện - Y viện - Ấu trĩ viện - Dưỡng lăo đường - Học viện.
9. PHÂN BIỆT GIỮA CẦU PHONG VÀ CẦU THĂNG?
Cầu phong là hàng Chức Việc Bàn Trị Sự cầu xin quyền Vạn Linh ban cho phẩm Lễ Sanh v́ đă đủ công nghiệp.
Cầu thăng là hàng Chức sắc có đủ công nghiệp cầu xin Đức Chí Tôn hay Đức Giáo Tông thăng thưởng cho lên chức.
10. LẼ CÔNG B̀NH THỰC HIỆN THẾ NÀO KHI CẦU PHONG, CẦU THĂNG?
Trong luật công cử của Pháp Chánh Truyền, phần chú giải có ghi rơ:
CHÚ GIẢI: Cả Chức Sắc Cửu Trùng Đài Nam Nữ, đều phải thọ phong nơi Hiệp Thiên Đài hoặc bởi cơ bút hoặc bởi khoa mục hoặc bởi công cử.
Nên khi công cử phải có mặt Chức Sắc Hiệp Thiên Đài, giữ lẽ công b́nh cho khỏi điều tư vị, lại c̣n có phương thế hỏi Đức Giáo Tông cùng Thầy, coi người đắc cử có phải chánh vị hay chăng? nên trước khi thọ sắc phải do nơi Đức Giáo Tông cùng Thầy mới đặng.
11.LUẬT CÔNG CỬ CỦA CHỨC SẮC CỬU TRÙNG ĐÀI?
(Nam Phái và Nữ Phái)
PHÁP CHÁNH TRUYỀN: "Đầu Sư muốn lên Chưởng Pháp th́ nhờ ba vị công cử nhau".
CHÚ GIẢI: Ba vị Đầu Sư muốn lên Chưởng Pháp th́ cả ba người phải có mặt nơi Ṭa Thánh mà công cử nhau trước mặt Hội Thánh Cửu Trùng Đài và Hiệp Thiên Đài chứng kiến.
Phối Sư lên Chánh Phối Sư th́ Pháp Chánh Truyền không quyết tức là phẩm Chánh Phối Sư do nơi quyền Giáo Tông lựa chọn.
PHÁP CHÁNH TRUYỀN: "Phối Sư muốn lên Đầu Sư th́ 36 vị công cử ".
CHÚ GIẢI: Phối Sư muốn lên Đầu Sư, th́ cả 36 vị xúm nhau công cử.
Tỷ như hai phẩm Đầu Sư bị khuyết th́ phép chia thăm làm hai theo luật công cử thường t́nh, nghĩa là mỗi người phải cho đủ 18 lá thăm hay là hơn mới đắc cử. Sự công cử ấy phải tại nơi Ṭa Thánh trước Hội Thánh Cửu Trùng Đài, có Hiệp Thiên Đài chứng kiến mới đặng.
Các Chức Sắc đều phải chịu theo luật công cử nầy, kỳ dư Thầy giáng cơ phong thưởng cho ai mới ra khỏi luật.
12.VIỆC CẦU PHONG, CẦU THĂNG QUI ĐỊNH TRONG ĐẠO LUẬT NĂM MẬU DẦN?
Theo Đạo Luật Mậu Dần (1938), việc cầu phong của Chức Việc BTS và cầu thăng của Chức sắc qui định như sau:
A. CẦU PHONG:
Chức Việc Bàn Trị Sự đă đầy đủ công quả, hoặc các tín đồ có đại công với Đạo được phép khai công nghiệp để xin cầu phong vào phẩm Lễ Sanh.
Đạo Luật: Phương pháp thực hành:
- Chiếu theo Thánh giáo của Đức Chưởng Đạo Nguyệt Tâm Chơn Nhơn, th́ Chánh Trị Sự phải có 5 năm công nghiệp đầy đủ với chức trách của ḿnh, sau nữa phải có Tờ Kiết Chứng Công nghiệp, Tờ Tánh Hạnh, trường chay, đạo đức, đủ tư cách, và phải độ đặng 300 người nhập môn th́ mới đặng đem vào Sổ Cầu phong.
- Ngoài ra, nếu vị nào có công nghiệp vĩ đại mà có đủ bằng cớ và chiếm đặng ḷng tín nhiệm của chúng sanh đồng dâng lên, hoặc công chúng hoan nghênh, th́ cũng đặng dự vào Sổ Cầu phong, nhưng buộc phải là người có chơn trong Đạo.
- Khi đă đắc phong rồi, phải về Hạnh Đường học đạo, hoặc đi tập sự một thời gian, chừng có đủ tài đức cầm quyền hành chánh rồi mới đặng thuyên bổ.
B. CẦU THĂNG:
LUẬT: Chức sắc Thiên phong Nam Nữ toàn đạo phải chịu dưới quyền công nhận của Vạn linh mới đặng thăng chức hay là Vạn linh buộc tội mà bị sa thải.
- Mỗi vị Chức sắc đủ 5 năm công nghiệp và xứng đáng với chức trách của ḿnh, mới đặng đệ ra Quyền Vạn linh công nhận.
- Nếu những Chức sắc nào dưới 5 năm công nghiệp mà có lập đặng đại công, toàn công chúng đều hoan nghinh và Ṭa Đạo minh tra đủ lẽ th́ sẽ đặng đệ lên Quyền Chí Tôn cầu xin thăng thưởng.
Việc Cầu phong và Cầu thăng như vừa nói ở trên được áp dụng trong giai đoạn đầu của nền Đạo, để Hội Thánh có đủ Chức sắc cần thiết cho việc xây dựng nền Đạo được mau chóng, truyền bá một cách mau lẹ và rộng răi, phổ độ nhơn sanh từ trong nước ra đến ngoại quốc.
Qua giai đoạn nầy th́ việc Cầu phong và Cầu thăng của Chức Việc và Chức sắc phải chiếu y theo Tân Luật và PCT mà áp dụng. Lúc ấy th́ hoàn toàn do công cử.
C. CÔNG CỬ
Công cử là nhiều người họp lại, lựa chọn người có tài đức bầu lên để giữ một nhiệm vụ cao trọng hơn.
Theo Pháp Chánh Truyền của Đạo Cao Đài, Luật Công cử Chức sắc CTĐ Nam phái và Nữ phái như sau:
- Đầu Sư muốn lên Chưởng Pháp th́ nhờ ba vị công cử nhau.
- Phối Sư muốn lên Đầu Sư th́ 36 vị công cử.
- Giáo Sư muốn lên Phối Sư th́ 72 vị kia xúm nhau công cử.
- Giáo Hữu muốn lên Giáo Sư th́ nhờ 3000 vị kia xúm nhau công cử.
- Lễ Sanh muốn lên Giáo Hữu th́ nhờ cả Lễ Sanh xúm nhau công cử.
- Môn đệ muốn lên Lễ Sanh th́ nhờ cả môn đệ xúm nhau công cử. Kỳ dư Thầy giáng cơ cho người nào mới khỏi luật ấy mà thôi.
CHÚ GIẢI PCT:
Chức Chánh Trị Sự th́ nhờ cả Phó Trị Sự và Thông Sự xúm nhau công cử.
Tín đồ muốn lên Phó Trị Sự th́ nhờ cả tín đồ trong họ xúm nhau công cử.
Tín đồ muốn lên Thông Sự th́ nhờ cả tín đồ trong họ xúm nhau công cử.- C̣n Giáo Tông th́ hai phẩm Chưởng Pháp và Đầu Sư tranh đặng, song phải chịu cho toàn môn đệ công cử mới đặng. Kỳ dư Thầy giáng cơ ban thưởng mới ra khỏi luật ấy.
13.VẬY, SỐ CHỨC SẮC CẦM QUYỀN HIỆN NAY KHÔNG PHẢI THIÊN PHONG?
Những phẩm vị nào không theo đúng như Tân luật, Pháp Chánh Truyền và Đạo luật năm Mậu Dần chỉ dạy có thể coi là PHÀM PHONG. Những chức vụ này chỉ có giá trị đối với người đứng ra phong cho, không có giá trị đối với cơi Thiêng liêng v́ các Đấng không nh́n nhận.
14.LUẬT CÔNG CỬ CHỨC SẮC HIỆP THIÊN ĐÀI?
Riêng Chức sắc HTĐ và của CƠ QUAN PHƯỚC THIỆN th́ không theo Luật Công cử trong Tân Luật mà có chế độ riêng:
- Việc thăng thưởng các Chức sắc HTĐ do Đức Phạm Hộ Pháp trọn quyền quyết định.
- Việc thăng thưởng Chức sắc của CQPT th́ có Đại Hội Phước Thiện quyết định và Đức Phạm Hộ Pháp chuẩn y.
Lưu ư là sự thăng thưởng Chức sắc HTĐ cũng dâng lên Đức Lư GIÁO TÔNG, Nhứt Trấn Oai Nghiêm, nhưng Hội Thánh HTĐ phải cứu xét thật kỹ.
Thánh giáo Đức Lư Nhứt Trấn Oai Nghiêm dạy: “Hội Thánh Cửu Trùng Đài phải tái lập Sổ cầu phong và cầu thăng. Sau khi lập xong, gởi hết hồ sơ cho Hiệp Thiên Đài minh tra công nghiệp. Chư vị không nên bỏ sót một ai.”
15.V̀ SAO PHÁP CHÁNH TRUYỀN QUAN TRỌNG ĐẾN THẾ?
PHÁP CHÁNH TRUYỀN của Đạo là một bản văn kiện do Huyền diệu Cơ Bút của Đức CHÍ TÔN truyền dạy, qui định sự tổ chức của nền Đại Đạo, sắc phục của chư Thiên Phong: đẳng cấp, quyền hạn của chư Chức sắc cầm quyền chánh trị, hầu giữ vững chơn truyền của nền chánh giáo, không cho có sự xâm phạm, giữ ǵn cho cơ Đạo khỏi qui phàm.
PHÁP CHÁNH TRUYỀN thuộc về loại Hiến Pháp thành văn và lập thành theo cách thứ nhứt, song có điều khác nhau với Đời là Hiến Pháp do Vua ban hành; c̣n Pháp Chánh Truyền do Đấng CHÍ TÔN dụng quyền năng Thiêng Liêng của Huyền diệu CƠ BÚT mà truyền thế”.
PHÁP CHÁNH TRUYỀN thuộc về loại cang tánh Hiến Pháp (Constitution rigide), bởi nó bất di bất dịch, bất khả xâm phạm và Ba Hội Lập quyền Vạn Linh không có quyền sửa cải.
PHÁP CHÁNH TRUYỀN là Pháp Luật chơn chánh được Đức Chí Tôn Ngọc-Hoàng Thượng-Đế giáng cơ truyền dạy để làm căn bản Lập GIÁO, tổ chức và điều hành nền Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ.
PHÁP CHÁNH TRUYỀN được xem là HIẾN PHÁP của Đại Đạo do Đấng Chí Tôn dụng quyền năng Thiêng Liêng qua HUYỀN DIỆU CƠ BÚT mà truyền thế, nên có tính cách cố định, bất di bất dịch, truyền đến Thất ức niên.
16.V̀ SAO CHỨC SẮC VÀ TÍN ĐỒ PHẢI T̀M HIỂU PHÁP CHÁNH TRUYỀN?
Ngày 23. 12. Giáp Th́n (25-1- 1965), ĐỨC PHẠM HỘ PHÁP dạy như sau:
Bần Đạo mừng chung.
…Yếu tố căn bản là tư tưởng và đạo lư phải tu dưỡng trở thành một thời đại Tân Dân, xây nước, dựng nước trên căn bản công bằng, từ ái, thương yêu không phân biệt màu da, sắc tộc, học hỏi hỗ tương cho nhau, tiến tới thế giới hoàng kim đại đồng nhân loại th́ căn bản để đào tạo con em, chư Thiên mạng phải lo liệu nghe!
Không phải ngồi không nói phiếm lập công cho Đạo đâu, mà phải thực hiện cả một công cuộc vận động học tập lịch sử, cả Đạo lẫn Đời, cả người lẫn Thần , Thánh , Tiên kia mà chớ!
Bần Đạo muốn nói e sợ lịnh NGỌC HƯ. Ḷng Bần Đạo lúc nào cũng lo lắng cho tương lai đại nghĩa của nền Chơn giáo Đức Chí Tôn, mà trọng trách đó ngày nay do chư Thiên mạng cố gắng mà lo liệu mở rộng cửa lọc lược Thánh tâm. Vậy Bần Đạo buộc chư Thiên mạng và chư Hiền đồ, chư Hiền tử phải học tập từ đây:
1-TÂN LUẬT, PHÁP CHÁNH TRUYỀN , THẬP H̀NH, BÁT ĐẠO NGHỊ ĐỊNH, phải thuộc và thuyết minh thành những lập luận quy cũ tân kỳ , vấn đáp. Làm đề tài cho Thanh niên Đạo hiểu rơ Hiến Pháp, các sơ đẳng tổ chức của Đạo
2- Tất cả phải thuộc Kinh Thiên Đạo và Thế Đạo, thuyết minh thành lập luận đầy đủ ư để tu dưỡng đúng như một thanh niên của Đạo.
17.PHÁP CHÁNH TRUYỀN ĐƯỢC THÀNH LẬP KHI NÀO?
Ngay sau Đại Lễ Khai Đạo Rằm tháng 10 năm Bính Dần (Vendredi, le 19-11-1926) Đức Chí Tôn dạy rằng: “Đêm nay các con phải thành tâm cầu nguyện đặng ngày mai Thầy lập PHÁP CHÁNH TRUYỀN nghe à!”
- Sau Đại lễ Khai Đạo ngày 15-10-Bính Dần tại Thánh Thất tạm đặt tại Từ Lâm Tự G̣ Kén- Tây Ninh, Đức Chí Tôn lập Pháp Chánh Truyền Cửu Trùng Đài Nam phái vào ngày 16-10-Bính Dần (dl: 20-11-1926).
- Đức Lư Thái Bạch, Nhứt Trấn Oai Nghiêm kiêm Giáo Tông Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ giáng cơ lập Pháp Chánh Truyền Cửu Trùng Đài NỮ PHÁI vào ngày 11-01-Đinh-Măo (dl: Thứ bảy, 12-02-1927) đồng thời Đức Giáo Tông ban sắc phục cho Nữ phái.
- Đức Chí Tôn giáng cơ lập Pháp Chánh Truyền HIỆP THIÊN ĐÀI vào ngày 12-01-Đinh Măo (dl: Chúa Nhựt: 13-02-1927).
Thế là HIẾN PHÁP đă tạo thành tron ven, là văn bản PHÁP LUẬT ĐẠI ĐẠO để điều hành toàn bộ Hội Thánh Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ.
18. PHÁP CHÁNH TRUYỀN CỬU-TRÙNG-ĐÀI CÓ QUAN TRỌNG KHÔNG?
Cửu Trùng Đài là cơ-quan rất quan-trọng của Đạo Cao Đài v́ Cửu-Trùng-Đài tượng trưng thể xác của Đạo. Nếu không có thể xác là h́nh ảnh của Cửu-Trùng-Đài th́ không phổ thông được Chơn Đạo của Thầy; tất nhiên những Tôn chỉ qúi hóa của nền Đại-Đạo không thể hiện được nơi cơi trần nầy.
19.PHÁP CHÁNH TRUYỀN HIỆP- THIÊN -ĐÀI CÓ QUAN TRỌNG KHÔNG?
Khi Chí-Tôn đến Lập Pháp-Chánh-Truyền giao cho Hiệp-Thiên-Đài ǵn-giữ trong đó có diệu-pháp của Chí Tôn đến lập vị cho con cái của Người tại thế-gian này. Ngài mượn xác thịt của con cái Ngài tổng hợp lại cho có trật-tự, có đẳng-cấp tức nhiên là lập Thánh-Thể của Ngài; các phẩm-trật có liên quan với các phần-tử, tức nhiên Hội Thánh tổng hợp lại là Thánh-Thể của Ngài, mà hễ đạt quyền được tức nhiên về với Ngài được.
Ấy vậy, Pháp Chánh Hiệp-Thiên là phương định vị, lập quyền đặng hiệp một con cái của Chí Tôn cùng Chí Tôn vậy.
Trước khi Thầy lập Pháp Chánh Truyền Hiệp Thiên Đài, Thầy kêu "Cả chư Môn Đệ khá tuân mạng" th́ Thầy đă chỉ rơ rằng: Thầy lập Hiệp Thiên Đài rất trọng hệ là dường nào. Sự trọng hệ ấy là chi? Sau đây nên giải rơ:
Cơ Tạo Hóa chỉ có hai bí mật tối trọng, một là quan sát sự hữu h́nh, hai là xét đoán sự vô vi; quan sát sự hữu h́nh th́ dễ, mà xét đoán sự vô vi vẫn rất khó; hữu h́nh với vô vi chỉ phân nhau với màn bí mật. Từ thuở tạo Thiên lập Địa, dầu cho bậc Trí Thức Nhơn Sanh đặng tấn hóa lên tới bậc Đại giác đi nữa, cũng chưa hề có phương thế hé trọn vẹn màn bí mật ấy, mà ḍm qua phía vô vi cho đặng, nhưng nhơn sanh đă có sẵn nơi tay một cái ch́a khóa, là xem cơ tương đắc của hữu h́nh và vô vi trong sự sanh họat của vạn vật. Vô vi và hữu h́nh phải hiệp làm một, mới thuận theo cơ tạo. Trời Đất có Âm Dương, vạn vật có thể phách, nhơn loại có xác hồn. Sự sống của vạn loại trong Càn Khôn Thế Giái chỉ nhờ có vật chất (La matière) và tinh thần (L'essence) tương hiệp mới thành h́nh; cả vật chất hồn, thảo mộc hồn, thú cầm hồn, Nhơn hồn, Thần hồn, Thánh hồn, Tiên hồn, Phật hồn, Thiên hồn đều khác đẳng cấp nhau, nên h́nh thể cũng biến sanh ra khác. Vật chất không giống thảo mộc, thảo mộc không giống thú cầm, thú cầm không giống người, người không giống Thần, Thần không giống Thánh, Thánh không giống Tiên, Tiên không giống Phật, Phật không giống Trời. Nói tóm một lời, h́nh thể tâm thần đều khác hẳn…
Ấy vậy Cửu Trùng Đài là xác, Hiệp Thiên Đài là hồn. Đă nói rằng Cửu Trùng Đài là Đời, tức nhiên là xác của Đạo, c̣n Hiệp Thiên Đài là Đạo, tức nhiên là chơn thần của Đạo, vậy th́ xác thịt có định hạn lệ đẳng cấp, chớ chơn thần chẳng hề định hạn lệ đẳng cấp đặng. Nhiều Đấng Thiêng Liêng cao mà lại tái thế muốn ra hèn hạ, c̣n cũng có nhiều Đấng Thiêng Liêng thấp mà lại nhờ một phen đắc Đạo lập vị cao trọng tột phẩm, vậy th́ Thiêng Liêng không có giới hạn tức là Đạo không có giới hạn. Ấy là cơ bí mật của Đạo vậy.
20. VIỆC CẦU PHONG VÀ THĂNG THƯỞNG CHỨC SẮC HIỆP-THIÊN-ĐÀI.
Phẩm LUẬT SỰ: Luật Sự sau khi đắc khoa mục phải tập sự một năm tại Bộ Pháp Chánh hay các Văn pḥng Thập Nhị Thời Quân. Sau một năm tập sự không gián đoạn, được nh́n nhận vào hàng Luật Sự chánh vị. Luật Sự muốn lên phẩm Sĩ Tải, phải có đầy đủ 5 năm công nghiệp với chức vụ (kể luôn một năm tập sự) và có sự minh tra đủ lẽ.
Phẩm SĨ TẢI: Sĩ Tải muốn thăng phẩm Truyền Trạng phải có đầy đủ 5 năm công nghiệp với chức vụ và có sự minh tra đủ lẽ.
Phẩm TRUYỀN TRẠNG: Truyền Trạng muốn thăng phẩm Thừa Sử phải có đầy đủ 3 năm công nghiệp với chức vụ và có sự minh tra đủ lẽ.
Phẩm THỪA SỬ: Thừa Sử muốn thăng phẩm Giám Đạo phải có đầy đủ 3 năm công nghiệp với chức vụ và có sự minh tra đủ lẽ.
Phẩm GIÁM ĐẠO: Giám Đạo muốn thăng phẩm Cải Trạng phải có đầy đủ 3 năm công nghiệp với chức vụ và có sự minh tra đủ lẽ.
Phẩm CẢI TRẠNG: Cải Trạng muốn thăng phẩm Chưởng Ấn phải có đầy đủ 3 năm công nghiệp với chức vụ và có sự minh tra đủ lẽ.
Phẩm CHƯỞNG ẤN: Chưởng Ấn phải đầy đủ 3 năm công nghiệp với chức vụ và có sự minh tra đủ lẽ mới được cầu thăng lên Tiếp Dẫn Đạo Nhơn.
Phẩm TIẾP DẪN ĐẠO NHƠN: Tiếp Dẫn Đạo Nhơn đắc công phổ-độ một nước có bằng cớ cụ thể khi trở về được cầu thăng vào hàng Thập Nhị Thời Quân chánh vị khi có khuyết tịch.
Điều Thứ Tám: - Cầu thăng đặc biệt.
Ngoài luật định cầu phong, và cầu thăng của mỗi cấp bậc kể trên, những Chức Sắc Hiệp-Thiên-Đài c̣n được hưởng trường hợp đặc biệt như:
· Có công nghiệp phi thường được công chúng hoan nghinh, có bằng cớ xác đáng và có Bộ Pháp Chánh minh tra đủ lẽ.
· Có khổ hạnh trong trách vụ hành Đạo và có Bộ Pháp Chánh minh tra đủ lẽ, th́ được vị Thời Quân Chưởng Quản đề nghị cầu thăng thưởng đặc biệt.
· Sự cầu thăng thưởng đặc biệt không áp dụng trong trường hợp Chức Sắc bị tù tội hay giam cầm v́ những hành vi trái với Luật Pháp Chơn Truyền của Đạo.
Điều Thứ Chín:
Những cấp bậc nào được quyền Thiêng Liêng giáng cơ phong thưởng tại Cung Đạo Đền Thánh th́ mới ra ngoài luật định kể trên. Bản Hiến-Pháp nầy Hội-Thánh Hiệp-Thiên-Đài đă dâng lên Đức Hộ-Pháp cầu xin chỉnh sửa và phê chuẩn, được Đức Ngài chấp thuận toàn diện do đàn cơ đêm Rằm tháng 11 năm Bính-Ngọ (26.12.1966).
PHẨM TRẬT HIỆP THIÊN ĐÀI.
21.HÀN LÂM VIỆN CAO ĐÀI GỒM NHỮNG AI?
Thập Nhị Bảo Quân (Les douze Académiciens techniques) tức HÀN LÂM VIỆN CAO ĐÀI gồm 12 chức phẩm :
1.Bảo Sanh Quân coi việc cứu tế, từ thiện, tương tế
2. Bảo Cô Quân bảo vệ người cô thế, cô nhi, quả phụ, tàn tật
3. Bảo Văn Pháp Quân coi về văn hoá nghệ thuật
4. Bảo Học Quân coi về học thuật
5. Bảo Y Quân coi về y tế xă hội
6. Bảo Huyền Linh Quân: hướng dẫn thiền định tu chơn
7. Bảo Thiên Văn Quân coi về vũ trụ học, lịch đạo
8. Bảo Địa Lư Quân coi về phong thuỷ, địa chất
9. Bảo Sĩ Quân coi về kẻ sĩ, trí thức, nhân sĩ
10. Bảo Nông Quân coi về nông nghiệp
11. Bảo Công Quân coi về hoạt động công ích, kỹ thuật, khoa học
12. Bảo Thương Quân coi về kinh tế, xă hội
22. HIỆP THIÊN ĐÀI CÓ CÁC CƠ QUAN TRỰC THUỘC NÀO?
Hiệp Thiên Đài có ba Chi: PHÁP, ĐẠO, THẾ. Nên HIỆP THIÊN ĐÀI lập ra nhiều cơ quan trực thuộc ba Chi ấy, kể ra có 5 cơ quan chánh như sau:
1. BỘ PHÁP CHÁNH:
Theo Đạo Luật năm Mậu Dần (1938) th́ gọi là Ṭa Đạo, nhưng đến ngày 15-10-Đinh Hợi (dl 27-11-1947), Ngài Khai Pháp Trần Duy Nghĩa đổi tên lại gọi là Bộ Pháp Chánh. Đây là cơ quan trực thuộc Chi Pháp, do một vị Thời Quân chi PHÁP Chưởng quản. Bộ Pháp Chánh được xem là Bộ Tư Pháp của Đạo, quản lư luật pháp của Đạo, tổ chức các phiên Ṭa để xử trị Chức sắc hay tín đồ vi phạm luật pháp của Đạo.
2. CƠ QUAN PHƯỚC THIỆN:
CQPT có nhiệm vụ cứu khổ và tận độ chúng sanh, với Thập nhị đẳng cấp thiêng liêng, trực thuộc chi Đạo, do một vị Thời Quân chi ĐẠO làm Thống Quản.
3. TỊNH THẤT:
Tịnh Thất được Đức Phạm Hộ Pháp lập ra gồm có ba Cung trong ba Động, trực thuộc chi Đạo, do một vị Thời Quân chi ĐẠO làm Thống Quản, kể ra:
-Trí Huệ Cung Thiên Hỷ Động: Nơi tu chơn của Nữ phái.
-Trí Giác Cung Địa Linh Động: Nơi tu chơn của cả tín đồ Nam và Nữ phái.
-Vạn Pháp Cung Nhơn Ḥa Động: Nơi tu chơn của các tín đồ Nam phái.
4. BAN THẾ ĐẠO:
Ban Thế Đạo là cơ quan độ dẫn các trí thức và quan chức đang làm việc nơi các cơ quan của đời, đi vào cửa Đạo. Ban Thế Đạo trực thuộc chi Thế, do một Thời Quân chi THẾ làm Chưởng quản.
5. ĐẠI ĐẠO THANH NIÊN HỘI:
Cơ quan nầy để qui tụ và huấn luyện các thanh niên con em trong Đạo. Sự huấn luyện nhằm vào Đức dục, Thể dục và Trí dục, đào tạo một lớp thanh niên có đạo đức và tài năng, hữu dụng cho Đời và cho Đạo mai sau. Cơ quan nầy trực thuộc chi THẾ.
23.VẬY, HIỆP THIÊN ĐÀI HIỆN NAY C̉N HAY MẤT?
“Cửu Trùng Đài là Đời, mà Hiệp Thiên Đài là Đạo, cho nên buộc Đời phải nương Đạo mà lập ra thiệt tướng, mới mong độ rỗi nhơn sanh chuyển cơ tạo hóa. Cái hệ trọng là nếu không có Hiệp Thiên Đài th́ không có Đạo, Trời Đất qua chớ Đạo không qua, nhơn loại tuyệt chớ Hiệp Thiên Đài không tuyệt. (Hay lắm)”
Hiệp Thiên Đài là tay vén màn bí mật cho sự hữu h́nh và sự vô vi hiệp làm một, tức là tay làm cho Đạo với Đời tương đắc vậy. V́ cớ ấy mà Thầy giáng cơ buộc cả chư Môn Đệ Thầy, chẳng khi nào đặng phép trái mạng lịnh của Thầy.
Dưới đây Thầy đă nói rơ:
PHÁP CHÁNH TRUYỀN: Hiệp Thiên Đài là nơi Thầy ngự, cầm quyền Thiêng Liêng mối Đạo, hễ Đạo c̣n th́ Hiệp Thiên Đài vẫn c̣n.
CHÚ GIẢI: Thầy là Chúa cả Càn Khôn Thế Giái, tức là Chúa tể sự vô vi, nghĩa là chủ quyền của Đạo, mà hễ chủ quyền của Đạo, ngự nơi nào th́ là Đạo ở nơi ấy.
Thầy đă nói Hiệp Thiên Đài là nơi Thầy ngự, ấy là nơi Thầy cầm quyền Thiêng Liêng mối Đạo, vậy Đạo c̣n th́ Ṭa ngự của Thầy là Hiệp Thiên Đài vẫn c̣n, hễ nói Đạo chẳng hề khi nào bị diệt, v́ Đạo diệt th́ là tận thế, vậy th́ Đạo chưa tuyệt, ắt Hiệp Thiên Đài cũng không tuyệt. (Hay lắm)
*(Hay lắm) là lời khen của Đức Lư Giáo Tông.
PHÂN TÍCH: tuy văn pḥng HTĐ bị đóng cửa, chức sắc HTĐ không được hành đạo theo luật Đạo qui định nhưng Hội Thánh HTĐ vô h́nh vẫn giám sát công việc của Đạo. Những vị nào nghĩ rằng có thể “múa gậy vườn hoang” th́ lầm to. Con mắt Pháp chánh vẫn dơi theo xem đám môn đệ đă dầy công dạy dỗ.Mới xa Thầy 40 năm c̣n nhớ hay quên hết lời dặn ḍ của Đức Chí Tôn và Đức Tôn sư rồi sao? Các Đấng đang tuyển chọn, lọc lừa đó. Thiên điều đang hành Pháp. Xin cẩn thận giữ ḿnh.
24. PHÁP CHÁNH TRUYỀN NỮ PHÁI CÓ QUAN TRỌNG KHÔNG?
Nữ phái là nguồn sống của Đạo. Nay Đức Chí-Tôn mở Đại Đạo ban cho một sự b́nh quyền giữa Nam Nữ là một vinh dự lớn cho Việt Nam và cả nhân lọai nữa. Nữ Phái đứng vào cơ Ḥa, trùng hợp với mục đích của Đạo:
“Cơ Đạo của Chí-Tôn đến lập buổi Hạ nguơn Tam Kỳ Phổ-Độ này duy lấy một chữ HOÀ làm tôn-chỉ: có ḥa mới có hiệp, có hiệp mới có Thương-yêu, mà sự Thương yêu là ch́a khóa mở cửa Tam Thập Lục Thiên, Cực-lạc thế-giới và Bạch Ngọc-Kinh y như lời Đức Chí Tôn đă dạy, chỉ nghĩa là phải Từ-bi, Bác-ái mới đắc Đạo vô-vi, phải HOÀ HIỆP mới có cơ qui nhứt”.
(Xin đọc chi tiết trong quyển PHÁP CHÁNH TRUYỀN)
Nữ phái vốn của Đức Lư Giáo Tông lập thành.Hộ Pháp nhắc lại lời Thầy nói cùng Chánh Phối Sư HƯƠNG THANH rằng: muốn phế Nữ Phái, song con cũng đồng con, hễ bao nhiêu Nam tức cũng bao nhiêu Nữ; Nam, Nữ vốn như nhau, nên Thầy đến phong cho Nữ Phái buổi lập Pháp Chánh Truyền, chẳng hiểu có điều chi huyền bí với Thầy cùng Ngọc Hư Cung nên Thầy mới đành ḷng nói ra lời ấy, rồi lại cam ḷng để cho Đức Giáo Tông đứng lập đặng tránh cho khỏi luật lệ Thiên Điều hay chăng? Hễ càng suy nghĩ lại càng thêm sợ hằng ngày.
Xem lại Nữ Phái không biết trau giồi trí thức đặng làm trách nhậm cho xứng vị ḿnh, th́ lại càng âu lo thêm nữa!Chính ḿnh Cao Thượng Phẩm mới giáng cơ nói rằng nhờ Ngài cầu xin tha thứ cho Nữ Phái nơi Ngọc Hư, bằng chẳng th́ đă bị phế; xin chư Đạo Tỷ để dạ lo lấy phận ḿnh.
Hộ Pháp có hỏi Đức Lư Giáo Tông về sự tôn ti phẩm trật, th́ Ngài dạy rằng: Nam Nữ vốn đồng quyền, c̣n hỏi về Lễ Nghĩa giao thiệp về phần Đời, th́ Ngài dạy Giáo Hữu Nam Phái cũng chịu dưới quyền Giáo Sư Nữ Phái, c̣n lễ th́ khi vào Đại Điện tỷ như Giáo Sư Nam Phái gặp Phối Sư Nữ Phái th́ Nam phải đảnh lễ Nữ trước, lớn nhỏ vẫn đồng, quyền hành tùy Chức Sắc.
PHÁP CHÁNH TRUYỀN: Nữ Phái phải tùng Đầu Sư Nữ Phái song Đầu Sư lại phải tùng quyền của Giáo Tông và Chưởng Pháp.
CHÚ GIẢI: Hội Thánh Nữ Phái phải tùng quyền Đầu Sư Nữ Phái, song cả thảy đều phải tùng quyền Giáo Tông và Chưởng Pháp.
Xem rơ lại th́ Pháp Chánh Truyền truất quyền Nữ Phái không cho lên địa vị Chưởng Pháp và Giáo Tông.
Hộ Pháp để lời phân phiền cùng Thầy như vầy: Thưa Thầy, Thầy đă nói con cũng đồng con, Nam Nữ vốn như nhau mà Thầy truất quyền của Nữ Phái không cho lên địa vị Chưởng Pháp và Giáo Tông, th́ con e mất lẽ công b́nh chăng?
Thầy dạy: Thiên Địa hữu Âm Dương, Dương thạnh tắc sanh, Âm thạnh tắc tử. Cả Càn Khôn Thế Giái nhờ Dương thạnh mới bền vững; cả chúng sanh sống bởi Dương quang, ngày nào mà Dương quang đă tuyệt, Âm khí lẫy lừng, ấy là ngày Càn Khôn Thế Giái phải chịu trong hắc ám, mà bị tiêu diệt. Nam ấy Dương, Nữ ấy Âm, nếu Thầy cho Nữ Phái cầm quyền Giáo Tông làm chủ nền Đạo th́ là Thầy cho Âm thắng Dương, nền Đạo ắt bị tiêu tàn ám muội.
Hộ Pháp lại kêu nài nữa rằng: Thầy truất quyền Giáo Tông Nữ Phái th́ đă đành, song quyền Chưởng Pháp th́ tưởng dầu ban cho cũng chẳng hại.
Thầy dạy: "Chưởng Pháp cũng là Giáo Tông, mà c̣n trọng hệ hơn, là v́ người thay mặt cho Hộ Pháp nơi Cửu Trùng Đài. Thầy đă chẳng cho ngồi địa vị Giáo Tông, th́ lẽ nào cho ngồi địa vị Hộ Pháp con. Bởi chịu phận rủi sanh, nên cam phận thiệt tḥi, lẽ Thiên Cơ đă định, Thầy chỉ cậy con để dạ thương yêu binh vực thay Thầy kẻo tội nghiệp!
25.PHẨM VỊ NÀO ĐƯỢC Ở TRONG 4 HỘI THÁNH HỮU H̀NH?
Cơ cấu tổ chức của Hội Thánh Cao Đài Ṭa Thánh Tây Ninh chia thành 4 Hội Thánh hữu h́nh, bao gồm:
· Hội Thánh HIỆP THIÊN ĐÀI: Các phẩm chức sắc Hiệp Thiên Đài từ phẩm Truyền Trạng trở lên.
· Hội Thánh CỬU TRÙNG ĐÀI: Các phẩm chức sắc Cửu Trùng Đài từ bậc Giáo Hữu trở lên.
· Hội Thánh PHƯỚC THIỆN: Các phẩm chức sắc cơ quan Phước Thiện từ bậc Chí Thiện trở lên
· Hội Thánh HÀM PHONG: Các vị chức sắc thuộc các Hội Thánh nêu trên, khi đến tuổi 60 về hưu th́ sẽ được đưa vào Hội Thánh Hàm Phong.
26. CÁC PHẨM VỊ CHỨC SẮC CỬU TRÙNG ĐÀI?
Ở Nam phái, các tín đồ chia làm 3 phái với 3 đạo phục đặc trưng: Phái Thái (đạo phục màu vàng, tượng trưng cho Phật giáo), Phái Thượng (đạo phục màu xanh da trời, tượng trưng cho Lăo giáo), Phái Ngọc (đạo phục màu đỏ, tượng trưng cho Khổng giáo).
Chú ư các đạo phục phân biệt của các phái.
1.GIÁO TÔNG là phẩm vị cao nhất của Cửu Trùng Đài. Kế đến là phẩm Chưởng pháp.
2. CHƯỞNG PHÁP :Đứng đầu mỗi phái là 3 ngôi vị Chưởng pháp. Các vị Chưởng pháp mặc đạo phục theo màu của phái ḿnh, riêng Thượng Chưởng pháp mặc đạo phục toàn trắng, với ư nghĩa thế quyền Giáo tông khi Giáo tông vắng mặt.
3.ĐẦU SƯ: Theo quy chế đạo, ngôi vị Đầu sư là ngôi vị đứng thứ ba của Nam phái (sau Giáo Tông và Chưởng Pháp), gồm 3 vị, đứng đầu mỗi phái. Ba chức sắc đầu tiên được phong ngôi vị đầu sư gồm:
4. PHỐI SƯ: 36 vị (Mỗi phái 12 vị, đứng đầu là 3 vị Chánh Phối sư)
5.GIÁO SƯ: 72 vị (Mỗi phái 24 vị).
6.GIÁO HỮU: 3.000 vị. (Mỗi phái một ngàn).
7.LỄ SANH: Không định số.
Những con số trên được qui định cho toàn thế giới, không phải chỉ riêng Việt nam. Chỉ khi có một vị mất , mới được công cử một vị khác thế vào. V́ thế lập công bồi đức trong thời kỳ khai Đạo dễ hơn sau này rất nhiều. Khi tôn giáo Cao Đài phát triển mạnh mẽ trên thế giới, đến thời kỳ anh tài các nước t́m tới lập công th́ người Việt e sẽ khó ḷng có mặt trong hàng ngũ chức sắc.
27.VUI L̉NG CHO BIẾT CÁC CHƯỞNG PHÁP THIÊN PHONG?
1.THƯỢNG CHƯỞNG PHÁP:
Người đầu tiên và duy nhất giữ ngôi vị Thượng Chưởng pháp là ông NGUYỄN VĂN TƯƠNG, vốn là một nhà tu hành cao cấp của đạo Minh Sư. Sau khi quy hiệp về đạo Cao Đài, ông được phong Thượng Chưởng pháp ngày 24 tháng Bảy năm Bính Dần (tức ngày 31 tháng 8 năm 1926), với đạo hiệu là Thuyết Pháp Đạo Sư Chưởng Quản Oai Linh Đạo Sĩ. Tuy nhiên, chưa đầy 4 tháng sau, ông qua đời ngày 11 tháng 12 năm 1926.
Chức vị Quyền Thượng Chưởng pháp được chuyển cho ông Trần Đạo Quang, một nhà tu hành cao cấp khác của đạo Minh Sư. Sau khi ông Trần Đạo Quang được phong ngôi vị Ngọc Chưởng pháp ngày 13 tháng 6 năm 1927, ngôi vị Thượng Chưởng pháp bỏ trống cho đến ngày nay.
2.THÁI CHƯỞNG PHÁP:
Ngôi vị Thái Chưởng pháp được phong cho Ḥa thượng Thích Từ Phong, hiệu NHƯ NHĂN, thế danh Nguyễn Văn Tường, ngày 29 tháng Bảy năm Bính Dần (tức ngày 5 tháng 9 năm 1926), với đạo hiệu Quảng Pháp Thiền Sư Thích Đạo Chuyển Luật Lịnh Diêu Đạo Sĩ. Ông là một Thiền sư phái Lâm Tế và là người cho các chức sắc Cao Đài mượn chùa G̣ Kén để làm nơi hành lễ Khai đạo Cao Đài. Tuy nhiên, do ông thuần túy hoạt động Phật sự trong hội "Lục Ḥa Liên hiệp" và phong trào Chấn hưng Phật giáo Nam Kỳ, nên chức vị Thái Chưởng pháp bị thu hồi. Từ đó ngôi vị này cũng bị bỏ trống cho đến nay.
3.NGỌC CHƯỞNG PHÁP:
Ngôi vị Ngọc Chưởng pháp ban đầu được phong cho ông TRẦN VĂN THỤ, cũng là một nhà tu hành cao cấp của đạo Minh Sư. Ngày 10 tháng Chín năm Bính Dần (tức ngày 16 tháng 10 năm 1926), ông được phong ngôi vị Ngọc Chưởng pháp, với đạo hiệu Nho Tông Chưởng Giáo Tuyên Đạo Thiền Sư Đại Đức Đại Ḥa Đạo Sĩ. Ông cũng là cha vợ của vị Ngọc Đầu sư đầu tiên là Ngọc Lịch Nguyệt (Lê Văn Lịch).
Sau khi Ngọc Chưởng pháp Trần Văn Thụ qua đời giữa năm 1927, ngôi vị Ngọc Chưởng pháp được phong cho Quyền Thượng Chưởng pháp Trần Đạo Quang. Năm 1931, ông Trần Đạo Quang hợp tác với Thái Phối sư Nguyễn Văn Ca lập phái Minh Chơn Lư, đến năm 1935 th́ ông lại về Bạc Liêu hợp với ông Cao Triều Phát mở ra phái Minh Chơn Đạo. Năm 1937, ông ra Đà Nẵng xây dựng Cơ quan Truyền giáo Trung Việt, tiền thân của Hội Thánh Truyền giáo Cao Đài Đà Nẵng sau này. Tuy ông ly khai khỏi Ṭa Thánh Tây Ninh, ngôi vị Ngọc Chưởng pháp vẫn do ông chấp chưởng cho đến ngày ông qua đời vào năm 1946. Từ đó, ngôi vị này bỏ trống cho đến ngày nay.
28.VUI L̉NG CHO BIẾT CÁC ĐẦU SƯ THIÊN PHONG?
1.THƯỢNG ĐẦU SƯ Lê Văn Trung, Thánh danh THƯỢNG TRUNG NHỰT, phong ngày 11 tháng Ba năm Bính Dần (tức ngày 22 tháng 4 năm 1926);
2.NGỌC ĐẦU SƯ Lê Văn Lịch, Thánh danh NGỌC LỊCH NGUYỆT, phong ngày 12 tháng Ba năm Bính Dần (tức ngày 23 tháng 4 năm 1926);
3. THÁI ĐẦU SƯThích Thiện Minh, thế danh Nguyễn Văn Giáp, Thánh danh THÁI MINH TINH, được phong ngày 13 tháng Mười năm Bính Dần (tức ngày 17 tháng 11 năm 1926).
Do Ḥa thượng Thích Thiện Minh cũng thiên về hoạt động trong phong trào Chấn hưng Phật giáo Nam Kỳ cùng với thầy ḿnh là Ḥa thượng Thích Từ Phong, ngày 12 tháng Chạp năm Bính Dần (tức ngày 15 tháng 1 năm 1927), ngôi vị Thái Đầu sư được phong cho ông Dương Văn Nương (Thánh danh THÁI NƯƠNG TINH). Ông qua đời vào cuối năm 1929.
Chỉ duy nhất các vị Đầu sư tiên khởi này mới mang tên Thánh ở cuối là Nhựt, Nguyệt, Tinh. Về sau, các tên Thánh ở cuối đều mang chữ Thanh.
Các vị Đầu sư được Thiên phong về sau này gồm:
§ Quyền Đầu sư Thượng Tương Thanh (Nguyễn Ngọc Tương), phong năm 1930.
§ Quyền Đầu sư Ngọc Trang Thanh (Lê Bá Trang), phong năm 1930
§ Quyền Đầu sư Thái Thơ Thanh (Nguyễn Ngọc Thơ), phong năm 1933
§ Đầu sư Thượng Sáng Thanh (Trần Ngọc Sáng), phong năm 1963
§ Đầu sư Thái Bộ Thanh (Nguyễn Lễ Bộ), phong năm 1973
§ Đầu sư Ngọc Nhượn Thanh (Bùi Đắc Nhượn), phong năm 1973
29. C̉N ĐẦU SƯ THƯỢNG TÁM THANH?
Đây là trường hợp rất đặc biệt v́ vị này trải qua hai giai đoạn:
- Giai đoạn từ 1957 đến 1975: THIÊN PHONG
Ông được Đức Lư Giáo Tông phong cho chức LỄ SANH phái Thượng (1957), GIÁO HỮU (1965),
Cầu phong Giáo Sư (1972) nhưng bị Đức Lư đ́nh chỉ; GIÁO SƯ (1973).
- Giai đoạn từ 1975 đến 2016: PHÀM PHONG
o Ban Tôn giáo chính phủ VN cho chức PHỐI SƯ (1999). Từ tháng 9 năm 1999, Phối sư Thượng Tám Thanh (Nguyễn Thành Tám) được ban Tôn giáo chánh phủ cho chức Hội Trưởng HỘI ĐỒNG CHƯỞNG QUẢN.
o Ban Tôn giáo chính phủ VN cho chức ĐẦU SƯ (2005), sau đó được ban Tôn giáo chánh phủ cho chức CHƯỞNG QUẢN HỘI THÁNH Cao Đài Ṭa Thánh Tây Ninh.
Ø Dưới đây là Thánh giáo phong phẩm vị Lễ sanh cho ông Nguyễn Thành Tám.
Đền Thánh, đêm 17-10-Đinh Dậu (dl 8-12-1957)
Pḥ loan : Thượng Sanh - Bảo Pháp.
LƯ NHỨT TRẤN OAI NGHIÊM
Chào chư hiền hữu Hiệp Thiên, Cửu Trùng.
Mặc dầu Đức Chí Tôn có để lời khuyên dạy cặn kẽ, Lăo nhận thấy:
Chức sắc Hiệp Thiên và Cửu Trùng cũng c̣n hẫng hờ phận sự, chưa đem hết tiếng nói của Đại Từ Phụ vào năo cân. Một phần Chức sắc Hiệp Thiên coi rẻ sứ mạng thiêng liêng, hoặc coi đời trọng Đạo khinh. Lăo lo cho họ phải thất thệ với Ngọc Hư Cung.
Một phần Chức sắc Cửu Trùng Đài xu hướng về mặt đời, không để tâm lo trách nhiệm, tức là để cho ngoại vật lôi cuốn một cách dễ dàng. Thiên điều chẳng v́ từ bi của Chí Tôn mà dung thứ, và v́ công nghiệp của một phần ít Chức sắc mà để cho Đạo phải thất chơn truyền.
Lăo khuyên hai Đài Hiệp Thiên và Cửu Trùng nên chung tâm nhứt trí chấn chỉnh nền chánh giáo cho được thuần túy hơn, nghiêm trang hơn, để đối phó với sự tiến triển của các tôn giáo, làm cho rạng danh Đạo, và mới có đủ chuẩn thằng độ rỗi nhơn sanh trong thời kỳ mạt kiếp nầy.
Phải cải tổ bộ máy Hành chánh đạo, lựa Chức sắc có nhiều ít chuyên môn, nhứt là có thiện chí làm nên cho Đạo, chớ chẳng phải tùy theo phẩm chức mà thôi. Cơ phục hưng có tiến triển cùng không, chư hiền hữu cũng đă thấy và cứ như tánh cách đứng dừng măi, hoặc bước lui th́ nhơn sanh không trông mong nhờ cậy chi được. Thế th́ sứ mạng của Chí Tôn giao cho để làm ǵ ?
Hiền hữu Bảo Thế đọc danh sách cầu phong Sĩ Tải.
1. Trần Văn Ngôn, chấm phong Sĩ Tải.
2. Nguyễn Văn C̣n, sắc phong Lễ Sanh phái Thái, sẽ giúp đắc lực cho Cửu Trùng Đài.
3. Trần Thanh Danh, chấm phong Sĩ Tải.
4. Nguyễn Thành Tám, sắc phong Lễ Sanh phái Thượng.
5. Trương Ngọc Anh, chấm phong Sĩ Tải.
6. Trần Minh Hiếu, sắc phong Lễ Sanh phái Ngọc.
7. Nguyễn Văn Như, chấm phong Sĩ Tải.
8. Lê Minh Khuyên, chấm phong Sĩ Tải….
…Lăo cho hay cuộc phong phẩm vị kỳ nầy là chiều theo Thánh ư của Đức Chí Tôn. Nên biết trọng quyền tức chịu trọng phạt. Những Chức sắc mới được thăng cấp nên nghe à !
Ø Dưới đây là Thánh giáo không chấp thuận cho Lễ sanh Nguyễn Thành Tám chuyển sang làm Sĩ Tải Hiệp Thiên Đài.
Cung Đạo Đền Thánh,đàn cơ đêm mùng 5-12-Tân Sửu (dl 10-1-1962).
LƯ BẠCH Nhứt Trấn Oai Nghiêm
Chào chư Chức sắc nam nữ lưỡng Đài Hiệp Thiên và Cửu Trùng.
Lăo xin dâng tiếp danh sách nam phái.
Đọc tiếp danh sách Chức việc cầu Hàm phong Lễ Sanh năm Mậu Tuất (1958) xin chấm phái.
- Hội Thánh Hiệp Thiên Đài cầu cho Sĩ Tải Nguyễn Ngọc Hiểu thăng đặc biệt Truyền Trạng.
- Lăo chấm phong đặc biệt Truyền Trạng.
- Hội Thánh Hiệp Thiên Đài xin cho Lễ Sanh Thượng Tám Thanh được chuyển qua Sĩ Tải HTĐ.
- Trường hợp của Thượng Tám Thanh không thể chấp thuận, đương sự cứ phục vụ bên Hiệp Thiên Đài với chức vị hiện hữu, sau có chỗ dùng…
Lăo để lời cho Chức sắc nam nữ rơ : Những vị nào không được chấm phong hoặc chấm thăng, đó là Lăo muốn tránh cho những vị ấy một bước đường thử thách nặng nề, chớ nên buồn và phải cố gắng thêm về sự trau giồi tài đức, nhứt là về đức tính phải được gần như đức tính của các Thánh hiền xưa mới xứng đáng.
Học Đạo cốt yếu là nâng ḿnh lên cao hơn tính chất của thường t́nh, phải cho phi thường th́ giá trị của người học đạo và d́u đạo mới được người kính nể. Đời không yên, Đạo phải có bậc phi thường để nâng đỡ cứu giúp kẻ sái bước về vật chất hoặc tinh thần. Mỗi vị Chức sắc cần phải có một phận sự, nếu không phải là phận sự Đạo th́ là một phận sự đối với đời về mặt bác ái th́ mới thật hành câu cứu nhân độ thế. Không có phận sự ǵ đặc biệt để đếm ngày giờ trông mong cầu thăng phẩm th́ là tội với thiêng liêng đó…”
Cung Đạo Đền Thánh, đêm 15-11-Tân Hợi (dl 1-1-1972).
Pḥ loan : Hiến Pháp - Khai Đạo.
HỘ PHÁP
Chào mừng Hội Thánh, chư Chức sắc nam nữ, chư quí vị quan khách.
Đă từ lâu không có dịp gặp nhau, nay Bần đạo rất hoan hỷ. Bần đạo sẽ lấy hết công tâm và ḷng thương yêu mà ân thưởng cho Chức sắc Hiệp Thiên và PT.
Đọc danh sách Chức sắc, Chức việc HTĐ :
- Nguyễn Văn Hợi, Cải Trạng thăng Chưởng Ấn.
- Huỳnh Hữu Lợi, Giám Đạo - Cải Trạng.
- Nguyễn Văn Kiết, Giám Đạo - Cải Trạng.
- Vơ Thành Quốc, Truyền Trạng - Thừa Sử.
- Nguyễn Ngọc Hiểu, Truyền Trạng.
. . . Bần đạo cho quí bạn biết rằng : Hiểu không phải Chức sắc HTĐ, Đức Lư Nhứt Trấn Oai Nghiêm đă chọn Hiểu từ lâu để hành sự có hiệu quả hơn bên Hành Chánh, nên Bần đạo đồng ư giao Hiểu cho Đức Lư sử dụng.
- Lê Quang Tấn, Truyền Trạng thăng Thừa Sử.
- Lê Minh Khuyên, Truyền Trạng - Thừa Sử.
- Trương Ngọc Anh, Truyền Trạng - Thừa Sử nhưng phải cố gắng thêm.
- Trần Văn Ngôn, Truyền Trạng - Thừa Sử cũng như trường hợp Anh.
- Nguyễn Minh Nhựt tự Trân, đặc cách thăng Thừa Sử.
- Nguyễn Thành Tất, Sĩ Tải - - - Thừa Sử.
- Bùi Quang Cao, Sĩ Tải thăng Truyền Trạng.
- Trần Thanh Danh, Sĩ Tải - Truyền Trạng.
- Lê Thị Liêm, Sĩ Tải - Truyền Trạng.
Ngài Hiến Đạo bạch:- Cầu xin Đức Ngài phong vị chính thức cho 3 vị Bảo Quân.
Đọc danh sách :
* Trương Kế An, đắc phong Bảo Y Quân.
* Nguyễn Văn Lộc, - - Bảo Học Quân.
* Đặng Văn Dắn, - - Bảo Nông Quân.
TÁI CẦU : Hồi 21 giờ 30.
LƯ BẠCH Nhứt Trấn Oai Nghiêm
- Vậy là thiếu thủ tục hành chánh. Nếu c̣n trong ṿng điều tra th́ không được cầu thăng. Lăo đ́nh sự cầu thăng của Thái Tám Thanh ...
Cung Đạo Đền Thánh, đêm mùng 1-12-Nhâm Tư (dl 4-1-1973).
Pḥ loan : Hiến Pháp - Khai Đạo.
LƯ BẠCH Nhứt Trấn Oai Nghiêm
Chào Hội Thánh và chư Chức sắc nam nữ.
Lăo rất vui mừng hội diện với chư quí vị hôm nay. Chư Thánh muốn hỏi điều chi ?
-Cầu xin Đức Ngài đặc cách thăng thưởng cho 3 vị Giáo Hữu: Thượng Tám Thanh, Thượng Tư Thanh và Thái C̣n Thanh hành sự Hiệp Thiên Đài, theo lời cầu xin của Quyền Chưởng quản HTĐ.
- Ráng chờ một thời gian ngắn nữa, thế nào cũng sẽ được trọng dụng bên Hiệp Thiên Đài, nhưng lúc nầy chưa thuận tiện…
PHÂN TÍCH: V́ sao, nhiều lần xin chức vụ bên Hiệp Thiên Đài, nhưng Đức Lư Giáo Tông kiên quyết để ông Tám bên Cửu Trùng Đài? Chúng ta không dám luận nhảm, bàn khùng nhưng có thể suy nghĩ thêm về cơ thử thách, khảo đảo mà các Đấng đă báo trước…Đức Lư biết tâm ư của tất cả chức sắc, không riêng ǵ ông Tám. Với người mở được Huệ nhăn, Người đó có thể đọc được tư tưởng của người khác rất dễ dàng, huống hồ đó là một vị Đại Tiên, cầm quyền Giáo Tông kiêm Nhứt Trấn Oai nghiêm!
30. V̀ SAO CỬU TRÙNG ĐÀI& HIỆP THIÊN ĐÀI HAY KHẮC NHAU?
Nói theo chánh trị đời th́ quyền hành pháp của Tổng Thống, Chủ tịch nước vẫn thường xung khắc với quyền lập pháp của Quốc hội và quyền tư pháp của Ṭa án tối cao hay Pháp viện. Trong chánh trị Đạo cũng tương tự thế. Các Đấng Thiêng liêng giảng dạy như sau:
Ṭa Thánh, đàn đêm 3-4-Canh Dần (dl 19-5-1950)
CAO THƯỢNG PHẨM
…”Các giáo lư từ xưa đă bị thất kỳ truyền là tại môn đồ của họ không chịu đặt ḿnh trong khuôn viên luật pháp của giáo lư ấy. Nếu một thời kỳ mà một giáo lư đă thất chơn truyền th́ đem đến cho nhơn sanh biết bao tang thương biến đổi !
Cũng v́ lẽ ấy mà nay Đức Chí Tôn giáng trần lập Đạo, lại chia h́nh thể của Ngài ra hai phần để có phương kềm thúc nhau trên bước đường lập vị. Phần Cửu Trùng Đài chuyên về mặt giáo hóa nhơn sanh, c̣n phần của Hiệp Thiên Đài th́ lo về mặt luật pháp để bảo thủ chơn truyền của Đạo. Nhờ đó nền Thánh giáo của Đức Chí Tôn khỏi phải qui thành phàm giáo.
Cũng v́ lẽ quyền hành riêng biệt ấy mà khiến cho hai bên thường có phản khắc Đạo quyền, bởi tánh phàm thường hay có phạm những lỗi lầm mà chẳng chịu phục thiện, đặng cải sửa cho trở nên tận thiện. Các em đâu hiểu rằng, Chí Tôn giao quyền sửa trị Chức sắc, Chức việc và toàn đạo nam nữ cho bên Hiệp Thiên Đài là Thánh ư của Đức Chí Tôn muốn dùng h́nh phàm đặng làm cho giảm bớt tội vô h́nh. Nếu ai chẳng thận trọng để cho phạm vào luật pháp mà chẳng chịu pháp sửa trị của Hiệp Thiên Đài th́ rất uổng cho một kiếp tu mà không trọn phận, và đến khi rời bỏ xác phàm rồi làm sao có cơ hội lập công nữa! Mà một khi không lập công quả được nữa th́ tội án đă phạm làm sao chuộc được. Rồi măi bị trầm luân khổ hải đời đời kiếp kiếp.
Vậy các em khá nhớ lời Bần đạo dặn mà giữ ḿnh cho trọn phận trong lúc Tam Kỳ Phổ Độ nầy”.
31. CHƯỞNG QUẢN HỘI THÁNH LÀ CHỨC G̀?
§ HỘI THÁNH HIỆP THIÊN ĐÀI có vị Chưởng quản là HỘ PHÁP.
Sau khi Ngài lưu vong th́ giao lại cho THƯỢNG SANH (1901-1971) chưởng quản HIỆP THIÊN ĐÀI.
Sau khi đức Thượng Sanh mất, ngài HIẾN PHÁP (1892-1976) được phong làm CHƯỞNG QUẢN HIỆP THIÊN ĐÀI (1971).
§ Hội Thánh Phước Thiện trực thuộc Chi Đạo Hiệp Thiên Đài, do một vị Thời Quân chi Đạo làm Thống Quản cả nam và nữ phái. Hội Thánh Phước Thiện tổ chức riêng biệt theo hai phái: nam và nữ. Mỗi phái có một vị Chưởng quản phẩm Chơn Nhơn đứng đầu.
C̣n chức vụ Chưởng quản Hội Thánh cả Cửu Trùng đài và Hiệp Thiên Đài th́ không có trong Pháp Chánh Truyền, không do nơi Đức Hộ Pháp hay Đức Lư Giáo Tông phong.
Lịch sử của danh từ này xuất phát từ Đạo lịnh 01.
32. T̀M HIỂU CÁI GỌI LÀ BẢN ÁN CAO ĐÀI?
Ngày 20-9-1978, tức là chỉ hơn 3 năm kể từ khi thống nhất Việt Nam, chính quyền thời ấy, thông qua Mặt Trận Tổ Quốc Tỉnh Tây Ninh, cho phổ biến một văn kiện mang tên “Bản Án Cao Đài”.Bản án, mở đầu bằng lời giới thiệu mang tính chất của một kết luận, viết nguyên văn: “Đạo Cao Đài Tây Ninh từ ngày thành lập đến nay đă 52 năm. Trên nửa thế kỷ qua, một số tên trong những người cầm đầu giáo phái này không ngừng lợi dụng xương máu, mồ hôi, nước mắt của tín đồ, mà tuyệt đại bộ phận là nông dân và nhân dân lao động yêu nước, để làm hậu thuẫn chính trị phản động cho các đế quốc xâm lược nước ta qua thời kỳ lịch sử của dân tộc.” (???)
Nội dung Bản Án 1978
Bản Án năm 1978 gồm trên 5 ngàn chữ, phân tích 4 giai đoạn thành h́nh và hoạt động của Đạo Cao Đài. Các giai đoạn này, theo nguyên văn Bản Án, bao gồm,
-“Thời kỳ thành lập” từ 1926 đến 1938,
-“Thời kỳ làm tay sai cho phát xít Nhật” từ 1939 đến 1945,
-“Thời kỳ làm tay sai cho Đế quốc Mỹ và Ngụy quyền Miền Nam” từ 1956 đến 1975,
và thời kỳ từ 30.4.1975 đến thời điểm ra đời bản án, tức tháng 9 năm 1978.
Bản Án đưa ra một số kết luận.Các kết luận ấy, phần lớn nhằm vào những người khai sáng đạo và các chức sắc cao cấp của Đạo, viết nguyên văn rằng: “Đạo Cao Đài là một tổ chức chính trị đội lốt tôn giáo, lợi dụng niềm tin của quần chúng và làm tay sai cho đế quốc.” (???)
Dựa trên lập luận rằng, đạo Cao Đài đi theo đế quốc để đối lấy quyền lợi, nhận tài trợ từ đế quốc và Ngụy quyền, chính quyền tỉnh Tây Ninh ra lệnh tịch thu “tài sản, dinh thự, các cơ sở kinh doanh của Hội Thánh” với lư do đây “không phải là của riêng ai, mà là tài sản của đế quốc đă rút chạy để lại”. Trên căn bản này, chính quyền tuyên bố cần phải “tước đoạt những phần tài sản của chức sắc do tham ô, ăn cắp, và dựa thế lực đế quốc tạo ra”.
Ø PHÂN TÍCH:“Hội Thánh có thể chứng minh ai là sở hữu chủ của Ṭa Thánh?
- Bằng chứng thứ nhất, toàn bộ cơ sở đă có từ năm 1926. Các tín đồ buổi ban sơ đă rau cháo, ăn đọt cây ḿ với nước muối để xây cất từ Ṭa Thánh tạm đến Ṭa Thánh hiện hữu. Ngài Phạm Công Tắc c̣n phải xuống nhà bà Lâm Hương Thanh để mượn tiền v́ quỷ của Hội Thánh có quá ít ỏi! Thực dân Pháp c̣n cho lính vào chiếm Đền Thánh, đày Đức Phạm Hộ Pháp đi Madagascar, Phi Châu! SỬ ĐẠO chưa hề thấy đế quốc, thực dân nào tài trợ chút ǵ về vật chất cho nền tôn giáo non trẻ này!
- Thứ hai là toàn bộ cơ sở đều có tên với 6 đại tự “ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ ĐỘ.” Tài sản này đă được công bố ngay từ khi lập Đạo năm 1926 chứ không phải đợi đến năm 1965.
- Đệ Nhứt Cộng Ḥa, chính quyền bắt bớ các chức sắc và tín đồ hoạt động cho chính sách H̉A B̀NH CHUNG SỐNG do Đức Phạm Hộ Pháp chủ xướng. Họ cho người vây Hộ Pháp Đường đến nỗi Ngài Phạm Công Tắc phải sang Campuchia sống để tránh cho dân Việt khỏi mang tội giết Chúa.. .
- Đệ Nhị Cộng Ḥa, chính quyền ban hành Pháp nhân 1965 để nh́n nhận những ǵ mà“ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ ĐỘ.” đă có trước đó mà thôi.
Bây giờ chính quyền Việt Nam thường hay nói rằng pháp nhân 1965 là do Đệ Nhị Cộng Ḥa ban, nên họ không chấp nhận, phải xoá đi. Như vậy là họ cố ư bỏ ngang một giai đoạn lịch sử.
Hai sự kiện chứng minh Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ có từ năm 1926 là tờ Khai Đạo với chính phủ Pháp, và cuộc lễ KHAI MINH ĐẠI ĐẠO được tổ chức trọng thể trước xă hội vào ngày 15 tháng 10 năm BÍNH DẦN (1926). Con dấu được đăng kư với chính quyền thời Pháp thuộc.”
Tính hợp pháp của bản án: Theo Điều 97 của Hiến Pháp 1959, vẫn c̣n hiệu lực cho đến năm 1980, chỉ có: “Toà án Nhân dân Tối cao Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà, các Toà án Nhân dân địa phương, các Toà án quân sự là những cơ quan xét xử của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà. Trong trường hợp cần xét xử những vụ án đặc biệt, Quốc hội có thể quyết định thành lập Toà án đặc biệt.” Như vậy, Mặt Trận Tổ Quốc các cấp không có quyền này, và v́ vậy không có tư cách ra bản án.Uỷ Ban Nhân Dân tỉnh Tây Ninh không có thẩm quyền ra bất kỳ quyết định nào liên quan đến Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ - một tôn giáo có tín đồ, không chỉ riêng ở Tây Ninh. V́ thế, việc ban hành quyết định này là một hành vi lạm quyền, mà khoa học pháp lư gọi là “bạo hành hành chánh”.
33.T̀M HIỂU “BẢN CĂI ÁN CAO ĐÀI” năm 1982?
Ngày 3-5-1982, một số Sĩ Tăi chức sắc của Hiệp Thiên Đài cho công bố một văn bản gởi một số cơ quan và cá nhân, trong đó có Chủ Tịch Hội Đồng Bộ Trưởng, tức thủ tướng, và Chủ Tịch Hội Đồng Nhà Nước, tức chủ tịch nước. Văn bản có tên “Bản Căi Án Cao Đài” phản bác những cáo buộc nêu ra trong Bản Án năm 1978, đồng thời nói rơ rằng: “Đạo Cao Đài trải qua cuộc khủng hoảng trầm trọng nhứt trong lịch sử Đạo, do Bản án của Mặt Trận Tổ quốc tỉnh Tây Ninh đề ngày 20-9-1978, lên án các bậc tiền bối có công khai sáng mối Đạo…”
Bản Căi Án viết rằng, văn kiện tố giác các tiền bối Cao Đài không có chứng tích xác thật, mà chỉ ghép thành một “Bản án” không có phiên toà xét xử, và bị cáo là những vị đă qua đời từ lâu. Một trong những điểm khiến tín đồ Cao Đài đau ḷng, là Bản Án năm 1978 lên án những nhân vật khai sáng Đạo, trong đó có Đức Hộ Pháp Phạm Công Tắc, vị được xem là Giáo chủ hữu h́nh... và với Bản Án năm 1978: “chức sắc nào cũng là tay sai. Ai cũng có tội. Không ai vô tội, trừ những người núp bóng trong cửa Đạo nhưng hợp tác với chính quyền để phá hoại tôn giáo..”
Hệ lụy từ Bản Án năm 1978 gây ra cho đạo Cao Đài, không ǵ khác hơn, là “Những tín hữu không đồng ư với Bản án bị bắt bớ, giam cầm”. Quan trọng hơn, “Hội Thánh bị giải thể cùng với ba cơ quan Cửu Trùng Đài, Hiệp Thiên Đài và Phước Thiện để thành lập “Hội Đồng Chưởng Quản” thay thế. Cùng với sự giải tán Hội Thánh, “nhiều dinh thự nội ô Toà Thánh cùng các động sản, bất động sản của Đạo đă bị trưng dụng.”
Tuy nhiên, kết luận quan trọng và có lẽ gây khó chịu nhứt cho chính quyền lại nằm ở phần tâm linh của Bản Căi Án. Kết luận đó là, “phần tinh thần tín ngưỡng vẫn nguyên vẹn, v́ nó ở trong tâm khảm của mỗi người”. Thật vậy, Thánh Ấn độ MAHATMA GANDHI đă nói với chính quyền đế quốc Anh: các người có thể trói tôi, tra tấn tôi, thậm chí có thể phá hủy cả cơ thể này. Nhưng các người không bao giờ giam cầm được tâm trí tôi.
Chánh quyền Cách mạng quá vội vă nên thất nhân tâm, đă đánh mất cơ hội thu phục cảm t́nh của hơn 3 triệu tín đồ Cao Đài c̣n lại trong nước mà từ năm 1975 đến nay họ vẫn an tâm làm công dân nước Việt Nam mới, và đóng góp công sức xây dựng Cộng Hoà Xă Hội Chủ Nghĩa.Việt nam.
34. HỘI ĐỒNG CHƯỞNG QUẢN RA ĐỜI VÀO THỜI ĐIỂM NÀO?
Ngày 4-6-1979, chánh quyền Tỉnh Tây Ninh ra quyết định giải thể Hội Thánh và guồng máy hành chính của Đạo từ trung ương đến địa phương. Kể từ thời điểm ấy, Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ không c̣n cơ quan đứng đầu có thẩm quyền ban bố đạo lịnh, mà chỉ c̣n cơ quan xử lư thường vụ, mang tên “Hội Đồng Chưởng Quản.”.
“Cương vị của Hội Đồng chỉ là xử lư thường vụ trong khi Hội Thánh không c̣n được phép. Nhưng Hội Đồng đă làm quá quyền. Một Quyết định của Tỉnh Ủy Tây Ninh vào thời gian đó có đoạn viết, rằng: “Cần thu hẹp Tôn giáo Cao Đài Ṭa Thánh Tây Ninh để tự tiêu vong.”
Từ năm 1997, chính quyền bắt đầu quản lư tôn giáo thông qua “Pháp Lệnh Tôn Giáo. Hội Đồng Chưởng Quản lập hiến chương theo qui định của Ban Tôn Giáo Chính Phủ. Nội dung hiến chương 1997 bị tín hữu Cao Đài phản đối v́ sai biệt với Pháp Chánh Truyền, tức hiến pháp Cao Đài, và không tuân thủ nguyên tắc thành lập hiến chương theo luật Đạo.
Ø PHÂN TÍCH:
“Trong tôn giáo ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ ĐỘ, HIẾN PHÁP (PHÁP CHÁNH TRUYỀN) có giá trị vĩnh viển; c̣n Luật Đạo nếu muốn lập mới, phải đủ 3 quyền sau đây mới được ban hành:
· Quyền thứ nhất là quyền của VẠN LINH, tức của nhơn sanh trong hạ tầng.
· Quyền thứ hai là quyền của HỘI THÁNH, tức là của chức sắc đạo từ hàng phẩm Giáo hữu trở lên đến Chánh Phối Sư.
· Quyền thứ ba, quyết định, là quyền THƯỢNG HỘI, do nơi Giáo Tông, Hộ Pháp quyết định.
Phải có đủ 3 quyền th́ mới có Tân Luật, có Hiến chương. Thiếu ba quyền này th́, người tín hữu hiểu rơ luật đạo sẽ không thừa nhận.”
35.PHÂN BIỆT GIỮA ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ ĐỘ và ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ ĐỘ CAO ĐÀI TÂY NINH?
Năm 1997, cùng thời điểm Hội Đồng Chưởng Quản ban hành hiến chương mới, cơ quan này cũng cho thành lập một tổ chức với danh hiệu “ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ ĐỘ CAO ĐÀI TÂY NINH.” Danh hiệu này, gồm 10 chữ, dẫn đến sự phản đối của phía Cao Đài nguyên thủy. Hai danh hiệu 6 chữ và 10 chữ được vận dụng khéo léo tạo sự hiểu lầm nơi tín đồ Cao Đài. Chi phái này không thể thay thế danh hiệu gốc của đạo, chỉ có 6 chữ là “Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ.”
“Họ đă xoá sạch Hội Thánh nguyên thủy và dùng danh hiệu 10 chữ trên giấy tờ rồi điều động với danh nghĩa 6 chữ. Đây là điều rất tế nhị mà nhiều người không thấy. Về phương diện pháp lư, giấy tờ hộ tịch một người nếu trật một dấu thôi c̣n không được công nhận huống chi danh hiệu 10 chữ và 6 chữ th́ làm sao là một được.”
Diễn tiến câu chuyện sẽ bị coi là thiếu sót nếu không lưu ư đến sự can thiệp trực tiếp của chính quyền vào nội bộ tôn giáo.Lệnh giải thể Hội Thánh đặt tôn giáo Cao Đài vào t́nh thế không c̣n cơ quan quyền lực tối cao. Hội Đồng Chưởng Quản được thành lập là để xử lư thường vụ và coi sóc các cơ sở đạo.Theo nhận định của một số người quan tâm đến t́nh h́nh tôn giáo Việt Nam, nhất là giai đoạn những năm đầu sau thời điểm 30-4-1975, Hội Đồng Chưởng Quản ra đời dựa trên hai văn kiện của chính quyền tỉnh Tây Ninh thời ấy. Và cả hai văn bản này đều vô giá trị và vi hiến, chiếu theo hiến pháp và luật Việt Nam vào thời điểm ấy (Theo Điều 97 của Hiến Pháp 1959, vẫn c̣n hiệu lực cho đến năm 1980).
36.HIẾN CHƯƠNG 2007 V̀ SAO BỊ TÍN ĐỒ PHẢN ĐỐI?
V́ vượt trên phân quyền, dân chủ đưa đến độc tài, áp chế tín đồ. Đường lối của tôn giáo Cao Đài phải đi đúng theo Tân Luật và Pháp Chánh Truyền, Đạo luật.
Trong luật của đạo Cao Đài, điều ǵ cũng phải đủ 3 quyền mới được thừa nhận. Nếu thiếu một quyền th́ không có tác dụng đối với đạo.
· Quyền thứ nhất là quyền của Vạn linh, tức của nhơn sanh trong hạ tầng.
· Quyền thứ hai là quyền của Hội Thánh, tức là của chức sắc đạo từ hàng phẩm Giáo hữu trở lên đến Chánh Phối Sư.
· Quyền thứ ba, quyết định, là quyền Thượng hội, do nơi Giáo Tông Hộ Pháp quyết định.
Phải có đủ ba quyền th́ mới có Tân Luật, có Hiến chương. Thiếu ba quyền này th́ người tín đồ hiểu rơ luật đạo sẽ không thừa nhận.”
“Hiến chương Hội Thánh gồm 12 chương, 27 điều, được lập ra do Hội Thánh dựa vào căn bản Tân Luật và Pháp Chánh Truyền đạo luật, các đạo nghị định. Hiến chương này không mang màu sắc chính trị, chỉ thuần tuư tôn giáo và không vi phạm vào hiến pháp và pháp luật bất cứ chế độ nào. Điều 25 của hiến chương 1965 nói rằng “để áp dụng hiến chương này, bản Tân Luật và Pháp Chánh Truyền, Đạo luật, Kinh lễ có tính cách nội qui, nội luật.” Có nghĩa là đường lối của tôn giáo Cao Đài phải đi theo Tân Luật và Pháp Chánh Truyền, Đạo luật.
Cơ cấu quyền lực và sự phân quyền của Đạo là một trong các tính chất đặc trưng phản ánh tính dân chủ của Đạo nhằm tránh trường hợp độc quyền đưa Chánh giáo trở thành Phàm giáo. Sự phân quyền này thể hiện rơ qua cơ cấu “Lưỡng Đài,” gồm Hiệp Thiên Đài và Cửu Trùng Đài, tồn tại song song và có chức năng riêng biệt.
Chiếu theo Pháp Chánh Truyền: Hội Thánh là h́nh thể của Đức Chí Tôn. Hội Thánh ấy có hai Đài hữu h́nh là Hiệp Thiên Đài và Cửu Trùng Đài. Mỗi Đài có quyền hạn và nhiệm vụ đặc biệt:
o Cửu Trùng Đài dưới quyền Đức Giáo Tông chưởng quản: có nhiệm vụ phổ thông Chơn Đạo, giáo hoá phổ độ chúng sanh trên đường Đạo và đường đời, tức là chỉ có quyền về mặt chánh trị đạo mà thôi.
o Hiệp Thiên Đài dưới quyền Đức Hộ Pháp chưởng quản: có nhiệm vụ bảo thủ luật pháp, Chơn Truyền Đại Đạo, tức là có quyền về mặt luật pháp đạo.
Khi nào quyền của GIÁO TÔNG + HỘ PHÁP hiệp nhứt được xem là quyền CHÍ TÔN.
Trái lại, Điều 11 và 16 của Hiến Chương 2007 thống nhất hai đài hữu h́nh Hiệp Thiên Đài và Cửu Trùng Đài dưới quyền vị Đầu Sư phàm phong chưởng quản là phạm Pháp Chánh Truyền một cách nặng nề, trắng trợn.
Pháp Chánh Truyền có đoạn:
“Nay Thầy đến chảng phải lấy nó lại, mà Thầy chỉ để làm cho tiêu diệt cái hại của nó ; nếu muốn trừ cái hại ấy th́ chẵng chi hay hơn là chia đôi nó ra, không cho một người nhất thống.
Kẻ nào đă nắm trọn phần hữu h́nh và phần Thiêng Liêng th́ là độc chiếm quyền Chánh trị và luật lệ vào tay, th́ nhơn sanh chẵng phương nào thoát khỏi ṿng áp chế.”
Ngoài ra, khi Đức Chí Tôn khai Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ, Ngài dùng huyền diệu cơ bút ban Pháp Chánh Truyền, Tân Luật để định vị, lập quyền Hội Thánh, Thiên Phong Chức Sắc thay h́nh thể cho Ngài hầu phổ độ chúng sanh trên mặt địa cầu nầy.Hội Thánh ĐĐTKPĐ phải là Chức Sắc Thiên Phong do Ngài chọn lựa qua luật công cử đă qui định tại Pháp Chánh Truyền từ thử:
“Cả Chức Sắc Cửu Trùng Đài nam, nữ điều phải thọ phong nơi Hiệp Thiên Đài hoặc bởi cơ bút, hoặc bởi công cử. Nên khi công cử phải có mặt Chức Sắc Hiệp Thiên Đài giữ lẽ công b́nh cho khỏi điều tư vị, lại c̣n có phương thế hỏi Đức Giáo Tông cùng Thầy coi người đắc cử có phải chánh vị hay chăng? Nên trước khi thọ sắc, phải do nơi Giáo Tông cùng Thầy mới đặng.”
Nhưng thực tế hiện nay th́ sao?Chiếu theo pháp luật Đạo, Chức Sắc HĐCQ chưa phải là chức sắc Thiên Phong Chánh Vị th́ không đủ tư cách pháp lư để cầm quyền Hội Thánh. Hội Trưởng Hội Đồng Chưởng Quản do phàm phong lại nắm độc quyền cả chính trị lẫn luật lệ đưa đến nhơn sanh không chấp thuận.”
Cây có cội, nước có nguồn.T̉A THÁNH, HỘI THÁNH ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ ĐỘ LÀ GỐC, LÀ TRUNG ƯƠNG. Các chi phái sau này muốn qui về sẽ có qui chế đặc biệt. Đạo Nghị Định thứ 8 ngày 25-08-1934 định rơ:
Điều thứ nhứt: Những Chi Phái nào do bởi Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ làm gốc lập thành mà không do nơi mạng lịnh Hội Thánh, th́ cả chúng sanh chẳng đặng nh́n nhận là của Chí Tôn và phải định quyết là Bàng Môn Tả Đạo.
Báo Xa Lộ Pháp Luật số 36 ra ngày 17/8/2013 trang 16 cột bốn ḍng 26 viết:
"...Hiện nay, Cao Đài Tây Ninh được nhà nước công nhận là một trong chín chi phái Cao Đài hoạt động hợp pháp ở Việt Nam".Vậy, chư tín đồ, Chức việc, Chức sắc phải suy nghĩ sao đây? Ma ma, Phật Phật chính ở ngă ba đường này.
Tóm lại, kể từ năm 1997 chánh phủ Việt Nam lấy cơ ngơi và danh hiệu Cao Đài (lập năm 1926) cho chi phái Cao Đài Tây Ninh (lập năm 1997) sử dụng. Ban Tôn giáo chánh phủ đă thay tên đổi họ cả một nền tôn giáo: “Hồn một nơi, xác một ngă”. Việc trồng tráo tên tuổi nầy là một thủ đoạn rất tinh vi. Họ chơi canh bài tráo nầy đă làm rất nhiều người, trong và ngoài nước nhầm lẫn!!!Nhà nước là thẩm quyền thi hành luật, nhưng luật và thẩm quyền chỉ là điều kiện cần. Trong khi đó, sự tôn trọng tinh thần Pháp quyền mới là điều kiện đủ để tôn giáo được trả về vị trí nguyên thuỷ của một tín ngưỡng.
Thánh thể của Đức Chí Tôn không thể bị lem luốc như vậy măi. Đạo diệt th́ tận thế. V́ thế, Chúng ta, cá nhân và tập thể,hăy cầu nguyện đến ĐỨC DI LẠC VƯƠNG PHẬT nhiều thời, nhiều buổi một cách thường xuyên.Ráng chờ xemđến bao giờ Hội Thánh mới được phục quyền, Tân Luật và Pháp Chánh Truyền được tôn trọng?
“Từ điểm Thương Yêu trong tâm Thượng Đế
Xin Thương yêu tràn ngập trong tâm con người
Cầu xin Đức Di Lặc (Đức Chúa) sớm xuất hiện ở trần gian…
Từ trung tâm mà ta gọi là loài người.
Xin Thiên Cơ của THƯƠNG YÊU và ÁNH SÁNG thực hiện.
Và mong sao Thiên Cơ sẽ đóng kín nẻo Tà.
Cầu xin ÁNH SÁNG, T̀NH THƯƠNG và SỨC MẠNH sẽ văn hồi Thiên Cơ trên trần thế.” (trích Lời Đại Thỉnh nguyện)
37.T̀M HIỂU ĐẠO LỊNH SỐ 01 (Ngày 01/03/1979)?
Đạo Lịnh số 01 ra đời sau Bản Án Cao Đài chỉ vỏn vẹn có 5 tháng 11 ngày.Ngày 13.12.1978, Hội Đồng Nhân Dân Tỉnh Tây Ninh ban hành Quyết Nghị đăng trên báo Tây Ninh bộ mới số 47, ngày thứ bảy, 23-12-1978. Quyết Nghị gồm 05 Điều mà quan trọng nhất là Điều 3 và 4 như sau:
- Giải tán và nghiêm cấm họat động hệ thống tổ chức Hành chánh Đạo từ trên đến cơ sở.
- Xóa bỏ và nghiêm cấm Cơ bút,
- Chính quyền sẽ quản lư toàn bộ các cơ sở vật chất mà Đạo đang quản lư kinh doanh không thuộc chức năng tôn giáo để phục vụ cho lợi ích xă hội.
- Căn cứ vào tính cách tu hành, chính quyền sẽ qui định cụ thể số cơ sở để chuyên lo việc tín ngưỡng.
- Giao cho Uỷ Ban Nhân Dân Tỉnh Tây Ninh chịu trách nhiệm tổ chức chỉ đạo, thực hiện thắng lợi Nghị quyết này, và báo cáo kết quả lên cấp trên, và Hội Đồng Nhân Dân Tỉnh trong kỳ họp tới.
Thông Tri số 01/HT/TT ngày 16 tháng giêng Kỷ Mùi (dl. 12-2-1979).
Nhà cầm quyền buộc Hội Thánh phải ra Thông Tri cho toàn Đạo rơ về thực hiện Nghị Quyết của Hội Đồng Nhân Dân.Dưới áp lực của cường quyền, Hội Thánh đành phải chấp nhận dự thảo Thông Tri được soạn ra .
(tác giả là Trương Ngọc Anh, gốc là tín đồ Cao Đài Bến Tre, lên đến chức Thừa sử Hiệp Thiên Đài, sau đó bỏ ra bưng và được kết nạp đảng viên, sau 1975 về giữ chức Phó Chủ Tịch Mặt Tổ Quốc VN Tỉnh Tây Ninh lúc bấy giờ).
Thế là qua biểu quyết bằng cách giơ tay, dự thảo Thông Tri được thông qua trong Hội Nghị ngày 22 tháng 12 năm Mậu Ngọ, để rồi thành Bản Thông Tri chính thức số 01/HT/TT ngày 16 tháng giêng Kỷ Mùi (dl. 12-2-1979).Đạo Lịnh số 01 kư ban hành ngày mùng 04 tháng 2 Kỷ Mùi (01- 03-1979) gồm 09 Điều mà quan trọng là các Điều 1, 2, 3, 4 và 5 như sau:
1. Giải thể toàn bộ các cơ cấu tổ chức Chánh Trị Đạo, từ Trung ương đến Địa phương, bao gồm:
- Hiệp Thiên Đài và các Cơ quan trực thuộc.
- Cơ Quan Phước Thiện (gồm các cơ quan chuyên môn và các tổ chức đia phương trực thuộc).
- Cửu Trùng Đài và tất các cơ quan Hành chánh các cấp từ Trung Ương đến địa phuơng
- Phổ Tế Trung Ương và Địa phương.
- Hội Thánh Hàm Phong.
- Các tổ chức Chính trị từ Đạo, các Hội đoàn có gốc từ Đạo Cao Đài Ṭa Thánh Tây Ninh . . .
- Khơi mào cho việc tịch thu các cơ sở vật chất, thiết bị vật tư, lương thực, tài chánh, động sản và bất động sản của Đạo . . .(Điều 1)
2.Thành lập mới một Cơ quan hành Đạo duy nhứt tại Ṭa Thánh là “Hội Đồng Chưởng Quản” (HĐCQ) của Hội Thánh Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ.
Ngoài thành phần, chức năng và nhiệm vụ của HĐCQ và về hành tŕ Đạo Pháp được qui định, HĐCQ phải “quan hệ gắn bó với Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam, với Nhà nước Cộng Ḥa Xă hội chủ nghĩa Việt Nam các cấp về mặt đoàn kết dân tộc . . chấp hành nghiêm chỉnh các chánh sách, chủ trương, pháp luật của Đảng và chánh phủ” . (Điều 2)
3. Qui định việc thăng thưởng Chức sắc hữu công cùng Đạo, việc đào tạo tuyển chọn Chức sắc vào hàng Hội Thánh và h́nh phạt đối với Chức sắc vi phạm luật Đạo, luật nước.Một trong các tiêu chuẩn Chức sắc và tuyển chọn Chức sắc trong hàng Thánh thể là: “Tinh thần phục vụ Đạo, phục vụ nhân dân và phục vụ Tổ quốc Việt Nam Xă hội chủ nghĩa”. (Điều 3)
Điểm đáng lưu ư là từ Điều 2 đến Điều 4, có những qui định mang tính trấn áp và dọn đường cho việc đưa người vào tổ chức HĐCQ và chức sắc hành Đạo ở các địa phương mà cụ thể là ở các khỏan sau:
* Về nguyên tắc giới thiệu Chức sắc ứng cử Hội Đồng, tiêu chuẩn thành viên Hội Đồng Chưởng Quản:
- Lư lịch bản thân của mỗi ứng cử viên phải không án tiết với Đạo, với Đời, phải là Chức sắc hết ḷng v́ Đạo, v́ nước, v́ chủ nghĩa xă hội . . .
- Lư lịch cá nhân phải thông qua Hội Thánh, chánh quyền địa phương xét duyệt trước khi bầu cử. (Điều 2-khoản d)
ĐL01: Do đó, Hội Thánh qui định bốn tiêu chuẩn căn bản sau đây để tuyển chọn Chức sắc hành đạo
· Phương diện hạnh đức thiết thực.
· Tŕnh độ văn hóa và khoa học kỷ thuật.
· Tinh thần phục vụ đạo, phục vụ nhân dân và phục vụTổ quốc Việt Nam xă hội chủ nghĩa.
· Khả năng giáo hóa nhơn sanh mặt đạo lẫn đời.
38.NHƯ VẬY, AI CHỊU TRÁCH NHIỆM VỀ SỰ THAY ĐỔI NÀY?
Sau khi Hội Thánh kư ban hành Đạo Lịnh số 01, gây ra bao nỗi đớn đau, uất hận lan tỏa trong Chức sắc và tín đồ Cao Đài. Công nghiệp xây dựng bởi mồ hôi và đức tin trong 60 năm bỗng chốc bị rơi vào tay người ngoài!!!
Trước t́nh huống đó, Ngài Hồ Bảo Đạo ban hành Bức Tâm Thư gởi trấn an các Chức sắc HTĐ ngày 18.3. Kỷ Mùi (14/4/1979).Bức Tâm thư có nội dung như sau:
“ ...Trước cuộc biến thiên trong cửa Đạo hiện nay, do ảnh hưởng của cơ Đời, có một số Chức Sắc Hiệp Thiên Đài tỏ ra hoang mang lo sợ không biết việc cải tổ cả cơ cấu tổ chức Hành Chánh Đạo có phạm đến luật pháp chơn truyền của Đạo hay không và làm như vậy có tội ǵ với Ngọc Hư Cung hay không? . . .
Đặc biệt việc giải tán Bộ Pháp Chánh Hiệp Thiên Đài làm cho số Chức Sắc đó càng thắc mắc lo âu hơn,. . .họ không c̣n phương tiện bảo vệ Luật pháp Chơn truyền của Đạo. Tôi rất thông cảm cảnh thắc mắc lo âu của mấy em đó v́ đây là một việc chưa từng có từ khi mở Đạo đến giờ! Nếu nói đến việc phạm luật Đạo, đặc biệt là Đạo Luật năm Mậu Dần th́ điều đó hẳn có. Nhưng nói việc làm đó có tội hay không th́ hẳn là không có tội với Thiêng Liêng, v́ việc làm đó là do lịnh của nhà nước không thể bất tuân đặng.. .”
Ø PHÂN TÍCH: Tuy Ngài Bảo Đạo nói “hẳn là không có tội với Thiêng Liêng?”, Ngài không muốn tín đồ tranh đấu để chịu cảnh tù tội, đầu rơi, máu đổ nên Ngài hy sinh gánh tội hết. Nhưng ở cơi vô h́nh, Ngài làm sao chịu tội thay cho hơn 4 triệu tín đồ! Hồn ai nấy giữ thôi. Đức Chí Tôn đă dạy: Lành dữ hai đường vừa ư chọn…
39. Giải thể toàn bộ các cơ cấu tổ chức Chánh Trị Đạo, từ Trung ương đến Địa phương, vậy ai sẽ công nhận HỘI ĐỒNG CHƯỞNG QUẢN?
Có một sơ sót vô cùng quan trọng mà người soạn ĐẠO LỊNH không ngờ tới! Các cơ quan của Đạo đều bị khai tử khi Đạo Lịnh có hiệu lực. ĐẠO LỊNH 01 có hiệu lực ngay kể từ ngày kư. Nghĩa là sau khi Ba Ngài (Bảo Đạo, Thượng Đầu Sư, Ngọc Đầu Sư) đặt bút kư xong th́ không c̣n Ba Chánh Phối Sư, không c̣n Cửu Viện và hành chánh Châu-Tộc (điều 8 - trang 11- Đạo Lịnh)
Như vậy theo điều 9 Đạo Lịnh th́ không c̣n một cơ quan nào có chức năng để ban hành. Đây là ư Trời v́ Quư Ngài ( Bảo Đạo và Thượng-Ngọc Đầu Sư) kư ĐẠO LỊNH 01 theo áp lực của chính quyền.Khi Đạo lịnh bắt đầu áp dụng th́ đâu c̣n cơ quan nào của tôn giáo Cao Đài ban hành v́ đă bị giải thể hết rồi,chỉ có người của Hội Đồng Chưởng Quản, là tổ chức vi hiến, bất hợp lệ ban hành.Đây là một sự vi phạm Pháp Luật Đại Đạo nghiêm trọng nhưngchúng ta hăy tin vàoThiên ư.Ngày xưa, các chức sắc băn khoăn măi, không biết làm sao để đuổi thực dân Pháp ra khỏi nước VN. Đức Đại Từ Phụ đă dạy: hăy lo khai mở Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ để cứu nhơn sanh; c̣n việc độc lập và thống nhất của nước VN để Ngài lo. Vài chục năm sau, mọi sự đă rơ: thực dân Pháp cuốn gói (1954), và thống nhất nước Việt nam (1975).
Hăy tin đó là Đạo nạn để thử thách đức tin chư môn đệ của Đức Chí Tôn. Tu không phải chỉ biết cúng kiếng, tụng kinh gỏ mỏ mà c̣n phải đọc Thánh ngôn, học Tân Luật, Pháp Chánh Truyền để phân biệt Chánh tà, Chơn Giả, đúng sai.Công đức của mỗi người có nhiều cách để lập, đâu nhất thiết phải hợp tác để lấy phẩm chức giả mạo cho thêm tội.
40.TÍN ĐỒ CAO ĐÀI CÓ HOẠT ĐỘNG CHÍNH TRỊ KHÔNG?
Không, Đức Chí Tôn đă dạy từ buổi đầu: tôn giáo không đi đôi với chính trị. Tuy nhiên, theo tự điển Bách Khoa toàn Thư Việt Nam định nghĩa th́ chính trị là toàn bộ những hoạt động có liên quan đến các mối liên hệ giữa các giai cấp, giữa các dân tộc, các tầng lớp xă hội, mà cốt lơi của nó là giành chánh quyền, duy tŕ và sử dụng quyền lực nhà nước.
Tóm lại, tất cả những hoạt động nào nhắm vào việc giành lấy chính quyền, duy tŕ và sử dụng quyền lực nhà nước đều là những hoạt động chính trị.
Hoạt động đấu tranh của những tín đồ Cao Đài không phải là những hoạt động chính trị.Việc làm của họ không nhắm vào việc giành lấy chánh quyền, duy tŕ và sử dụng quyền lực nhà nước. Nhưng, người Tín đồ Cao Đài có quyền mong muốn, đ̣i hỏi những quyền có ghi trong Hiến pháp: "Mọi người sinh ra đều có quyền b́nh đẳng. Tạo Hoá đă cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc".
Ngày nào mà người dân chưa thực sự được hưởng những quyền này th́ xă hội vẫn c̣n những bất công. Mà hễ c̣n bất công th́ Đạo chưa thành Đạo! Như vậy, Họ chỉ thực thi bổn phận nhập thế của người tín đồ. Nhập thế để đem lại một đạo quyền thực sự cho Đạo nghiệp. Ḷng từ bi và sự thương yêu không chỉ dừng lại ở chỗ sớm mơ chiều chuông, không phải dừng lại ở chỗ không làm điều ǵ ác; mà ḷng từ bi và sự thương yêu phải bước song hành với một trí tuệ sáng suốt và khả năng chiến đấu chống lại điều ác. Như Đức Chí Tôn nói: "Thầy dạy các con một điều là biết tranh đấu cùng Thầy. Hể nó tấn th́ ḿnh chống, cân sức cho bằng hoặc trổi hơn mới thắng. Các con chịu nỗi th́ Đạo thành, c̣n các con ngă th́ Đạo suy. Liệu lấy!".
PHÂN TÍCH: Thầy dạy phải tranh đấu cùng Thầy nhưng tranh đấu như thế nào để có kết quả tốt mà ḷng vẫn giữ được sự công chánh và không ghét bỏ những kẻ sai đường lạc lối? Nói cho cùng th́ họ cũng là con của Thượng Đế kia mà. Đây thực sự là một công án khó, một đề thi khó. Xin chư vị suy gẫm.
41. QUAN ĐIỂM NHẬP THẾ CỦA TÍN ĐỒ CAO ĐÀI NHƯ THẾ NÀO?
Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ có rất nhiều câu liễn nói lên quan điểm nhập thế:
1.Hai câu liễn của Đức Lư Giáo Tông được đặt tại cổng Chánh Môn Toà Thánh hoặc tại cổng chính các Thánh thất:
CAO thượng Chí Tôn, Đại Đạo ḥa b́nh dân chủ mục,
ĐÀI tiền sùng bái, Tam kỳ cộng hưởng tự do quyền.
H̉A B̀NH và DÂN CHỦ là mục tiêu tối thượng của nền Đại Đạo, Vào thời buổi Tam Kỳ Phổ Độ, tự do quyền là quyền phải được tôn trọng và mang tính phổ cập, mọi con người trên thế giới nàyđều phải được hưởng.
2.Hai câu liễn trên lầu Hiệp Thiên Đài (mặt tiền Đền Thánh):
NHƠN bố tứ phương, Đại đạo dĩ nhơn hưng xă tắc,
NGHĨA ban vạn đại, Tam kỳ trọng nghĩa chấn sơn hà.
3. Tại cổng Đạo Đức Học Đường:
Đạo đức lưu truyền hậu tấn hiếu trung pḥ xă tắc,
Học đường giáo hóa thơ sinh nhơn nghĩa lập giang sơn.
Hành trang nhập thế của người tín đồ Cao Đài là nhơn- nghĩa với đồng loại và hiếu- trung với ĐẠI TỪ PHỤ, ĐẠI TỪ MẪU. Người tín đồ Cao Đài không có tham vọng quyền lực trần thế và cũng không coi đối phương là kẻ thù, nếu không thương yêu được tha nhân th́ cũng không v́ thế mà ghét bỏ họ v́ Đức chí Tôn đă dạy: "Nếu các con không đủ sức thương yêu nhau th́ cũng chẳng đặng ghét nhau, nghe à!".
"Thầy dạy các con một điều là biết đấu tranh cùng Thầy...", người tín đồ Cao Đài chỉ tranh đấu để nói lên tiếng nói của những người bị bất công, áp bức, những phi pháp, phi lư ngoài mặt đời cũng như trong cửa Đạo; mong sao các tổ chức quốc tế can thiệp để người dân Việt nam được tự do tôn giáo, nhân quyền được tôn trọng; người tín đồ được hưởng những quyền mà lẽ ra họ phải được hưởng. (theo NHẤT NGUYÊN).
42. PHÀM PHONG VÀ TỰ PHONG KHÁC NHAU NHƯ THẾ NÀO?
Cả hai giống nhau ở chỗ không theo luật công cử của Đạo luật năm Mậu Dần (1938) và Pháp Chánh Truyền qui định. Điểm khác nhau ở chỗ “Phàm phong” là do chính quyền (BAN TÔN GIÁO, MẶT TRẬN TỔ QUỐC) phong cho; c̣n “Tự phong” là do một nhóm nhỏ quen biết tự phong cho nhau.
43. CÓ BAO NHIÊU HIỀN TÀI CHÁNH THỨC ĐƯỢC ÂN PHONG?
Có 5 khóa Hiền tài được tuyển chọn và tấn phong. Tổng cộng là 715 vị.
- Khóa I: có 58 vị ngày 7.9.1966. Danh sách do Đức THƯỢNG SANH CAO HOÀI SANG ấn kư
- Khóa II có 123 vị ngày 30.12.1967. Danh sách do Đức THƯỢNG SANH CAO HOÀI SANG ấn kư.
- Khóa III có 78 vị ngày 15.2.1970. Danh sách do ngài CẢI TRANG HTĐ kiêm xử lư thường vụ văn pḥng CHƯỞNG QUẢN BAN THẾ ĐẠO Nguyễn văn Hội kư
- Khóa IV có 162 vị ngày 19.4.1972. Danh sách do do Quản văn pḥng QUẢN NHIỆM TRUNG ƯƠNG BAN THẾ ĐẠO HT Phan Tử Anh kư.
- Khóa V có 286 vị ngày 15.8.1973. Danh sách do TỔNG QUẢN NHIỆMT.Ư./BTĐ HT Phạm tấn Xuân kư.
Mỗi vị Hiền Tài được chọn đều có THÁNH LỊNH phong cho. THÁNH LỊNH do Đức THƯỢNG SANH hoặc ngài HIẾN PHÁP Trương Hữu Đức, CHƯỞNG QUẢN HTĐ kư. Trong Thánh lịnh ghi rơ:
Các vị Hiền Tài trên đây phải tôn trọng Luật Pháp chơn truyền của ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ ĐỘ T̉A THÁNH TÂY NINH và tuân hành NỘI LUẬT của Ban Thế Đạo.
44. LUẬT CÔNG CỬ TRONG BAN THẾ ĐẠO NHƯ THẾ NÀO?
§ QUY ĐIỀU của BAN THẾ ĐẠO
Thể theo tinh thần Thánh Giáo của Đức LƯ GIÁO TÔNG đêm mùng 3 tháng 12 năm Quư Tỵ (1953) và theo tôn chỉ của ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ ĐỘ, Hội Thánh Ṭa Thánh Tây Ninh thành lập BAN THẾ ĐẠO cốt yếu mở rộng trường công quả tiếp đón những bậc nhân tài văn vơ có khả năng phụng sự cho Đạo mà không thể phế Đời hành Đạo.BAN THẾ ĐẠO tức là cơ quan thuộc về phần Đời bắt nguồn từ cửa Đạo - phát xuất làm dây nối liền cho Đạo Đời tương đắc tương liên, ngơ hầu tạo lập một đời sống thanh b́nh cho nhơn loại trong thời chuyển thế.
CHƯƠNG I. NHIỆM VỤ VÀ PHẨM TRẬT
Chức Sắc trong Ban Thế Đạo có nhiệm vụ độ ĐỜI nâng ĐẠO và hành sự trực tiếp với Cửu Trùng Đài về mặt chuyên môn trong Xă Hội, và trực thuộc Hiệp Thiên Đài "CHI THẾ" về mặt Chơn Truyền và Luật Pháp.
BAN THẾ ĐẠO gồm có 4 phẩm:HIỀN TÀI, QUỐC SĨ, ĐẠI PHU, PHU TỬ
Những vị nào muốn được tuyển trạch vào Ban Thế Đạo phải có 2 Vị Chức Sắc trong Đạo (cấp GIÁO HỮU, TRUYỀN TRẠNG trở lên) tiến cử và phải nhập môn cầu Đạo.
I- HIỀN TÀI: Là bậc trí thức chọn vào trong hàng Đạo Hữu có Văn Bằng Trung Học Đệ Nhứt Cấp hoặc Văn Bằng Sơ Học (Certificat d'Etudes Primaires) hồi xưa, hoặc trong hàng Công, Tư Chức bậc Trung Cấp Nam Nữ đương quyền từ 40 tuổi sắp lên, hay đă hồi hưu, hay trong hàng Sĩ phu có Tú Tài toàn phần từ 21 tuổi sắp lên và hàng Sĩ Quan từ Đại Úy sắp lên.Ngoài ra những Vị có Học lực khá và có khả năng mở mang kinh tế làm nên sự nghiệp như Nghiệp Chủ, Điền Chủ, nhà Thầu Khoán có giúp ích cho Đạo có đủ bằng chứng cũng được xin vào hàng phẩm Hiền Tài.
Những vị 40 tuổi sắp lên được chọn vào phẩm Hiền Tài phải có thành tích lập công với Đạo và đầy đủ hạnh đức. Con nhà Đạo ḍng khi xin gia nhập Ban Thế Đạo được miễn xuất tŕnh Sớ cầu Đạo (con những Vị Chức Sắc tiền bối có công khai Đạo lúc ban sơ)
Hai Vị Chức Sắc tiến cử phải hoàn toàn chịu trách nhiệm với Hội Thánh về phương diện hạnh đức của người ḿnh tiến cử vào Ban Thế Đạo.
II- QUỐC SĨ: Những danh nhơn được trạch cử vào hàng Quốc Sĩ phải có điều kiện sau đây:
- Bậc Hiền Tài đầy đủ hạnh đức, đă dày công giúp Đạo trợ Đời được công chúng hoan nghinh có văn bằng minh chứng.
- Bậc Nhân Sĩ có công nghiệp vĩ đại đối với Quốc gia Dân tộc có bằng chứng cụ thể đắc nhơn tâm.
- Các Tổng Trưởng, Bộ Trưởng, Sứ Thần, Tướng Lănh và các vị Tiến Sĩ, Thạc Sĩ có thiện tâm giúp Đạo, kỳ công trợ Đời…
PHƯƠNG THỨC CHỌN LỌC VÀ PHONG VỊ:
- Hàng phẩm Hiền Tài do Hội Thánh Hiệp Thiên Đài chọn lọc và tấn phong
- Các hàng phẩm QUỐC SĨ, ĐẠI PHU và PHU TỬ do Hội Thánh Hiệp Thiên Đài tuyển chọn và dâng lên quyền Thiêng Liêng phán định.
CHƯƠNG II: GIA NHẬP, NHIỆM VỤ, HOẠT ĐỘNG
ĐIỀU THỨ BẢY: Khi được tuyển trạch vào Ban Thế Đạo tùy theo công đức, tài năng và đạo hạnh, vị Chức Sắc Ban Thế Đạo tân phong được xếp vào một trong bốn phẩm tính từ dưới lên như sau: Hiền Tài, Quốc Sĩ, Đại Phu, Phu Tử.
ĐIỀU THỨ TÁM: Muốn vào Ban Thế Đạo, đương sự phải lập hồ sơ cầu phong theo Quy Điều ấn định tŕnh lên vị Chưởng Quản, do 2 vị Chức Sắc từ phẩm Giáo Hữu đương hành quyền Ṭa Thánh Tây Ninh tiến cử. Những vị được tiến cử phải có thành tích lập công với Đạo và đầy đủ hạnh đức.
Chức Sắc Ban Thế Đạo sau thời gian một năm thọ phẩm không phạm kỷ luật được cùng với một vị Chức Sắc Hội Thánh tiến cử nhân tài gia nhập Ban Thế Đạo.
ĐIỀU THỨ CHÍN: Nhiệm vụ của Chức Sắc Ban Thế Đạo về phương diện Chính Trị Đạo:
-Truyền bá giáo lư của Đại Đạo.
-Bảo vệ và giúp đỡ Tín đồ của Đại Đạo trong mọi hoàn cảnh.
-Giúp ư kiến cho Chức Sắc Hành Chánh Đạo địa phương.
-Đề nghị với Ban Quản Nhiệm Trung Ương đệ lên vị Chưởng Quản xin Hội Thánh điều chỉnh hoặc bổ túc phương châm hành Đạo nơi địa phương cho thích hợp và hữu hiệu hơn…
CHƯƠNG IV. CẦU PHONG VÀO HÀNG THÁNH
Chức Sắc Ban Thế Đạo muốn cầu phong vào hàng Chức Sắc Hiệp Thiên Đài hay Cửu Trùng Đài phải nộp hồ sơ gồm có:
- Chứng chỉ cấp bậc hiện tại do CHI THẾ cấp phát.
- Tờ hiến thân trọn đời cho Đạo.
- Tờ khai lư lịch.
- Tờ ước nguyện giữ ǵn trai giới theo luật pháp Đại Đạo.
Quyền phong vị vào hàng Chức Sắc Thánh Thể Đức Chí Tôn tại thế do Hội Thánh Hiệp Thiên Đài đề cử và dâng lên quyền Thiêng liêng định đoạt.
Thể theo tinh thần Thánh Lịnh Đức HỘ PHÁP số 49, ngày mồng 1 tháng 6 năm Tân Măo (DL ngày 4-7-1951) thành lập, ngôi vị Hiền Tài trong cửa Đạo sau (05) năm năm công nghiệp có Bộ Pháp chánh minh tra đủ lẽ, bậc Hiền Tài sẽ cầu phong vào hàng Chức Sắc Hiệp Thiên Đài hay Cửu Trùng Đài do Thiêng liêng chỉ định.
Cũng như trên, bậc QUỐC SĨ, ĐẠI PHU và PHU TỬ sẽ được cầu phong do quyền Thiêng liêng định đoạt.
Khi đắc phong vào hàng Thánh rồi th́ không c̣n phận sự trong Ban Thế Đạo nữa và phải tuân y trọn vẹn Tân Luật và Pháp Chánh Truyền.
Ngày sau Bản Quy Điều này có thể bổ sung hay điều chỉnh tùy nhu cầu tiến hóa của nhơn sanh. Quy Điều này đă được tu chỉnh do Hội Thánh Hiệp Thiên Đài theo vi bằng số 10/VB ngày mùng 6 tháng 6 năm Kỷ Dậu (DL. ngày 19-7-1969) và được Đức Hộ Pháp phê chuẩn do Thánh giáo đêm mùng 4 tháng 7 Kỷ Dậu. (DL.16-8-1969).
Như vậy, chỉ có Hội thánh HTĐ tuyển chọn chứ không có luật công cử như bên Cửu Trùng Đài.
Nội Luật Ban Thế Đạo được Hội Thánh HTĐ duyệt y do phiên họp ngày 22 tháng 11 năm Đinh Mùi (23-12-1967), Vi Bằng số 03/VB.
Nội Luật đă sửa đổi chiếu theo Vi Bằng số 07/VB do phiên nhóm Hội Thánh Hiệp Thiên Đài tại Giáo Tông Đường ngày 30 tháng 2 năm Mậu Thân (28-03-1968) dưới quyền chủ tọa của Đức Thượng Sanh.
Nay chiếu Vi Bằng Hội Thánh Hiệp Thiên Đài số 02/VB ngày 27 tháng 11 năm Mậu Thân (15-01-1969) dưới quyền chủ tọa của Đức Thượng Sanh, Nội Luật được tu chỉnh lần thứ nh́ và ban hành cho toàn Ban Thế Đạo tuân hành.
45. KHÔNG C̉N HỘI THÁNH HTĐ HỮU H̀NH, AI TUYỂN CHỌN HIỀN TÀI? LÀM SAO LÊN QUỐC SĨ?
Người tín đồ cần phân biệt hai thế giới hữu h́nh và vô h́nh. Mười lăm vị của Hội Thánh HTĐ (HỘ PHÁP, THƯỢNG PHẨM, THƯỢNG SANH, 12 VỊ THỜI QUÂN) chỉ mất cái xác phàm thôi, c̣n Chơn Linh các vị vẫn hoạt động, theo dơi biến chuyển của cơ Đạo.V́ thế, Tín đồ Cao Đài có đức hạnh và khả năng đóng góp, phát triển Đạo cách này hay cách khác đều được các Đấng Thiêng liêng ghi nhận.Tâm ḿnh động th́ Thầy đă hay. Một mũi kim xưa nay chẳng lọt được lưới trời!.
C̣n nhận phàm phong hay tự phong th́ càng mang lấy tội t́nh v́ phá luật, không tuân theo TÂN LUẬT, PHÁP CHÁNH TRUYỀN. Lập HỘI THÁNH tức thánh thể hữu h́nh của Đức Chí Tôn đâu phải chuyện vui đùa như trong tuồng hát bội được! Điều đó thể hiện phàm ngă c̣n quá nặng về DANH, LỢI , QUYỀN, đâu phải phẩm hạnh của bậc chơn tu.
Để đào tạo lớp kế thừa, Ban Thế Đạo có thể tuyển chọn HIỀN TÀI DỰ PHONG cho những ai nhập môn và thể hiện đức tin cùng với khả năng qua những đóng góp cụ thể như truyền bá giáo lư, in ấn kinh sách, xây dựng Thánh Thất…và đức hạnh tốt. Không c̣n Hội Thánh HTĐ hữu h́nh th́ lập hồ sơ công quả cho các HIỀN TÀI DỰ PHONG. Chờ đến khi có HỘI THÁNH đúng chơn truyền th́ dâng lên để xin phong chánh thức. Nếu vị HTDP mất trước khi có HỘI THÁNH đúng chơn truyền th́ Ban Thế Đạo sẽ lập tờ công nghiệp và dâng sớ đốt lên trong tang lễ, các Đấng Thiêng liêng chứng và xét hết mà. Điều này cũng nên áp dụng cho các Chức việc trong Bàn Tri Sự, …
Thà là HTDP suốt đời c̣n hơn là tự phong để mang tội không giữ lời minh thệ là “ ǵn luật lệ Cao Đài”. C̣n sự cầu thăng hay tuyển trạch vào hàng Quốc Sĩ trở lên phải do Quyền Thiêng Liêng định đoạt, tự phong cho nhau là làm tṛ cười cho nhân thế!
Nếu muốn truyền giáo, dự Hội nghị tôn giáo th́ danh hiệu CƠ QUAN TRUYỀN GIÁO HẢI NGOẠI là đủ. Danh từ hợp với Pháp Chánh này do chính Đức Hộ Pháp chọn.
Giáo hữu Thượng Màng Thanh, Giáo hữu Thượng Ngọc Thanh và Giáo hữu Thái Cầm Thanh chỉ vâng lời thành lập mà thôi.
Vào thời điểm 1996, ở hải ngoại có đủ ba vị Giáo Hữu Thiên phong kể trên và rất nhiều thành phần trí thức nhiệt t́nh đă gây được tiếng vang tại Hoa kỳ, Canada, Úc, Pháp, Ư (Vatican)… Lư do v́ sao giải tán Cơ quan hợp pháp này rồi lập nhiều nhóm, đặt nhiều tên, không sao nhớ và phân biệt được? Có phải v́ ai cũng muốn làm Hội trưởng, Chủ trưởng, Chủ quản, Chưởng quản không!
Tín đồ hải ngoại hiện nay như rắn không đầu. Thế hệ đàn anh, tiền bối nếu thương thế hệ kế thừa, hăy làm tấm gương vị tha, vô ngă.
Các vị Hiền tài có ba nhiệm vụ chánh:
1- Truyền bá giáo lư của Đại Đạo. Với phương tiện kỹ thuật hiện nay, giảng dạy giáo lư trên mạng, trên truyền h́nh, trên băng đĩa sách nói rất thuận lợi. Ban Thế Đạo nằm trong Cơ Quan Truyền Giáo Hải Ngoại có cơ hội truyền bá tôn chỉ, giáo lư đại đồng của Tôn Giáo Cao Đài trên trường quốc tế. So với các tôn giáo bạn và so với các chi phái khác, Ban Thế Đạo làm tốt chưa ?
2. Bảo vệ và giúp đỡ Tín đồ của Đại Đạo trong mọi hoàn cảnh: giúp đỡ nhau khi có tang lễ, hoạn nạn.v.v.
3. Giúp ư kiến cho Chức Sắc Hành Chánh Đạo địa phương: chẳng hạn như có Thánh Thất phần nghi lễ chưa chuẩn theo chơn truyền, Ban Thế Đạo hăy giúp ư kiến, nhắc nhở đồng đạo. Muốn như vậy, bản thân vị Hiền tài phải làu thông kinh kệ, nghi lễ, Tân luật, Pháp chánh truyền, Đạo lịnh, Huấn lịnh.Tuy phải học hỏi nhiều, bỏ công sức nhiều nhưngnăng lượng truyền giáo thiết thực hữu ích đó sẽ là hành trang ngày về của chúng ta.
C̣n mục đích“tạo tư thế để hành đạo hải ngoại và hợp nhất với quốc nội khi đúng thời điểm tạo thành Hội Thánh Trung ương vì “Đạo thành từ ngoài vào”? Chúng ta hăy suy nghĩ sâu xa hơn một chút. Câu “Đạo thành từ ngoài vào” có ư nghĩa như thế nào?
Ư nghĩa của chữ Đạo rộng lớn mênh mông lắm. TÔN GIÁO chỉ là phần dụng hữu h́nh của ĐẠO. Chúng ta đều biết Đức DI LẶC VƯƠNG PHẬT (MAITREYA, LORD CHRIST) sẽ giáng linh trong thế kỷ 21. Chúng ta chưa biết Ngài sẽ chọn xác phàm của giống dân nào. Ngài sẽ giảng những chân lư mới mẻ để khai mở tâm thức cho nhân loại. Ngài cùng với những đệ tử chân truyền sẽ lập nên một kỷ nguyên mới. Chỉ những ai tỏ ra xứng đáng mới đủ cơ duyên sống vào thời kỳ Thánh đức đó. Đức Chí Tôn đă khẳng định: Đấng Cứu Thế sẽ trở lại với các con một lần nữa…Hăy dọn ḿnh và lập công để xứng đáng đứng vào hàng ngũ chào đón Ngài.
Bài thơ của Đức Lư Giáo Tông nói rơ “Giáo chủ Phật Vương thay Đức Lư”.
Tôn giáo CAO ĐÀI ĐẠI ĐẠO SẼ CÓ MỘT VỊ GIÁO TÔNG VANG DANH THẾ GIỚI. Đấng Cứu Thế trở lạị. Đó mới là thời kỳ của tịch đạo ĐẠO TÂM. Ngài đă ngồi trên cao ở mặt tiền Ṭa Thánh Tây Ninh để thị hiện vai tṛ của Ngài. Dân Việt nam được Đức Chí Tôn chọn v́ biết tin tưởng và thờ phượng Tổ Tiên, Thần, Thánh, Tiên, Phật từ xưa.
Nhưng ngày nay, nếu dân Việt bất Đức không c̣n xứng đáng nữa v́ chạy theo Tà thần, th́ ĐỨC DI LẶC VƯƠNG PHẬT, được Thượng Đế chọn thay mặt cho Ngài làm CHƯỞNG GIÁO THẾ GIỚI, có trọn quyền chọn nơi khác làm Thánh địa, chọn giống dân khác làm sắc dân con cái của Ngài…Hồng ân lớn lao một khi mất, dân Việt có khóc than th́ đă muộn. ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ ĐỘ khai mở cho toàn nhân loại để hướng tới thời kỳ dân chủ, đại đồng, nào có phải dành riêng cho nước Việt, dân Việt…
ĐỨC LƯ TRẢ LỜI BÁT NƯƠNG
Bốn phương phát động tự ḷng Trời
Tám hướng xoay vần HỎA khắp nơi!
Đại chiến thứ ba gây ác nghiệt!
Binh đao dấy động tứ sơn dời.
Chiến tranh chấm dứt Long Hoa hội.
Thế giới kỳ tư Đạo dẫn Đời.
Giáo chủ Phật vương thay Đức Lư
Ngũ châu lập quốc thuận ḷng Trời.
Cơi vô h́nh chỉ cách chúng ta có một lớp sương mỏng. Tại phàm nhăn không thấy được chứ các đấng Thiêng liêng ở sát bên ta, nhưng các vị chỉ dơi theo mà không can thiệp v́ theo luật công b́nh, mỗi linh hồn có quyền thể hiện tự do ư chí. Như thế, khi về cơi Thiêng liêng, đứng trước MINH CẢNH ĐÀI không c̣n ai chối tội được nữa.
46.PHÂN BIỆT THIÊN TƯỚC & NHƠN TƯỚC?
Nhân lễ Tấn Phong Hiền Tài tại Đền Thánh ngày mùng 8 tháng 2 Canh Tuất, (DL.15-3-1970), ĐỨC THƯỢNG SANH đă ban huấn từ có đoạn như sau:
“Nho giáo dạy rằng: "Mục đích của đời người là TU THÂN theo tiếng gọi của lương tâm, tiến tới hoàn thiện để kết hợp với Thượng Đế và giáo hóa người khác được hoàn thiện như ḿnh. V́ vậy từ bậc vua chúa cho đến thứ dân, ai cũng lấy sự sửa ḿnh làm gốc".
(Tự thiên tử dĩ chí ư thứ dân, nhứt thị giai dĩ tu thân vi bản).
Không thực hành cái định luật này, con người chỉ là con người của vật chất, quá tầm thường sanh ra để gây rối cho gia đ́nh và cho xă hội.
Thế nào là Tu Thân? Tu Thân là đem trật tự lại trong con người sửa ngay ngắn lại những ǵ chênh lệch, chấn chỉnh lại những ǵ gian tà, đổi ra thành thật những ǵ giả dối. Để hoàn thành những công việc đó, Đức Khổng Tử khuyên phải triệt để thực hiện thứ tự những điều mục:
THÀNH Ư, CHÁNH TÂM, TU THÂN, TỀ GIA, TRỊ QUỐC, B̀NH THIÊN HẠ.
Quư vị may duyên sanh nhằm thời kỳ trên đất nước có được nền Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ do Đấng Chí Tôn Thượng Đế khai sáng với tôn chỉ tận độ chúng sanh, cứu vớt 92 ức Nguyên nhân đọa trần thoát ṿng khổ hải.
Mở rộng trường thi công quả để tiếp đón nhơn tài, Hội Thánh chỉ mong ước cho quư vị thấm nhuần đạo đức, lập chí tu thân, hằng ngày lo tṛn bổn phận làm người, sau nữa là thi thố tài năng giúp Đời trợ Đạo tùy theo địa vị và hoàn cảnh của mỗi người.Một đấng Hiền Tài là một nhơn vật có phẩm giá đặc biệt, đầy đủ đức độ và chân tài.
Cái tài th́ do sự học mà có, cái đức là do lập chí tu thân theo đạo Thánh Hiền mà được. Nếu có tài mà không có đức th́ cũng như đóa hoa có sắc mà không hương; cái tài đó cũng không phải là tài hữu dụng.
Thời xưa, Nho học sắp những bậc Hiền Nhân vào hạng người Quân Tử, tức là hạng người có đức hạnh tôn quư, trọng nghĩa ái nhân.Những Ông Hiền được đời kính nể mến phục v́ những đấng ấy có tư tưởng cao siêu, hành vi xuất chúng, lúc nào cũng cứ ngay thẳng mà làm điều lành, điều phải, không v́ tư tâm tư lợi mà hại đạo lư. Giàu sang không thể làm cho đổi được cái chí của ḿnh, uy quyền vơ lực không thể làm cho khuất được cái khí của ḿnh (Phú quư bất năng dâm, bần tiện bất năng di, uy-vơ bất năng khuất). Lúc nào bậc Hiền nhân cũng không tự dối với ḿnh và dối thiên hạ, cho nên ngưởng lên không xấu với Trời, cúi xuống không thẹn với người, cùng khổ không mất nghĩa, hiển đạt không ĺa Đạo (Ngưởng bất quư ư Thiên, phủ bất tạo ư nhân; cùng bất thất nghĩa, đạt bất ly Đạo).
Khi đắc vận được một đấng minh quân thỉnh cầu ra giúp nước, th́ đem cái ân rải khắp muôn phương làm cho nhà an nước trị. Nếu không gặp vận th́ thà chịu mai một, sống ẩn dật, vui thú lâm tuyền bạn với gió trăng, thi gan cùng tuế nguyệt, chớ không màng đến danh lợi đen tối.
Các bậc Hiền thời xưa được có cái tiết tháo như vậy là nhờ biết phân biệt cái tước của Trời cho và cái tước của người cho. Nhân nghĩa, trung tín, vui làm điều lành không mỏi là cái tước của Trời, tức là Thiên Tước; công khanh đại phu là cái tước của người cho, tức là Nhơn Tước.
Người xưa lo sửa cái Thiên tước th́ cái Nhơn tước theo sau và được bền-bỉ. Người đời nay chỉ ḷe ḿnh có cái Thiên tước để cầu lấy cái Nhơn tước; khi đă được cái Nhơn tước rồi th́ đạp bỏ cái Thiên tước không nói đến nữa. Như thế th́ thật quá nông nổi, v́ rốt cuộc thành ra mất hết, cái Nhơn tước cũng không giữ được bao lâu…”
47.PHÂN BIỆT THIÊN VỊ & QUỈ VỊ?
ĐỨC CHÍ TÔN đến, dùng Lương sanh lập nên Hội Thánh để hướng dẫn quần sanh, nhưng quỉ mị tà quyền cũng không chừa cửa Đạo.
Thánh giáo ngày 23 tháng 3 Canh Ngọ (21.4.1930)
…Thầy phải sửa cải Thiên cơ, mà để cho mỗi đứa có ngày giờ, và thế lực mà d́u dắt nhau cho tṛn phận sự; nhưng rốt lại, tà quyền cũng lấn lướt chất Thánh, bước tục dẫn chơn phàm. Thầy rất đau ḷng mà ḍm thấy con cái liếu xiếu, bị lâm vào đường tà quái.Đứa th́ bị mê tài, đứa th́ ham cận sắc, đứa bị biếm vào lối lợi quyền, đứa bị xô vào nơi thất đức. Mỗi đứa mỗi nẻo, đều quăng sạch chất Thiêng liêng, lầm lũi đưa tay theo mấy mươi động.
…Thầy tưởng để các con lo liệu giành giựt, đương cự với chúng nó, nhưng ḍm Thiên thơ, th́ tám phần mười đă sa vào chơn của Quỉ Vương vày đạp…
Năm 1930, Đức Chí Tôn đă than như thế. Đến 2016 chắc Đại Từ Phụ khổ tâm biết bao! Vậy, chúng ta hăy t́m hiểu Quỉ vương, tà quái là ǵ để biết mà tránh xa, để đừng làm đức con bất hiếu..
Tà là nghiêng lệch, không thẳng. Quái là lạ lùng, khác thường gây nên sợ hăi, ngờ vực. Quỉ vương là chúa của sự chết, c̣n Thầy là chủ của sự sống. Tam thập lục động là giả cảnh của Quỉ vương bắt chước theo Tam thập lục Thiên mà bày ra mỗi nơi một giả cuộc. Ai sẽ là ngọn đuốc hướng dẫn cho chúng ta khỏi sa vào hang động v́ từ Thất thập nhị địa đến Tam thiên thế giới…nơi nào cũng có giả cảnh của Quỉ vương? Họ lập Hội Thánh được th́ khi họ muốn, một Hiệp Thiên Đài giả, Giáo Tông giả, Hộ Pháp giả đều có thể lập ra…
Đức Nhàn Âm Đạo Trưởng chỉ dạy: Đạo đức cần trau nơi TÂM là chỗ chẳng ai thấy được. Rèn trau cho thuần tâm mỹ tánh, rồi mới lần đến bề ngoài.; trọn hết cả ngoài trongth́ chừng ấy thân h́nh tâm trí chắc khư, nào ai chuyển lay cho được.Lo ngoài quên trong, cũng như có xác không hồn, chuộng hữu h́nh mà quên cả huyền bí chơn truyền.…Ấy vậy, nên biết mà răn ḿnh…Nếu bỏ tâm kia ra ngoài mà lấy h́nh thể th́ chẳng khác chi qú đọc Kinh, đèn đốt đỏ hừng mà thiếu bức Thiên Nhăn trên Điện vậy. Hồn ma bóng quế cũng lên ngồi, mà Ngạ quỉ vô thường cũng xẩn bẩn. Đó là phương đem đường cho Quỉ vương chẳng một ai tránh được.
Nên hiểu kỹ lời, bằng chẳng thấu th́ tu có ích chi!
48. CÓ THỂ LẬP HỘI THÁNH KHÁC CHỐNG LẠI HỘI THÁNH GIẢ HIỆN NAY?
Trong bài Diễn văn của Đức Phạm Hộ Pháp đọc tại Ṭa Thánh Tây Ninh ngày 14-2-Mậu Th́n (1928) có đoạn nói về Hội Thánh, xin trích ra sau đây:
"Hội Thánh là ǵ? Trong bài phú của Thầy cho bà cụ di mẫu của Chị Phối Sư Hương Thanh có câu:"Thầy dùng lương sanh mà cứu vớt quần sanh."
Hội Thánh tức là đám lương sanh của Thầy tom góp lại làm một. Cả lương sanh ấy, Thầy đă dùng quyền thiêng liêng dạy dỗ, trước ung đúc nơi ḷng một khiếu từ bi cho tâm địa có mảy mún t́nh ái vật ưu sanh theo Thánh đức háo sanh của Thầy, dùng làm lợi khí phàm tục để độ rỗi người phàm tục.
Những lương sanh ấy phải thế nào hội hiệp lại nhau làm một mà làm ra một xác thân phàm của Thầy th́ Thầy mới có h́nh thể trong lúc Tam Kỳ Phổ Độ nầy, hầu tránh cho khỏi phải hạ trần như trong mấy kỳ phổ độ trước vậy.
Thầy mới dùng huyền diệu cơ bút dạy dỗ mỗi người đặng tỏ rằng quả nhiên có Thầy trước mắt, để đức tin vào ḷng mỗi lương sanh ấy, rằng Thầy thật là Chí Tôn, Chúa tể CKTG, cầm cán cân Công b́nh thiêng liêng thưởng phạt, quyết đoán rằng chính ḿnh Thầy đủ quyền bảo hộ con cái của Thầy, dầu đương sanh tiền hay buổi chung qui cũng có Thầy trước mắt, công thưởng tội trừng, tu th́ thành, dữ th́ đọa, chỉ rơ Niết Bàn, Địa ngục đôi đường, đặng dẫn bước đường không lầm lạc.
Hứa rằng: Lập ngôi nơi Bạch Ngọc Kinh, khai đường vào Cực Lạc TG và đóng chặt cửa Phong Đô đặng tận độ chúng sanh, vớt 92 ức nguyên nhân trở về cựu vị. Các lời hứa ấy, nếu chẳng phải Thầy th́ chưa một vị Phật nào dám gọi ḿnh là đủ quyền năng mà làm đặng.
Cả lương sanh Thầy lựa chọn so sánh quyền Chí Tôn của Thầy và cân lời hứa ấy mà nh́n quả thật là Thầy, để đức tin mạnh mẽ mà trong cậy nơi Thầy. Cái đức tin ấy nó tràn khắp trong nhơn sanh mà gây ra một khối lớn tủa khắp cả hoàn cầu, sửa đời cải dữ. Cải dữ đặng th́ phải tu, tu th́ phải thành, mà nếu cơ thành Chánh quả mà không để trước mắt mọi người th́ khó làm cho nhơn sanh mến yêu mùi Đạo, nên buộc Thầy phải lập Chánh thể, xây nền Đạo tạo Đời, cho cả chúng sanh đều nh́n nhận, v́ cớ hiển nhiên, đặng giục ḷng tu niệm."
KẾT LUẬN: Hội Thánh chỉ có một, gồm Chư Chức sắc Thiên phong do các Đấng Thiêng liêng phong cho và phải điều khiển cơ Đạo đúng y theo Tân Luật, Pháp Chánh Truyền. Không thể lập một “Hội Thánh” nhái để thay thế “Hội Thánh” giả. V́ cả hai đều không đúng theo PHÁP CHÁNH TRUYỀN. Trước mắt Nhơn sanh chẳng ai tùng phục, về cơi vô h́nh lại mang lấy tội t́nh.
49. KHÔNG GIỮ LỜI MINH THỆ SẼ RA SAO?
Có một điều rất quí báu là Lời Minh thệ do Đức Chí Tôn đặt ra, chớ không phải do Hội Thánh hay một Đấng nào khác đặt ra, cho nên Lời Minh thệ nầy có hiệu quả thiêng liêng rất quan trọng. Đức Chí Tôn đặt ra Lời Minh Thệ cho các tín đồ gồm 36 chữ, in rơ trong TNHT, như sau :
Tên ǵ? . . . . . . . . . Họ ǵ? . . . . . . . .
"Thề
rằng:
Từ
đây
biết
một
Đạo
Cao
Đài
Ngọc
Đế,
chẳng
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
đổi
dạ
đổi
ḷng,
hiệp
đồng
chư
môn
đệ,
ǵn
luật
lệ
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
Cao
Đài,
như
sau
có
ḷng
hai
th́
Thiên
tru
Địa
lục."
25
26
27
28
29
30
31
32
33
34
35
36
Xin hăy hiểu “Thiên tru, địa lục” là ǵ?
Ai đổi dạ thay ḷng, theo tà quyền lập nên phe đảng làm mất đức tin trong cửa Đạo? Ai chẳng hiệp đồng chư môn đệ lại c̣n xua đuổi cho tan tác khối tín đồ? Ai chẳng ǵn luật lệ Cao Đài, dám không tuân TÂN LUẬT, PHÁP CHÁNH TRUYỀN (chỉ chiếu cho có trên giấy tờ là dối gạt)? Ai hai ḷng, lấy nhà của ĐẠI TỪ PHỤ, ĐẠI TỪ MẪU đem bán rẻ?Đừng lấy cái GIẢ đổi lấy CHƠN, lời thề phải khắc sâu vào trí năo mới khỏi bị lạc vào con đường BÀNG MÔN TẢ ĐẠO.
Đức Chí-Tôn có dạy rơ: trên có Tam thập lục Thiên (36 từng trời), dưới có Tam Thập Lục động (36 động của Quỉ vương ) đó là tượng trưng hai cảnh thăng,đọa của con người. V́ vậy mà lời Minh thệ có 36 chữ. Điều ấy chứng tỏ rằng ai giữ đúng chơn truyền của Đại-Đạo th́ đường Tiên thong-thả. Khi giữ trọn lời Minh thệ sẽ được các Đấng hộ tŕ, ban ân lành, đạo tâm sáng suốt, trọn vẹn đức tin, đến ngày về, dù một tín đồ thường cũng được phẩm vị ĐỊA THẦN, c̣n Hiền tài th́ ngang với NHƠN THẦN. Ai có công lớn lao, các Đấng sẽ ban cho Phẩm tước cao hơn v́ Đức Chí Tôn đă hứa: “bao nhiêu công quả bấy nhiêu phần” kia mà.
Điều quan trọng là chúng ta nghiêm khắc nhận xét: ta đă đóng góp được ǵ cho nền Đạo, báo hiếu cho ĐẠI TỪ PHỤ, ĐẠI TỪ MẪU được ǵ chưa? Đức Hộ Pháp hằng nhắc nhở:
Vậy th́ ai là người thất thệ với Chí-Tôn th́ phải sớm thức tỉnh tâm hồn, ăn-năn sám hối cầu xin Đại-Từ Phụ cùng các Đấng Thiêng-Liêng Từ bi ân xá tội-lỗi tiền khiên th́ họa may đặng chung hưởng ân huệ của Chí-Tôn ban cho sau này” (ĐHP: 15-9 Bính-Tuất 1946)
50.CHỨC SẮC, CHỨC VIỆC BỊ THẤT THỆ SẼ NHƯ THẾ NÀO?
Ngày 15 tháng 3 Bính Dần (26.4.1926) Lễ Thiên phong Chức sắc đầu tiên được tổ chức tại nhà Ngài Lê Văn Trung ở Chợ Lớn, khởi đúng giờ Tư.
Đặc biệt trong cuộc lễ Thiên phong nầy, Đức Chí Tôn trục thần của ông Phạm Công Tắc để đưa chơn linh Hộ Pháp nhập vào xác thân của ông Phạm Công Tắc. Chính v́ vậy, các chức sắc cấp cao vẫn phải quỳ trước bàn thờ Hộ Pháp để Minh thệ.
Đức Chí Tôn dạy: "Cả thảy chư môn đệ đều qú xuống, bảo Tắc nó leo bàn, con chấp bút bằng nhang đến bàn Ngũ Lôi đặng Thầy trục xuất chơn thần nó ra. Rồi bảo hai vị Đầu sư xuống ngai đến trước mặt Ngũ Lôi, hai tay chấp trên đầu cúi ngay bùa Kim Quang Tiên mà thề như vầy :
Tôi là Lê văn Trung tự Thiên ân là Thượng Trung Nhựt và Lê Văn Lịch tự Thiên ân là Ngọc Lịch Nguyệt thề Hoàng thiên Hậu thổ trước bửu tháp Ngũ Lôi rằng:
Làm tṛn Thiên đạo và d́u dắt mấy em chúng ta đều là môn đệ của Đức Cao Đài Ngọc Đế. Nhứt nhứt do lịnh Thầy phân định chẳng dám chuyên quyền mà lập thành tả Đạo. Như ngày sau hữu tội, th́ thề Ngũ Lôi tru diệt.
Đến bàn Hộ Pháp cũng qú xuống vái y như vậy nhưng thề:
như ngày sau có phạm Thiên điều thề có Hộ Pháp hành đọa Tam đồ bất năng thoát tục.
Đó là những nghi lễ bí truyền, về sau Đạo cứ theo đó mà thi hành dành cho chức sắc.
Ngũ Lôi tru diệt là năm vị Thần sấm sét giết chết.H́nh phạt Ngũ Lôi tru diệt giống như h́nh phạt: Thiên tru Địa lục: Trời giết chết, Đất giết chết.Đây là h́nh phạt rất nặng nề dành cho những người nào phạm Thiên điều một cách nặng nề hay phạm thệ.
Khi người nào bị kết án Ngũ Lội tru diệt th́ năm vị Lôi Thần dùng sấm sét đánh chết người đó, làm cho Chơn thần người đó bị đánh tiêu tan, Chơn linh không c̣n nơi nương tựa, phải bị xiêu lạc vất vơ trong Càn Khôn Vũ Trụ trong một thời gian dài vô hạn, chờ đến khi nào Đức Chí Tôn mở ra một cuộc Đại Ân Xá khác th́ điểm Chơn linh ấy mới được Đức Phật Mẫu tái tạo cho một Chơn thần để đầu kiếp xuống trần trả quả và tiến hóa.
H́nh phạt "Ngũ Lôi tru diệt" nặng hơn h́nh phạt "Tận đọa tam đồ bất năng thoát tục", bởi v́ h́nh phạt sau không bị giết chết, nên vẫn c̣n giữ được Chơn thần mà chịu h́nh phạt trầm luân từ kim thạch, thảo hồn, thú vật, đến làm người. Phải ba ṿng như vậy, ôi vô số kiếp!!! V́ sao phải buộc thề nặng như vậy. Đó là v́ Chức sắc thay Trời mà thi hành nền Chánh đạo của Đức Chí Tôn để cứu độ nhơn sanh (Thể Thiên hành đạo). Phẩm nhỏ như Chức việc vẫn buộc phải lập thệ là thế.
CG PCT: Trước khi lănh trách nhiệm, buộc Chánh Trị Sự phải đến Thánh Thất sở tại mà lập Minh Thệ, phải thề rằng "Giữ dạ vô tư mà hành đạo, dầu cha mẹ, anh em, vợ con, cũng chẳng đặng phép tư vị, ǵn dạ chơn thành, thể Thiên hành đạo."
…Phận sự Chức sắc ấy rất cao trọng, nhưng cũng rất khó khăn. Nếu làm nên th́ công quả rất lớn, mà nếu làm hư hỏng th́ tội cũng không nhỏ, v́ hễ trọng quyền th́ trọng phạt.
Dầu toàn Hội Thánh hay là một phần tử của Hội Thánh, tức là một vị Chức sắc Thiên phong nào cũng vậy, phải đáng mặt lương sanh đặng vào Thánh thể của Người chẳng phải là dễ. V́ vậy mà Chí Tôn phải đem lương sanh ấy vào bậc Thiên phong cho đồng thể cùng chư Thần, Thánh, Tiên, Phật mới đáng làm h́nh thể của Người.
Nếu để phàm phong th́ quả nhiên nhơn loại đă lăng mạ danh thể của Người. Ấy là tội Thiên điều chẳng hề dung thứ. Mà Thiên phong chánh vị c̣n giữ phàm tánh th́ lại lăng mạ danh thể của Người hơn thập bội.
Nơi cửa Đạo, Thiên phong bỏ phế qui củ, tập tánh ra phàm, dầu nam nữ đều biến thiên đức hạnh.Muốn sửa đương tức phải trừ tệ đổi hay, mà trừ tệ đặng phải dùng oai Thiên mạng. V́ cớ Bần đạo phải buộc ôm đau thảm nơi ḷng mà ra Huấn lịnh nầy."
(Trích trong Huấn Lịnh của Đức Phạm Hộ Pháp số 638 ngày 4-6-Đinh Hợi, dl 21-7-1947)
51. NẾU KHÔNG CÓ ÁO MĂO TH̀ TU THEO TAM LẬP ĐƯỢC KHÔNG?
Phép tu hành nhằm đạt đến sự giải thoát Chơn Thần con người, c̣n quyền hành áo măo, chức tước chỉ là phương tiện để xác thân làm việc.
Tam lập là ba điều lập nên, c̣n gọi là Tam bất hủ, v́ ba điều lập nên nầy không bao giờ hư hoại, mà lại truyền măi về sau. Tam lập gồm: LẬP ĐỨC, LẬP CÔNG, LẬP NGÔN.
Đạo Cao Đài mở ra ba cách tu, đắc đạo đoạt vị Thần, Thánh, Tiên, Phật:
- Cách thứ nhứt hay con đường tu thứ nhứt là hành đạo nơi Cửu Trùng Đài.
- Cách thứ nh́ hay con đường tu thứ nh́ là hành đạo nơi Cơ Quan Phước Thiện.
- Cách thứ ba hay con đường tu thứ ba là vào Tịnh Thất luyện đạo, học và thực hành các bí pháp luyện đạo, luyện cho Tam bửu Tinh Khí Thần hiệp nhứt th́ đắc đạo tại thế.
Nhưng trước khi được vào Tịnh Thất luyện đạo, hành giả phải trải qua thời kỳ hành đạo cho đủ Tam Lập. Nếu không đủ Tam Lập th́ không thế nào luyện cho đắc đạo.
Trong thời kỳ Đại Ân Xá của Đức Chí Tôn, Đức Chí Tôn miễn cho môn luyện đạo nơi Tịnh Thất, nên trong thời kỳ nầy, người tín đồ Cao Đài chỉ cần đủ Tam Lập là đắc đạo.
Trong Tam Lập (Lập Đức, Lập Công, Lập Ngôn), ba Lập ấy tương quan mật thiết với nhau, và mỗi tín đồ đều có thể tự tu.
1. LẬP CÔNG: Lập Công là đem sức lực và sự hiểu biết của ḿnh ra làm việc phụng sự nhơn sanh. Đức Chí Tôn có nói nhiều lần rằng: Đức Chí Tôn mở ĐĐTKPĐ là lập một trường thi công quả cho nhơn sanh đắc đạo. Đắc đạo cùng chăng là do công quả. Muốn làm giàu th́ phải t́m cách làm ra của cải cho nhiều, muốn làm Tiên Phật th́ phải có công quả.
Công quả xuất phát từ ḷng tự giác tự nguyện. Mỗi người tùy theo khả năng chuyên môn mà làm công quả. Ai có sở trường trong công việc nào th́ xin vào làm công việc đó cho đạt được mau chóng nhiều kết quả tốt đẹp. Ví dụ: thợ hồ, thợ mộc, thợ may, thợ in, vẻ; nhà kinh doanh th́ tạo lập cơ sở từ thiện, giúp trẻ mồ côi, già yếu, bệnh tật…
TNHT: "Vậy Thầy khuyên các con, đứa nào có trí lực bao nhiêu, khá đem ra mà thi thố, chớ đừng sụt sè theo thói nữ nhi, vậy cũng uổng cái điểm linh quang của Thầy ban cho các con lắm."
Và Đức Chí Tôn cũng có hứa rằng: "Bao nhiêu công quả bấy nhiêu phần."
Ngoài ra, người tín đồ phải thường xuyên đọc kinh sách hoặc nghe băng đĩa giảng về KINH THIÊN ĐẠO, THẾ ĐẠO; TÂN LUẬT, PHÁP CHÁNH TRUYỀN, CON ĐƯỜNG THIÊNG LIÊNG HẰNG SỐNG…Như thế, người tín đồ vừa nghe, hiểu, làm đúng theo Chơn truyền; vừa có khả năng dẫn dắt người chưa biết đạo hay chưa hiểu đạo đi vào con đường đạo đức như ḿnh. Đó là tự giác nhi giác tha, tức là ḿnh tự giác ngộ lấy ḿnh rồi sau đó giác ngộ người khác.
2. LẬP NGÔN: Lập Ngôn là nói những lời chơn chánh, dễ nghe, đạo đức và hữu ích.
Đức Chí Tôn dạy: "Thầy dạy các con phải cẩn ngôn cẩn hạnh, thà là các con làm tội mà chịu tội cho đành, hơn là các con nói tội mà phải mang trọng h́nh đồng thể."
Người tín đồ Cao Đài phải nghiêm chỉnh tuân theo giới cấm thứ 5 trong Ngũ Giới Cấm: Ngũ bất vọng ngữ là cấm xảo trá láo xược, gạt gẫm người, khoe ḿnh, bày lỗi người, chuyện quấy nói phải, chuyện phải thêu dệt ra quấy, nhạo báng, chê bai, nói hành kẻ khác, xúi giục người hờn giận, kiện thưa xa cách, ăn nói lỗ măng thô tục, chửi rủa người, hủy báng tôn giáo, nói ra không giữ lời hứa."
3.LẬP ĐỨC: Lập đức là tạo lập công đức. Lập đức lấy bố thí làm phương tiện.
Bố thí gồm: Thí tài, Thí công, Thí ngôn, Thí pháp.
- Thí tài là đem tiền của ra giúp khó trợ nghèo.
- Thí công là đem sức lực làm những côngviệc giúp người
- Thí ngôn là đem lời nói mà giúp ư kiến hay cho người để giải quyết những khó khăn của người.
- Thí pháp là đem lẽ Đạo để cảm hóa giáo dục người trở nên lành. Những cách bố thí trên, chỉ có Thí pháp là có nhiều công đức hơn cả.
Giúp người đói, giúp người hết khổ hay thoát khỏi tai nạn, cũng chỉ qua một thuở mà thôi, duy chỉ có đem Pháp ra hóa độ người dữ ra hiền, người mê muội ra giác ngộ, lo tu hành để thoát ṿng sinh tử luân hồi th́ côngđức ấy đời đời chẳng mất. Lập đức phải đứng trên quan điểm VÔ NGĂ, VÔ DANH tức là quên ḿnh mà lo cho người, chẳng cầu người trả, chẳng nghĩ đó là công do ta làm, chẳng cần ai biết, ai khen..
Muốn lập đức trên phương diện Thí pháp, cần phải có quyết tâm lớn trên đường tu học. Phải học cho thông, phải hiểu cho rành, quán thông từ Nhơn đạo đến Thiên đạo. Phải cầu bậc cao minh mà thọ giáo. Chớ nên tự măn, cho rằng ḿnh biết hết, rồi đem cái biết thô thiển đó truyền thụ cho người th́ tai hại vô cùng, không lập đức được mà lại c̣n tổn đức.
Truyền giáocó nhiều phương pháp, phải tùy duyên mà hóa độ. Nếu gặp kẻ chẳng may lạc vào Tả đạo Bàng môn th́ ta đem Chánh lư mà mở mang trí tuệ cho họ. Tóm lại, Lập đức là dùng sự thương yêu để cứu độ chúng sanh. Đức Chí Tôn đă dạy: "Sự thương yêu là ch́a khóa mở cửa Bạch Ngọc Kinh" là vậy đó.
Đức Phạm Hộ Pháp thuyết đạo giảng giải về Tam Lập, trích ra như sau đây: " Lập Đức th́ phải nhớ đạo lư. Lập Công th́ phụng sự nhơn sanh. Lập Ngôn th́ để hết trí óc t́m hiểu về triết học tinh thần, t́m ṭi mọi lẽ cao sâu để thuyết minh Chánh giáo. Phương pháp Tam Lập, nói rơ ra là chỉ đem mảnh thân nầy làm tế vật cho Đức Chí Tôn đặng phụng sự nhơn loại."
52.NGOÀI THỰC HIỆN TAM LẬP, TÍN ĐỒ CẦN THÊM G̀ ĐỂ ĐƯỢC GIẢI THOÁT?
Người tín đồ ngoài việc thực hiện được Tam Lập, c̣n phải TÙNG THỊ PHÁP ĐIỀU TAM KỲ PHỔ ĐỘ mới TẤT ĐẮC GIẢI THOÁT.
Tùng thị là tuân theo. Pháp điều TAM KỲ PHỔ ĐỘ là hệ thống pháp luật của nền Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ. Căn bản về luật pháp đạo của Đại ĐạoTam Kỳ Phổ Độ có hai phần chính là Pháp và Luật.
PHÁP là Pháp Chánh Truyền bất di bất dịch, do Đức Chí Tôn chỉ dạy từ buổi mới mở Đạo. Đây là một văn kiện qui định các phẩm vị, quyền hạn, bổn phận, đạo phục của chức sắc. Về sau Đức Hộ Pháp có chú giải thêm nhiều chi tiết rơ ràng hơn, viết thành quyển "Pháp Chánh Truyền chú giải". Lời chú giải này đă được Đức Lư Đại Tiên chỉnh lại.
LUẬT là Tân Luật và Đạo Luật. Tân Luật đă được Hội Thánh lập thành và Đức Chí Tôn phê chuẩn từ năm 1927.
Năm Mậu Dần (1938) quyền Vạn Linh có lập thêm bộ luật nữa gọi là Đạo Luật năm Mậu Dần ban hành ngày Rằm tháng Giêng năm ấy.
Ngoài ra Đức Lư Giáo Tông và Đức Hộ Pháp c̣n kư ban hành sáu Đạo nghị định nữa vào năm 1930, và hai Đạo nghị định nữa vào năm 1934, cộng chung là tám Đạo Nghị Định thường gọi là "Bát Đạo Nghị Định".
Câu “TÙNG THỊ PHÁP ĐIỀU TAM KỲ PHỔ ĐỘ TẤT ĐẮC GIẢI THOÁT” nằm trong bài DI LẠC CHƠN KINH do ĐỨC THÍCH CA MÂU NI VĂN PHẬT thuyết giảng nên là sự bảo đảm chắc chắn cho người chơn tu được thoát khỏi cảnh sanh tử luân hồi, trở về cơi THIÊNG LIÊNG HẰNG SỐNG.
53. NHỮNG PHƯƠNG CÁCH TRUYỀN GIÁO CÓ KẾT QUẢ?
Khi mở Đạo Cao Đài tại Việt Nam Đức Chí Tôn có tiên tri.
"Nam Bắc cùng rồi ra ngoại quốc.
Chủ quyền chơn Đạo một ḿnh Ta"(TNHT. TG 15. 9 Bính Dần)
Làm thế nào để ứng hiện lời tiên tri ấy?Trên th́ có các Đấng Thiêng Liêng chuyển pháp khai mở năng khiếu tâm linh của con người, những ai hữu duyên cùng Đạo trên khắp mặt địa cầu, dưới th́ có quyền hành Hội Thánh là phương tiện để độ rỗi nhơn sanhHai phương tiện truyền giáo hữu hiệu nhứt là nơi thờ phượng Thượng Đế và các Đấng Thiêng Liêng để nuôi dưỡng đạo tâm v́."Lễ bái thường hành tâm Đạo khởi" và kinh điển để truyền bá đức tin hiểu đạo lư cho chính đáng, tránh lạc lầm vào chỗ mê tín dị đoan.Ngoài ra c̣n có việc truyền bí pháp thuộc phần sinh hoạt cao cấp dành cho những vị đă tiến hóa về mặt tâm linh . Các phương tiện truyền thông đại chúng như truyền thanh, truyền h́nh báo chí, h́nh ảnh, ghi âm đă giúp ích rất nhiều trong việc truyền giáo. Nhưng phương tiện dù tối tân đến đâu, kinh điển dù cao siêu thế mấy, trên hết mọi sự con người mới là chính.
Đời sống của người tín đồ, sự sinh hoạt thể xác và tinh thần, nếu c̣n nặng mang nhiều nét phàm tục trước mắt chúng sanh th́ nền Đạo đang có dấu hiệu qui phàm. Trong một nền tôn giáo nếu thiếu những tấm gương sáng chói về đạo đức của con người ở cơi tục nầy th́ việc truyền giáo cũng mất đi phần hữu hiệu.
Kinh điển giải bày lư đạo cao siêu, truyền thông đại chúng rộng răi, đó chỉ là lư thuyết c̣n thực hành th́ đời sống của người tín đồ ra sao mới là kết quả. Ấy vậy việc tu thân của mỗi cá nhân người tín đồ là nền tảng của cơ phổ độ. Trước hết,phải tu sửa bản thân, tâm tánh của CHỨC SẮC, CHỨC VIỆC để làm gương cho người khác th́ lời khuyên mới có giá trị và mới hy vọng cảm hóa đặng ḷng người.
Nội bộ chia rẽ, nhục mạ nhau như chốn chợ đời th́ người ngoại Đạo sẽ thấy ǵ: hạnh đức người tu ra sao, có tốt hơn người đời hay không? hay thương yêu, đại đồng…chỉ là lời sáo rỗng!!! Không ai hoàn hảo nhưng phải có sửa đổi, tiến bộ. Tôn giáo Cao Đài có nền giáo lư mới mẻ, đặc sắc để cứu độ kỳ ba nhưng làm sao chạm vào tim, thấm vào trí năo người đời? Thông thường, người đời đánh giá qua phong cách, hạnh đức của người Đạo, sau đó mới t́m hiểu tôn chỉ và giáo lư của một tôn giáo.
Ấy vậy, tu thân là chính trước khi sử dụng giáo quyền thi hành sứ mạng phổ độ mà Đức Chí Tôn giao phó…
54. NHƠN Ư CHẲNG TÙNG THIÊN Ư, CON BẤT HIẾU BIẾT LÀM THẾ NÀO?
“…Trường đời vốn lấy giả thay chơn, nơi cửa Đạo lấy chơn thay giả… Câu chuyện Pháp Chánh Chơn Truyền luật Đạo lại một phen trổi dậy nhiều năm qua bàn căi. Ḷng người ly tán bởi nạn áo cơm dục quyền cầu lợi. Cửa Đạo Thầy cũng hoen ố nhiều phen v́ Luật Pháp Chánh không tuân. Nẻo Chơn truyền mở lối khác cho vừa với phàm trí tính toan theo sự đẩy đưa của hoàn cảnh.
Nhơn ư chẳng tùng theo Thiên Ư do cánh tay phàm bày vẽ th́ quyền nhơn sanh dục tấn cũng đ̣i phen nghịch hẳn với Chơn truyền khiến chư Thần Thánh cũng châu mày ứa lụy.
Nét phong quang hồ hởi vẫn ẩn tàng chút nẻo lợi cùng danh là dấu nét của đời chưa gội sạch, khiến nộ khí bày tṛ mưu mẹo dẫn phàm thân tách lối Đào nguyên. Việc hành Đạo khó tránh khỏi luật kim tiền vi chủ. Ấy là bước tục dẫn đường, nẻo Thiên môn lợt dấu.
« Ngó cuộc thế đ́u hiu quạnh quẽ
Vắng chơn Tiên dạo gót sơn hà
Nh́n lũ trẻ hồn ma chung chạ
Khiến ḷng già đổ lụy chứa chan
Nơi đất khách chư Đệ, Huynh rơ thấu.
Chuyện Pháp Chánh khi xưa tái diễn
Nghịch Chơn truyền, Đạo Pháp tách chia
Khiến ngày nay chư Huynh Tỷ khổ ḷng
Năm bảy phía chín mười phe không ḥa hợp…”
Trước vạn quốc, chữ Đại Đồng vô nghĩa nếu các tín đồ vẫn giữ nét bất ḥa, chủ thuyết Cao Đài hóa ra ảo tưởng. Pháp Chánh là đầu mối Chơn truyền Đức Chí Tôn đă ban hành từ buổi ban sơ, phải trọn tuân th́ Đạo Thầy mới ra thiệt tướng.Pháp Chánh Truyền, Tân Luật vẫn là căn bản cho cách tổ chức, điều hành nền Chánh giáo trước những tính toan rẽ lối canh cải chơn truyền. Lời lẽ dầu biện luận ra sao xin chư huynh tỷ giữ ḷng ḿnh bền chặt. Mưu chước của tà thần đang ló dạng, đang nhiều lời dối gạt trí tâm, đủ lư nọ lời kia giục ḷng người nghịch lẫn để phá hủy, phân tán toàn bộ các cơ cấu nhơn sự Đạo quyền nơi hải ngoại không phân biệt tư tưởng hệ phái nào, ḍng tư tưởng ấy đă hiện lên gần rơ nét.
Kỷ cương Pháp Chánh chơn truyền Đức Chí Tôn để lại phải giữ ǵn, Tân Luật buộc ràng tánh tục ban hành từ buổi khai nguyên Đại Đạo. Ấy là phép mầu để giữ ǵn Đạo nghiệp Thầy đó.
TNHT: Thầy lấy từ bi phong tịch, nhưng các Chức sắc nếu v́ áo măo hơn đạo đức th́ tội chất bằng hai.
Đức Phạm Hộ Pháp dạy: “Từ đây, kể từ ngày nay cửa thiêng liêng của Đạo đă mở rộng. Bần Đạo kêu toàn thể con cái Đức Chí Tôn, ai hiểu biết ḿnh đứng trong hàng phẩm cửu nhị ức nguyên nhân hăy tỉnh mộng lại đặng về cùng Đức Chí Tôn.Cửa nầy là cửa các người đến đạt pháp đặng giải thoát lấy ḿnh, nếu không tự ḿnh đến trong ḷng Đức Chí Tôn v́ Đức Chí Tôn đă đưa tay ra nâng đỡ mà chúng ta không đến, không tưởng nghĩ đến th́ sau nầy ắt sẽ bị đọa lạc nơi cơi phong đô.
Hăy nhớ lời Thất Nương than thở: Ôi ! Tuy vân, hồng ân của Đại Từ Phụ như thế mà vẫn thấy các chơn hồn sa đọa hằng hà, mỗi ngày chẳng ngớt, là tại thiếu kém đức tin và ḷng tin cậy nơi Thầy. Đó là mấy Đạo hữu, Tín đồ bị thất thệ.
55.SAO NGƯỜI TU HÀNH THƯỜNG BỊ KHẢO?
Có một luật kỳ lạ trong Huyền bí học đă được khẳng định và chứng minh qua hằng ngàn năm kinh nghiệm: Vừa khi một ai thệ nguyện ḿnh làm người 'đệ tử Dự Bị' th́ một số ảnh hưởng huyền bí xẩy ra. Điều trước tiên của những chuyện này là mọi việc tiềm ẩn trong bản tánh con người của họ được làm lộ ra ngoài; lỗi lầm, thói quen, đặc tính hoặc ham muốn được chế ngự, dù xấu, tốt hoặc lưng chừng của người đó.
Thí dụ nếu đó là người có tánh hănh diện hoặc ưa thích nhục dục, hoặc có tham vọng, do nhân quả hoặc do .v.v., những tật xấu này chắc chắn sẽ hiện ra, cho dù xưa nay người đó đă che dấu thành công và đè nén được chúng. Chúng sẽ hiển hiện ra trước mắt không ǵ ngăn cản được, và người đó sẽ phải chiến đấu cực nhọc gấp trăm lần hơn trước, cho tới khi diệt trừ hết tất cả những khuynh hướng ấy trong ḷng.
Mặt khác, nếu anh tốt lành, rộng răi, trong sạch và , hoặc có bất cứ đức tính nào lâu nay tiềm ẩn và ch́m khuất trong tâm, nó sẽ được mang lên mặt không thể cưỡng lại được y như những điều khác. Như thế một người sẽ không thể che dấu chân tướng của ḿnh, hoặc thấp kém hoặc thanh cao. ĐÂY LÀ MỘT LUẬT BẤT BIẾN TRONG HUYỀN BÍ HỌC. Khi ứng viên càng chân thành và có nhiệt tâm chừng nào th́ tác động của luật càng rơ rệt chừng ấy, và người đệ tử dự bị càng cảm nhận sâu xa hơn thực tại và tầm quan trọng của lời thệ nguyện của ḿnh.
Đọc lại sử đạo, các vị chức sắc lớn bị thử thách nặng nề. Dù trước đó được Đức Chí tôn, Đức Lư Giáo Tông khen ngợi nhưng cuối cùng cũng không vượt qua được thử thách, khảo đảo chỉ v́ ḷng c̣n tơ vương khanh tướng, phẩm vị cao cấp nhất….
Người tu thường bị bọn quỉ ma t́m cách ngăn trở bước đường tu hành, bằng cách dụ dỗ người tu vào đường tà vạy với những miếng mồi hấp dẫn như: tửu, sắc, tài, khí, hay danh, lợi, quyền, v.v... hoặc bằng cách gây ra những tai nạn như: bịnh hoạn ốm đau, bị chửi bới, bị oan ức,...Vượt qua được cửa ải này th́ mầm tự kiêu, tự măn sẽ cám dỗ cá nhân đó thèm muốn chức vị cao hơn, từ từ không c̣n giữ Tứ đại điều qui, từ từ không c̣n tuân theo Tân luật, Pháp chánh Truyền nữa!...
Có trường thi công quả tất có cơ khảo thí theo phép công b́nh Thiên đạo. Phàm muốn đoạt thủ địa vị nơi trường thi ấy, người hành đạo phải có công lao xứng đáng và phẩm hạnh hoàn toàn. Chịu thử thách mà không sa ngă mới đáng đăng tên vào Tiên tịch.V́ lẽ công b́nh, Đức Chí Tôn phải để cho Ma vương cám dỗ. Kẻ nào kém đạo hạnh phải sa vào cạm bẫy, thế thôi. Thường thường Chánh Tà tương khắc. Hễ Đạo khai th́ Tà khởi. :"Vô ma khảo bất thành Đại Đạo, Đạo bất khảo bất thành Phật."
Ma khảo có nhiều cách: từ bản thân (THẤT T̀NH, LỤC DỤC) và từ bên ngoài (TÀ QUYỀN ÁP CHẾ). Đức Chí Tôn đă báo cho biết trước:
Chung quanh các con, dầu xa dầu gần, Thầy đă thả một LŨ HỔ LANG ở lộn với các con. Thầy hằng xúi chúng nó thừa dịp mà CẮN XÉ CÁC CON, song trước Thầy đă cho các con mặc một bộ thiết giáp mà chúng nó chẳng hề thấy đặng là đạo đức của các con. Ấy vậy, ráng ǵn giữ bộ thiết giáp ấy hoài cho đến ngày các con hội hiệp cùng Thầy. Nghe và ráng tuân theo.
Thời Tam Kỳ Phổ Độ, cửa Đạo mở rộng, nhưng chân giả khó phân. Có người chơn tu, có người mượn danh Đạo tạo danh đời, làm cho những người chơn tu bị mắc oan. Cho nên các Đấng thiêng liêng mới cho Ma khảo để lựa chọn người chơn tu, loại ra những kẻ giả tu. Kẻ giả tu, sau cơn thử thách th́ họ đều hiện rơ cái h́nh giả tạo của họ. Đức Chí Tôn cũng đă có nói trước rằng: "Thầy làm ra mặt các con coi."
Cho nên, nếu không có Ma khảo th́ làm sao phân biệt được chơn giả?Xưa, Đức Chúa Jésus, Đức Phật Thích Ca, trước khi thành đạo, phải chịu cho Satan, Ma vương khảo đảo đủ cách. Khi không lay chuyển được th́ Quỉ vương mới chịu phục và mới thành đạo.Vượt qua được một lần khảo đảo là tŕnh độ tâm linh tiến hóa lên một bực. Cho nên, nhờ Ma khảo mà các Đấng định phẩm vị cho người tu hành.
Do đó, người tu cần phải nhớ:
- Giữ vững đức tin, tin tưởng mạnh mẽ nơi Đức Chí Tôn và Đức Phật Mẫu, là hai Đấng Cha Mẹ chung thiêng liêng.
- Giữ chặt cái tâm, không cho vọng động, giữ cho an nhiên thanh tịnh, không ham không muốn, không ǵ hết ráo, th́ mọi sự thử thách của quỉ ma chỉ như luồng gió thoảng.
- ĐỨC CAO THƯỢNG PHẨM DẠY: Nếu kể danh và quyền th́ trong Đạo nào có danh và quyền ǵ? Đạo chỉ có danh là biết thương người; quyền là phục vụ, sau mới được cái danh quyền bất diệt của Chí Tôn ban cho nơi thiêng liêng. Nếu hiểu danh, quyền, lợi lộc theo tục sự th́ đó là t́m con đường tội t́nh.
-
- ĐẠO PHÁP VÔ BIÊN. ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ ĐỘ truyền đến 700.000 năm (thất ức niên). Đừng v́ cảnh đời hữu h́nh trước mắt mà xao động, mất đức tin.
Mỗi lần bị Ma khảo, mỗi lần vượt qua là mỗi lần đạo tâm tiến lên một bực cao hơn, và lần lần tiến hóa lên những bực cao dần, cuối cùng th́ được trở về ngôi vị cũ nơi cơi Thiêng Liêng Hằng Sống."
Ngày giờ nầy, Đại Tiên Kim Quang Sứ và các vị trong Quỉ vị cũng được hưởng hồng ân của Đức Chí Tôn ân xá như toàn thể các chơn hồn trong Càn Khôn Vũ Trụ. V́ cớ cho nên người Quỉ Chúa ấy lănh một phận sự tối trọng tối yếu là làm giám khảo, duợt chư Tiên đoạt phẩm vị Phật.
56.CÓ TIÊN TRI VỀ CƠ THỬ THÁCH LỚN LAO NÀY KHÔNG?
Đọc kỹ Thánh giáo, chúng ta thấy các Đấng đă tiên tri trước, xin trích vài bài như sau:
Ø Mercredi 22 Septembre 1926 (15 tháng 8 năm Bính Dần)
Thầy
…Rất đỗi là Thầy là bậc Chí-Tôn đây mà c̣n bị chúng nó mưu lén cho qua Thánh Ư Thầy thay, một đàng tŕ, một đàng kéo, thảm thay! Các con chịu ở giữa.Thầy dạy các con một điều là biết tranh đấu cùng Thầy, hễ nó tấn th́ ḿnh chống, cân sức cho bằng hay là trổi hơn mới đắc thắng. Các con chịu nổi th́ Đạo thành, các con ngă th́ Đạo suy. Liệu lấy.
Cầm cả quyền hành vô lượng nơi tay, Thầy ngó một cái cũng đủ tiêu diệt nó đặng, nhưng mà phép công b́nh thiêng-liêng chẳng phải nên vậy; ấy cũng là cơ mầu-nhiệm cho các con có thể lập thành công quả.
Ø Đại-Đàn Chợ Lớn ngày 27-12-26
THẦY Các Con
Chư Môn-đệ nghe! Phần nhiều trong các con chẳng để ḷng thờ kính Thầy, tưởng cho đem thờ Thầy vào nhà là chủ ư cầu một việc lợi riêng chi cho gia quyến vậy thôi, chớ chẳng hiểu là một nguồn trong sạch để rửa các lỗi phàm tục cuả các con. Nhiều đứa lại c̣n mờ-hồ, đă thờ Thầy mà c̣n chưa chắc ư rằng thờ đặng chi, và mở Đạo có ích ǵ?
Than ôi! Đă bước chân vào đường Đạo hạnh mà chẳng để công t́m kiếm, học hỏi cho rơ ngọn nguồn, th́ làm phận sự Môn-đệ như thế có ích chi cho nền Thánh đâu? Đạo Trời khai ba lượt, người tục lỗi muôn phần, sanh đứng vào ṿng thế cuộc, chưa biết ḿnh đă lănh một vai tuồng, đặng chờ lúc kết quả hồn quy Thiên ngoại, lánh khỏi xác phàm trở về nơi khởi-hành mà phục các điều đă thi hành giữa sân khấu là chốn trần ai khốn đốn này; phận chưa xong phận; thân chẳng nên thân, thân phận lo tính chưa rồi, c̣n mong mỏi chi dụng ḿnh vào đường đạo-đức để cho có ích chung nữa đặng.
Lương tâm của các con là một khiếu thiêng-liêng của Thầy ban để sửa trị riêng các con trong đường tội lỗi và ban thưởng trong việc nhơn đức; làm một việc phải tức là do nơi ư Trời, phạm một nét vạy tà là cải nơi Thiên-Luật ; phải quấy Thần Thánh chỉnh chép biên, thưởng phạt duy đợi ngày chung cuộc! Khá biết lấy!
Tu thân c̣n chưa xong th́ thế nào mong mỏi thành Tiên Phật đặng?...
Ø TrungTông Đạo, 18-10-Canh Dần (dl 27-11-1950)
CAO THƯỢNG PHẨM
Các em đă hẳn biết nền Đạo của Chí Tôn là một nền chơn giáo hy hữu. Giáo lư của nó chỉ trọn vẹn trong hai chữ “THƯƠNG YÊU” mà thôi. Sự thương yêu đó đă bị nhơn loại phá tan, để nhượng lại cho sự tranh giành mà gây nên máu đổ thịt rơi. Giờ phút nầy, mấy em lănh mạng lịnh giáo dân qui thiện, Bần đạo tưởng các em cũng đă hiểu rơ. Vậy các em phải nhớ câu thệ : “ Nếu ḷng một dạ hai th́ Thiên tru Địa lục” và câu “ Giữ dạ vô tư thể Thiên hành hóa” mà đem sự thương yêu ấy trở về nguyên bổn.
Các em có hiểu chăng ? Tiếng “ḷng một dạ hai” là chi không đó ?
Chẳng phải nói riêng khi phản đạo mà thôi, mà lại chung qui cho cả sự thương yêu giữa anh em đồng đạo. Đó là một sở nhứt định của sự hành tàng hư thiệt. Các em cũng vẫn biết nơi đây là gốc để đem lại sự thương yêu cho toàn cả sanh chúng trên mặt địa cầu nầy. Vậy các em khá để trong tâm tất cả những cái ǵ có thể làm thương tổn đến t́nh yêu ái cùng là điều ích riêng hay chung đặng làm điều tư lợi, những cái đó ngoài mặt thế đă chán rồi, trong cửa Đạo phải tiêu diệt cho hết th́ mới mong sự phổ độ được đắc thành mau sớm.
Lúc ra đi hành đạo nhớ: CHƠN TRUYỀN LÀ GỐC, LUẬT PHÁP LÀ CHUẨN THẰNG, TỪ BI BÁC ÁI LÀ ĐẠO PHÁP.
Mỗi việc, các em phải khá suy nghiệm cho kỹ lưỡng, phải luôn nhớ rằng : Ḿnh là người của chúng sanh chớ chẳng phải chúng sanh là người của ḿnh. Mảnh thân phàm đă làm con vật hy sinh đặng Đức Chí Tôn dùng để sửa đời lầm lạc ra thuần phong mỹ tục, th́ phải biết nó ra thế nào rồi, giá trị hay chăng là được trọn cùng không đó. Lại nữa, khi đă làm con vật hy sinh th́ con vật ấy phải tùng theo sự điều khiển của chủ nó, nếu chẳng tuân th́ sự h́nh phạt không tránh khỏi…Qua nhận thấy phần đông ra hành đạo v́ quyền chớ không phải v́ phận, có nhớ chăng lời Thánh giáo của Đức Chí Tôn nói rằng : “Hễ dưới mắt các con c̣n thấy lẽ bất công th́ Đạo chưa thành” đó không?
Ø Đền Thờ Phật Mẫu Qui Thiện, đêm 26-10-Canh Dần (dl 5-12-1950).
CAO THƯỢNG PHẨM
Ở đời, mọi sự đều giả, cho đến mảnh thân của chúng ta cũng không được tồn tại. Nếu ai đă mê theo đường danh bể hoạn hiện thời th́ tất nhiên họ sẽ chuốc lấy sự mất ở ngày mai;
Chỉ những kẻ đi t́m sự mất ở đời và sớm dắt ḿnh vào khuôn khổ vị tha, bản tâm luôn luôn sẵn sàng phụng sự cho người đời, kẻ nghèo, kẻ đau, kẻ yếu, mới được c̣n mảy may mà thôi. Giá trị cùng chăng, quí trọng cùng chăng là do nơi hành động phi phàm hay cùng không phi phàm đó thôi.
-… Đó là tại số kiếp của những kẻ vô phần, đă đứng trong ḷng yêu ái đùm bọc của Đức Chí Tôn mà chẳng biết ǵn giữ đặng hưởng. Lại nữa, đó là cơ xáo trộn thử thách của Đức Chí Tôn. Đức Chí Tôn đă thường nói rằng : Ma Ma, Phật Phật, hai đường, ai muốn đi đường nào th́ đi. Các em có thương họ th́ nhắc nhở giùm họ vậy thôi.
BÁT NƯƠNG DẠY: Lại có câu : “Lửa thử vàng, gian nan thử Đạo” là cũng trong một ư niệm ấy. Nếu thoảng như đi trên con đường lập vị thiêng liêng được sung sướng hoặc dễ dàng hoặc không cần chi phải mệt xác mệt trí, hoặc không có chịu sự khảo duợt nào về tinh thần hay h́nh thể, th́ nhơn loại trên mặt địa cầu nầy sẽ thành Phật hết. Như thế, các em nghiệm coi phẩm trật ấy có phân biệt và quí trọng không ? Hẳn là không phân biệt rồi. Vậy các em nên hiểu điều đó để lướt qua …
Ø Đêm 5-11-Canh Dần (dl 13-12-1950).
BÁT NƯƠNG DIÊU TR̀ CUNG
Đêm nay, các em đă được hưởng nhiều ân huệ của các Đấng, các em đă lănh hội rồi chưa ? Nhứt là lời răn của Đức Lư Đại Tiên. Các em là Thiên mạng th́ đă hiểu oai quyền của Đức Lư Đại Tiên là thế nào rồi. Chính Người đă nhiều phen xin Đức Chí Tôn bôi xóa Trường thi công quả của chúng sanh. Nếu Đức Chí Tôn chẳng thương nhơn loại, không lời can gián Người th́ thật là một sự đại bất phước cho nhơn loại trong thời kỳ ân xá của Đức Chí Tôn rồi đó.
Vậy từ nay các em phải lập tâm ghi nhớ những lời Người căn dặn. Nếu hờ hẫng như lúc trước th́ tránh không khỏi nghiêm huấn của Người đa.Các em nên biết rằng, cả mảnh thân đă dâng trọn cho Đức Chí Tôn để thật hành luật thương yêu và quyền công chánh, th́ phải tỏ ra thế nào là bậc chí Thánh, chí chơn mới được chớ.
Thoảng như có một hành động nào mà sái chơn truyền của một vài Thiên mạng thôi, đừng nói chi hầu hết, cũng có thể bôi xóa danh thể của Hội Thánh, tức nhiên là h́nh thể của Chí Tôn, đừng mong mỏi chi tạo đời Nghiêu Thuấn được.
Ø Đêm 12-11-Canh Dần (dl 20-12-1950).
CAO THƯỢNG PHẨM
Đức Chí Tôn đă nhọc ḷng lo liệu cho cả nhơn sanh mới định hoằng khai Tam Kỳ Phổ Độ, cốt để cứu rỗi các bậc nguyên nhân phục hồi cựu vị, nhưng gặp thời kỳ văn minh vật chất tiến hóa đến cảnh tàn khốc tiều tụy sanh linh, chỉ c̣n có phương đạo đức mới thắng được vật chất hữu vi.
Vậy, đối về phần tài lực bạo tàn, chúng ta không thể sánh với kẻ vô thần, mà trái lại một điều là nhược thắng cường, ấy là ư định của Chí Tôn cho nhơn loại nh́n Đạo Trời mà tùng lương cải ác. Bởi thế mà chư hiền hữu cần trau giồi tánh đức của ḿnh cho cao phẩm giá, rồi phải giáo hóa lại cho toàn thể đoàn em được tiến triển về tinh thần mới có cơ thủ thắng trận giặc cuối cùng sắp đến.
Ø Đêm 17-1-Ất Mùi (dl 9-2-1955).
LỤC NƯƠNG
Cả thế gian đang phải chịu bao trùm bởi nét phù vân mà từ người tu đến kẻ thế đành thảm lụy vào cạm bẫy lợi danh mới ra nông nỗi.Đại Đạo hoằng khai đặng phổ truyền chơn tướng của chơn truyền th́ trạng huống hiện đại đă đành phải nhiều gian khổ.
Vậy nên mấy anh là người lănh trọng trách phải lắm nhọc nhằn trong cơ định thế. Việc đến phải đến và sẽ phải đến. Đó là lẽ dĩ nhiên, nhưng mấy anh cần phải chịu khó định nên chiều hướng cho nét “Duy Tâm ḥa với Duy Vật, tạo nên Trung Dung” cho cả Thánh thể vững bước hầu làm hướng đạo trong buổi cứu thế.
Đừng lầm tưởng : Đạo là tu, tu là hiền, hiền là gơ mơ tụng kinh.Mà trái lại : Đạo là đường, đường là chánh trị, chánh trị mới ra tu, tu mới ra hiền, hiền mới nên sư, sư mới nên hữu, hữu mới có huynh đệ, huynh đệ mới ra đại đồng.
Ø Báo Ân Đường Kim Biên, đêm 8-2-Đinh Dậu (dl 9-3-1957).
CAO THƯỢNG PHẨM
Cơ tạo hóa vẫn công b́nh, nếu chẳng có sự khảo duợt của sóng gió th́ ai ai cũng tự xưng ḿnh là trọn Đạo, uốn ba tấc lưỡi để ḷe thiên hạ chơi, sự thật thế nào ai đâu rơ đặng.
Giờ đây đến buổi lọc lừa, Đạo vươn ḿnh trên sóng dữ để xem tay chèo tay lái điều khiển thuyền Đạo ra sao, chớ chẳng phải Thiên ư cho gió yên sóng lặng măi đâu!
Các em hăy liệu thế ḍ phương mà kềm vững con thuyền trước phong ba băo táp, kẻo nhơn sanh trước lượn sóng đời quá vô t́nh lôi cuốn, kẻ yết ớt nhẹ dạ xa thuyền Bát Nhă đó.
TÁI CẦU
BÁT NƯƠNG DIÊU TR̀ CUNG
… Thật là khổ năo, chị đâu có hẹp lượng với các em đâu, song Thiên ư vẫn nghiêm khắc v́ mọi việc chi nhờ thiêng liêng d́u dẫn th́ thành ra có sự ỷ lại nơi vô h́nh.
Đức Chí Tôn là Đại Từ Phụ muốn bồng đỡ con cái của Ngài lên ngôi vị, song chư Phật, Tiên, Thánh chẳng khứng v́ không muốn thấy Thiên vị rẻ giá.
Đạo chỉ c̣n đôi bước đường nữa là đến chốn vinh quang th́ chắc phải chịu một phen thử thách nặng nề lần chót nữa, song tội nghiệp con cái của Đức Chí Tôn đă khô héo trước sự thử thách của thời gian đă qua, nay lại phải chịu một phen khảo duợt một lần chót nữa, e cho mảnh thi hài không chịu nổi khổ năo mà đâm ra thất chí thêm thất phận mà chớ!
Chị đă chứng kiến mọi đau khổ của các em nhỏ v́ Đạo dám lăn vùi trong ngục thất.Tuồng đời lúc nào cũng vậy. Đạo thạnh đời suy, Đạo suy đời lấn áp, song chi chi cũng do sự sắp bày của Thiên cơ cả. Chưa ai tài ba lỗi lạc mà đủ năng lực sửa đổi bao giờ. Cơ khảo duợt nếu không gay go th́ chưa chắc lọc lược kẻ giả tâm nương bóng Đạo mà mượn lốt thầy tu để lừa bịp thế. Bây giờ chị chỉ khuyên các em b́nh tỉnh mà đối phó với thời cơ, cứ nh́n đại nghiệp mà giữ vững tinh thần của bổn đạo, đừng làm xao động e cho kẻ non nớt đức tin sa ngă mà công tŕnh phổ độ của mấy em bị tiêu hao rất uổng cho con cái của Đại Từ Phụ.
Các em nhớ điều ấy, đừng xem thường, đừng hy sinh vô lối, đừng búng rảy, đừng để thất vọng rồi xa Thầy xa Đạo th́ công quả của các em mới trọn vẹn, bằng chẳng th́ chỉ đi ngược chiều với Thánh ư Đại Từ Phụ đó đa…
…Việc Đạo đang hồi gặp cơ thử thách, khiến cho toàn thể con cái Chí Tôn phải lắm chịu khổ năo về đường Đạo cũng như đường đời, bởi cớ mà có lắm hành tàng hư thiệt, thiệt hư dẫn lối đưa đường, khiến cơ hồ mảy mún Đạo quyền, nhơn tâm bất nhứt, xu phụ lấn tranh mà h́nh thể Chí Tôn đôi phần ảnh hưởng. Chẳng vậy thôi đâu, kể từ đây c̣n thêm nhiều điều gay cấn để cho kẻ mất người c̣n th́ bóng cờ cứu khổ mới nên thiệt tướng.
Các em đang ở trong ṿng lẩn quẩn của thế t́nh mà chịu mọi khổ hận hầu tạo Minh đức Tân dân, lần hồi ḥa b́nh chủng tộc, rồi mới ra vạn chủng.
Nói đến sơn hà của mấy em th́ đương nhiên phong hóa nhà Nam là phương liệu, v́ vậy mà đem khối tinh thần đối chọi với quyền lực hữu vi là đắc thắng.
Chị chỉ khuyên một điều là: “Áo rách mà vẫn thơm, bụng không no mà măi c̣n giá trị.” Chỉ bấy nhiêu lời đủ xây đài vinh quang cho các em ngày sẽ tới.
C̣n bạo lực địch dầu mănh liệt tới thế nào đi nữa, chung qui rồi cũng có ngày định phận quả nghiệt mà tiêu tan. Ngày ấy chẳng c̣n xa là bao. Các em nên hiểu lấy.
Ø Giáo Tông Đường, ngày 20-2-Bính Th́n (dl 20-3-1976).
KHAI ĐẠO
…Bần tăng được lịnh về gấp. Các bạn chớ thắc mắc v́ sự qui Tiên gấp của Bần tăng, bởi có lịnh Ngọc Hư . Một điều đáng tiếc là Bần tăng đă lănh lịnh của Ngự Mă Thiên Quân Hộ Pháp Chưởng Quản Hiệp Thiên Đài mà chưa thực hành ǵ cả…
Đức Hộ Pháp căn dặn chư Thời Quân c̣n tại thế cố bảo thủ chơn truyền và Đạo pháp.
V́ chư Chức sắc lưỡng Đài hành đạo ngoài lời dạy của Đức Chí Tôn và các Đấng từ ngày khai Đạo, vi phạm Thiên điều và bị chư Thần Thánh lánh xa không ủng hộ, bằng cớ cho Kim Quang Sứ cho lịnh Quỉ vương cám dỗ và thâu làm môn đệ là khác ! Chừng ấy, công nghiệp khổ hạnh của chư Chức sắc đều bị phế bỏ hết!!!
57.TÂM THƯ KÍNH GỬI CHƯ HUYNH TỶ CAO ĐÀI HẢI NGOẠI
Hội tín hữu Cao Đài ra đời rải rác từng nhóm đó đây, làm sống lại sinh hoạt thờ phượng, cúng kiến, truyền bá đức tin của đoàn người tín hữu trên khắp các nước: Hoa Kỳ, Canada, Úc, Anh, Pháp, Đức...
Nếu như tín ngưỡng chỉ đơn thuần là chuyện của tâm linh th́ chưa đến nỗi phải nhọc ḷng để tâm phân giải. Đàng sau cái bóng dáng của sinh hoạt truyền giáo hải ngoại vẫn thập tḥ những ư tưởng của các chính khách đă v́ đời nặng mang đế nghiệp hay chút công danh phù phiếm c̣n vướng đọng trong tâm đă vẽ nên cảnh Chùa chiền, Thánh thất một bức tranh mây nổi nhuốm màu tang thương. Hễ có hợp quần tất nhiên gây sức mạnh, có quyền bính tất phải có đua tranh. Từ đó xảo thuật của đời đă len vào cửa từ bi. Giục lên tiếng chuông rộn ră, cảnh tỉnh ḷng người đang mưu t́m hạnh phúc bằng sự chơn thật của ḿnh.
Ôi...tuy vân Đại Từ Phụ đă v́ đời mà mở cơ qui nguyên phục nhứt cho con cái của người gom về một mối, anh trước em sau d́u nhau về đường Chí Thánh, mà hại thay cái bóng vẽ h́nh tôn giáo và con mắt Cao Đài nơi đất khách dường như nghiêng đổ nhạt nḥa bởi tâm lư nhơn sanh bất hóa trong việc truyền giáo.Do đâu? V́ đâu nên nỗi?
Bởi khối đoàn kết c̣n thiếu nét thương yêu, thiếu quyền công chánh chẳng khác nào như đống gạch chất chồng c̣n thiếu vữa hồ để buộc dính cho thành ngôi lâu đài mỹ lệ.Người người hô hào đoàn kết mà cái tệ nạn của tinh thần phe phái bên trong vẫn không mảy may giảm sút. Chốn Thiền môn biến động, cảnh hội trường chẳng cộng yêu ḥa ái, mạnh ai nấy đua tranh, trường luận biện chẳng ngớt lời miễn sao giữ cho c̣n cái thế riêng tư của phe phái ḿnh. Quyền Đạo đă trở thành một đề tài tranh đấu. Thôi th́ đủ kế nhiều mưu, văn hay luận giỏi vẽ nên cảnh hoạt trường của những nhà luận bác thi thố tài năng chữ nghĩa.Muốn tùng Đạo phải biết ngỏ ngách, ngọn nguồn, căn cơ yếu lư chớ nào phải chuyện của đời những mong lấy thế hiếp cô gọi rằng hay giỏi.Thực trạng ấy làm đau ḷng người tu sĩ. Đấng trượng phu cũng ngao ngán tấn tuồng. Thôi th́ nhà ai nấy giữ. Hiệp rồi tan, tan rồi hiệp cũng là lẽ thường t́nh. ..
Con mắt Pháp Chánh trung ương hằng dơi theo các sinh hoạt Đạo Trời trên khắp thế giới phải giựt ḿnh xem xét lại.Bước Thánh phải lần ḍ, quán tục phải ĺa xa đừng xem chuyện Đạo như chuyện nhà e thất sách, bởi chúng ta ít người thông hiểu ngọn nguồn ngơ ngách của Pháp chánh luật Trời từ buổi ban sơ.
Năm Bính Dần 1926, Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ ra đời với 28 chữ kư tên của bậc tiền bối và 247 tín đồ đứng tên trong tịch Đạo. Đó là pháp lư khai sinh nơi mặt thế, đối với nhơn quần xă hội luật pháp quốc gia buổi ấy.Hội Thánh lập thành và sinh hoạt theo Pháp Chánh Truyền, Tân Luật; không có một chi phái nào có mặt trong quyền Hội Thánh. Ấy là một khối đoàn kết thương yêu đựơc Đức Lư dắt d́u từng câu, từng chữ trong lời dạy hằng ngày dầu việc nhỏ, việc lớn cũng vậy. Vài năm sau quyền Hội Thánh bắt đầu nứt rạn dần đến chia phe phân phái.Tại sao?
Vốn từ trước cơi Đông Dương này nhà cầm quyền thực dân Pháp muốn chia cho dễ trị nên vừa khi Hội Thánh thành h́nh, khối tín đồ đông đảo tin theo th́ Pháp ra tay giục loạn…
… Anh em toan tính nghe cũng êm xuôi nhưng phép tà thần đâu dừng ở đó, giục loạn phàm tâm, tranh quyền tranh chức nghi ngờ lẫn nhau nhiều việc. Cơ bút cầu riêng hư hư thực thực khó phân, dạy truyền nhiều lẽ chống đối lẫn nhau, Chi phái đă thành h́nh không như toan tính, nguyên nhân nay đă khác vẫn lập quyền riêng, có Hội Thánh riêng, đạo phục cũng khác vài phần, có phong thưởng riêng, kinh sách lưu truyền tự do canh cải. T́nh huynh đệ chẳng c̣n, trường tranh đấu trong Đạo một phen điên đảo.
Ôi! cũng quyền Đạo, một tấn tuồng bia miệng thế. Một chi, hai chi, ba chi rồi nhiều chi nối tiếp coi ṃi nổi loạn. Thánh quyền tựa hồ tan ră. Đức Lư Đại Tiên mới ra tay dẹp loạn. Đạo Nghị định thứ 8 ra đời không nh́n nhận chi phái. Từ đó Ṭa Thánh mới được yên, mặc cho chi phái tự do sinh hoạt theo sự hiểu biết riêng của nhơn sanh.Hai ḍng tư tưởng đă thành h́nh rơ rệt tại Ṭa Thánh Tây Ninh, tổ đ́nh chung của các phái. Hội Thánh Cao Đài được thành lập từ buổi ban sơ vẫn tiếp tục phổ truyền chánh giáo, lấy Pháp Chánh Truyền, Tân Luật làm chuẩn, kinh điển th́ Thánh Ngôn Hiệp Tuyển không đổi dời, tư tưởng y như lời minh thệ đă hứa:
“Từ đây chỉ biết một Đạo Cao Đài Ngọc Đế, chẳng đổi dạ thay ḷng, hiệp đồng chư môn đệ, ǵn luật lệ Cao Đài, như sau có ḷng hai th́ Thiên Tru Địa Lục.”
Quyền Hội Thánh đă có Đức Lư Thái Bạch kiêm nhiệm Giáo Tông, Hộ Pháp là Ngài Phạm Công Tắc, chức sắc tuy chẳng đủ người nhưng cũng một ḷng một dạ.C̣n phần chi phái tại các địa phương y như lời truyền tự do biến tướng cũng thu phục nhơn tâm mở mang địa phận, thu nhận tín đồ, phong thưởng thêm chức sắc, phỏng theo h́nh đồ Pháp Chánh Truyền, Tân Luật nhưng ngặt một điều là không nh́n quyền Đức Lư Giáo Tông và Đức Hộ Pháp Phạm Công Tắc.
Trời bây giờ có hai ngôi.Ngôi Trời đă lập là Ṭa Thánh Tây Ninh tiếp tục hành quyền thể Thiên hành hóa.Ngôi Trời mới lập do chi phái cầm quyền rải rác ở nhiều nơi cũng xưng danh Hội Thánh.Ḷng ngừơi đă đổi, câu minh thệ cũng trở nên thừa, chúng sanh thêm một phen ngơ ngác.
Pháp Chánh Truyền Đức Chí Tôn đă định, chỉ có một phẩm Giáo Tông cầm quyền gọi là Anh Cả, dưới có 03 Chưởng Pháp, 03 Đầu Sư, vvv... Con số đă ấn định rành rành, Thầy lại dặn không nên thêm hay bớt. Nay chi phái lập thành xưng danh Hội Thánh th́ phải có thêm Giáo Tông, Hộ Pháp, chẳng biết Đức Lư mới nghĩ sao?Ngôi Giáo Tông có một, Thầy phú giao cho Đức Lư Thái Bạch kiêm nhiệm về phần vô vi, c̣n hữu h́nh dầu ai có thế cũng là người thay mặt Ngài gọi “Quyền Giáo Tông” mà thôi. Ngôi Giáo Tông chỉ có một Ngai cho toàn Đạo Cao Đài, hai ba ông đ̣i ngồi chỗ đâu mà ngự!Chơn pháp ở chỗ nào? Ai là người rơ thấu?
Đời là quán trọ, Đạo đâu phải cửa công khanh, ai có giựt giành chi cho nhọc trí. Một việc tốt hai việc lành dầu nhỏ nhoi cũng là hành thiện.Trường phổ tế phải phân biệt, phân cho ra chánh lư. Đạo pháp vốn vô biên ḿnh giữ được dạ hiền cũng là quư lắm!
Nơi hải ngoại ít người luận giải cho đám môn sinh rơ lư. Đạo vốn từ bi nhưng chẳng phải muốn ǵ cũng được. Hễ anh em chẳng ḥa th́ Đức Chí Tôn chẳng ngự. Ngôi đền thờ c̣n trơ lại khối xi măng, đàn nội cúng phe phái chống ḱnh, lằn điển ấy làm rung rinh Kinh Bạch Ngọc.
Nay anh em đạo hữu Cao Đài nơi hải ngoại bực tài trí phần nhiều, hăy nung chí thanh cao, đừng tự hào, không phân phe phái cũ, công cử đủ 03 người Chánh Tri Sự, Phó Tri Sự, Thông Sự lập nên quyền Hội Thánh em hành sự. Đủ năm năm công nghiệp măn nhiệm kỳ, cử người khác lên thay BTS cho việc Đạo ngày thêm khởi sắc.Hội tín hữu là nơi gom góp buổi ban đầu có anh, có chị, có em, họ hàng cô bác là người đồng đạo Cao Đài để nâng đỡ lẫn nhau. Nay gốc Đạo ngửa nghiêng Hội Thánh chẳng c̣n quyền theo Thánh giáo! Cửa từ bi lộn lạo đủ mọi hạng người th́ BTS nắm chặt quyền Đạo tại mỗi tư phương là đúng lẽ.Việc tế tự phải trang nghiêm cho ra cung cách thần quyền, cầu Chí Tôn ngự giáng mở khối tâm linh cho anh em ḿnh ḥa hiệp. Dầu anh em chi phái hay Thánh Ṭa biết tín ngưỡng Đấng Cha Chung th́ hiệp quần đâu phải khó. Trước nhơn sanh phải tuyên bố cho rành “Tôi trọn tuân Pháp Chánh Truyền Tân Luật.” Nếu ḿnh đủ tài, đủ đức đúng mực hiền minh ắt sẽ làm nên nghiệp lớn.
Tại sao?Tại Trời Đất là lư công minh, thấy con ngoan, con giỏi, con hiền, sẽ có con mắt Tiên Ông giúp sức. Tại nhơn sanh cần người hiền đức dám hy sinh lănh phận sự chùa chiền đặng chia sớt bớt nỗi khổ đau trong tâm hồn của họ, nỗi khổ đau do cái sống sang giàu nhưng thiếu t́nh thiêng liêng của Đạo. Bắt gió nắn nên h́nh, chuyên lo hôn tang tế sự cho ấm ḷng người viễn xứ. Học lư Đạo cho thông, c̣n phải dạy đoàn con cháu dịch kinh sách phổ truyền dân xứ lạ, truyền bá đức tin hầu mai sau tạo nên h́nh thánh thể.Việc hành Đạo đừng thấy xa xôi ngao ngán, ráng tập tánh trượng phu dù phải gặp lúc mây mù cũng có hồi quang đăng. Ấy là phép Thiêng Liêng xây chuyển đổi họa vi phước, lấy cuộc đời trọng trược mài giũa đức tin nên phải biết giữ ḿnh trong giới luật cho nên trang chí Thánh.
Bàn Tri Sự thay quyền Hội Thánh. Hội tín hữu phải giúp đỡ cũng ví như thân ḿnh có hai tay trái, phải cùng làm việc Đạo là việc chung, yếu lư linh hồn vi chủ. Sinh hoạt Hội là phần thế sự để tranh đấu cùng đời trong nhiều lănh vực theo điều lệ nội quy do ḿnh đặt để tùy nhu cầu thiết yếu mỗi nơi có khác. Sinh hoạt Hội vẫn mang màu tín ngưỡng, bởi hội viên là người đồng đạo nhưng Hội không cầm quyền Hội Thánh.Bàn Tri Sự có phẩm CTS, PTS, TS do Đức Lư Giáo Tông và Đức Phạm Hộ Pháp lập thành gọi là “Hội Thánh Em”. Hễ nhận phẩm ấy hành quyền có áo măo do Ngài ban cho ắt phải tùng lịnh Đức Lư Giáo Tông cùng Đức Hộ Pháp là người làm đầu Hội Thánh, tùng Tân Luật, Pháp Chánh Truyền.
Nay Hộ Pháp và Giáo Tông đều ở cơi Thiêng Liêng, Hội Thánh chẳng thực quyền nơi chánh gốc dù có ai mời mọc làm chuyện ngược đời cũng phải nhớ: phẩm Chức việc thay quyền Hội Thánh. C̣n nếu như tinh thần ḿnh cường ngạnh cho Đức Lư làm sai, chẳng nể v́ Đức Hộ Pháp th́ tốt hơn đừng bước đến trường thi do hai Ngài thay mặt Đức Chí Tôn điều khiển từ năm Bính Dần 1926 cho khỏi lỗi câu nguyện. Một ḿnh ở nhà lo tu nhơn tích đức, rèn luyện tinh thần cũng được, đâu cần chi phương tiện giáo quyền và xưng danh chùa chiền hay tổ chức. Đạo pháp vốn vô biên không ai có quyền ràng buộc.
Dẫn chuyện xưa tích cũ dài ḍng mong huynh đệ rơ đâu là chơn pháp cho khỏi điều lầm lạc…
BẢO HUYỀN LINH QUÂN NGUYỄN LONG THÀNH
58.V̀ SAO NHIỀU NGƯỜI TU MÀ ĐẮC QUÁ ÍT?
Đức Hộ Pháp Thuyết Đạo Tại Đền Thánh
Đêm 22 tháng 03 năm Kỷ-Sửu (19-04-1949)
TU TH̀ NHIỀU MÀ THÀNH CHÁNH-QUẢ TH̀ ÍT,V̀ LỐI VÀO CỰC-LẠC BỊ KIM-QUANG-SỨ ĐÓN ĐƯỜNG
Chúng ta từ Thượng-Cổ đến giờ, tu th́ nhiều mà thành chánh-quả th́ ít, cái nguyên-lư ấy là tại Đạo bị bế…Buổi ban sơ, tinh-thần của Bần-Đạo c̣n hoang mang, không có biết sao lại c̣n có bổn phận đi mở Cực-Lạc Thế-Giới nữa. Cực-Lạc Thế-Giới là ǵ? Sao lại phải đi mở? Bần-Đạo tự hỏi. Tới chừng đi rồi mới biết t́nh-trạng của các Đẳng Chơn-Linh đă đoạt-vị trong Càn-Khôn Vũ-Trụ chịu nạn khảo-thí do nơi Kim-Quang-Sứ. Kim-Quang-Sứ đă đặng Đức Chí-Tôn cho làm Giám-Khảo kỳ thi Hạ-Ngươn Tam-Chuyển qua Thượng-Ngươn Tứ-Chuyển này.
Kim-Quang-Sứ là ai? Bên Thánh-Giáo Gia-Tô gọi là Quỉ-Vương đó vậy.
Kim-Quang-Sứ là một vị Đại-Tiên có quyền hành đem ánh sáng Thiêng-Liêng Đức Chí-Tôn chiếu diệu trong Càn-Khôn Vũ-Trụ, vị Đại-Tiên ấy đă gấm-ghé bước vào Phật-Vị, cái quyền-năng của Ngài đă đoạt đặng tưởng không thua kém Đức Chí-Tôn là bao nhiêu, do cái tự-kiêu tự-trọng c̣n một bước đường nữa mà đoạt không đặng, nếu người nhường là nhường Đức Chí-Tôn mà thôi. V́ người hám vọng, tự-tôn, tự-đại, gọi cả quyền-năng Đức Chí-Tôn người không nhường, tức nhiên người đủ quyền-năng hơn Đức Chí-Tôn mà chớ, v́ cớ cho nên Ngài dành quyền trọng đại muốn cầm quyền một quyền-lực để điều khiển Càn-Khôn Vũ-Trụ, chưa đoạt đặng mà Ngọc-Hư-Cung đă biết tinh-thần Kim-Quang-Sứ muốn phản phúc…
…Ngày giờ này, Đại-Tiên Kim-Quang-Sứ đă đặng ân xá, cũng như các Đẳng Chơn-Linh được ân xá, bởi v́ trong Quỉ-Vị cũng được hưởng Hồng-Ân Đức Chí-Tôn ân xá, cũng như toàn-thể các Chơn-Hồn trong Càn-Khôn Vũ-Trụ. V́ cớ cho nên, người Quỉ Chúa đàng ấy c̣n lănh một phận-sự tối trọng, tối yếu là làm Giám-Khảo dượt Chư Tiên đoạt phẩm-vị Phật.
Đấng mà dám đưa tay cho kẻ thù định phận, quyền năng đường ấy để khảo dượt toàn con cái của Ngài, tức nhiên là khảo-dượt Người, mà Người không có nao không có sợ. Chúng ta đủ biết quyền phép của Đức Chí-Tôn hơn quyền phép Kim-Quang-Sứ thế nào? Hơn nhiều lắm.
Đối với tinh-thần nhơn-loại đương nhiên bây giờ, đáng lẽ Đức Chí-Tôn ǵn-giữ kỹ càng cho lắm, nhưng Ngài không cần để tâm giữ cho kỹ lưỡng điều đó mà chớ.Bởi cớ cho nên khi mở Đạo, tại Từ-Lâm-Tự Ngài đến, Ngài cầm cơ viết tên Ngài, rồi Ngài liền thăng. Ngài cho Quỉ đến đặng phá, khảo-dượt, phá cho tiêu nền chơn giáo của Ngài. Ngài đă cho phép làm, nó vẫn thi hành chớ không có sợ sệt, e lệ ǵ không làm. Kim-Quang-Sứ đă thi hành trong hai mươi mấy năm, cả Thánh-Thể Đức Chí-Tôn và toàn thể con cái của Ngài nam, nữ cũng thế, đang bị tay Người làm tàn hại, đủ mưu lược, đủ mưu chước đặng hại cho thất Đạo. Không một điều ǵ, không một mưu chước ǵ mà Người không dùng, không mưu chước ǵ Người không làm đặng tàn phá Thánh-Thể của Đức Chí-Tôn, nhưng.... quyền lực Kim-Quang-Sứ bao nhiêu đi nữa cũng chưa qua khỏi cái mức của Đức Chí-Tôn đă gạch sẵn cho con cái của Ngài đi th́ chúng ta ngó thấy đủ bằng cớ đoạt đặng.
Ngộ-nghĩnh thay…, Đức Chí-Tôn cho thử con cái của Ngài đặng bỏ cái phàm lấy cái Thánh.
59. THIÊN ĐIỀU ĐANG HÀNH PHÁP, THÀNH TÂM CẦU NGUYỆN CÓ ÍCH KHÔNG?
Từ khi lập tôn giáo Cao Đài đến giờ, Chư vị Chức sắc Đại Thiên Phong nhất là Đức Hộ pháp rất quan tâm đến LỄ HỘI YẾN BÀN ĐÀO vào ngày rằm tháng tám âm lịch mỗi năm. Nguyên do bí pháp của Lễ Hội yến là dịp để Đức Phật mẫu ban hồng ân cho con cái của Ngài. Hiệp Thiên Đài là cơ quan nắm về Pháp nên luật đạo qui định chí chức sắc HTĐ mới có nhiệm vụ dâng hoa, trà, rượu. Nếu Lễ Hội yến năm Bính Thân (2016) không theo đúng Pháp trên th́ Lễ Hội Yến chỉ có thể pháp, tức lễ hội vui chơi, c̣n bí pháp ban hồng ân không có v́ Đức Phật mẫu và các Đấng Thiêng liêng không đến dự!!! Không ban hồng ân th́ chúng ta hẳn sẽ chịu nhiều tai họa hơn, từ thiên tai, bịnh tật đến chiến tranh…
V́ thế, rất hữu ích khi chúng ta thành tâm cầu nguyện v́ Đức Chí tôn đă dạy:
Muốn đến Thầy th́ phải cầu nguyện. Thầy không bao giờ không cảm ứng với những lời cầu nguyện chơn-thành. Con chỉ cần cầu-nguyện Thầy với danh hiệu Cao-Đài th́ sẽ có sự cảm-ứng-chấp-thuận.
Sau mỗi thời cúng Đức Chí Tôn và các Đấng thiêng liêng, hoặc cúng Đức Phật Mẫu, chúng ta đều phải đọc Ngũ Nguyện, đó là năm điều mà chúng ta mong ước trong suốt kiếp sanh gặp Đạo tu hành.
· Nam mô: Nhứt nguyện Đại Đạo hoằng khai,
· Nh́ nguyện: phổ độ chúng sanh,
· Tam nguyện: xá tội đệ tử ,
· Tứ nguyện: thiên hạ thái b́nh,
· Ngũ nguyện: Thánh Thất an ninh.
Nếu chúng ta thực hiện được năm điều Nguyện nầy th́ chúng ta có được Tam Lập: Lập đức, Lập công và Lập ngôn.
1. Muốn thực hiện Nhứt nguyện th́ chúng ta phải thuyết giảng giáo lư, truyền bá kinh sách của Đạo, đó là Lập ngôn.
2. Muốn phổ độ chúng sanh th́ chúng ta phải phụng sự chúng sanh cho bớt khổ, đưa chúng sanh về đường đạo đức, đó là Lập Công.
3. Muốn được Đức Chí Tôn tha thứ tội t́nh th́ chúng ta phải ăn năn sám hối tội lỗi đă qua, và lập hạnh giữ ǵn giới luật theo TÂN LUẬT, PHÁP CHÁNH TRUYỀN, ĐẠO LUẬT để không gây ra tội mới.
4. Muốn cho thiên hạ được thái b́nh th́ chúng ta hằng ngày khi cúng Đức Chí Tôn và Đức Phật Mẫu, chúng ta cầu nguyện hai Đấng ấy ban ơn huệ cho chúng sanh giữ được THƯƠNG YÊU & CÔNG CHÁNH để đối xử với nhau. Như thế, mới tránh được họa chiến tranh.
5. Muốn cho Thánh Thất và toàn thể thế giới được an ninh th́ chúng ta phải sống và hành động thế nào cho hợp ḷng người, thuận đạo Trời, để nương theo đó cùng chúng sanh tiến hóa, đó là Lập đức.
Đó là ư nghĩa của Ngũ Nguyện, và là bổn phận phải làm của một tín đồ, chớ không phải Nguyện suông rồi thôi.
60. KẾT LUẬN THẾ NÀO VỀ CƠ ĐẠO ĐANG NGỬA NGHIÊNG?
Để kết luận, xin chép bài thơ của Đức Phạm Hộ Pháp tiên tri về hành tŕnh của tôn giáo Cao Đài:
…Đến nay tôi nói ít lời
Đạo thành nháy mắt ai thời có hay.
Trung thành chịu đắng chịu cay
Đinh Lăng họ Tạ lên ngôi mấy hồi
Để cho nó hát cho rồi,
Măn tuồng họ Tạ đến hồi Bàng Quyên
Trung thành cũng chẳng đặng yên
Bàng Quyên măn lớp Thần Tiên ra đời
Chớ nên bàn luận nhiều lời
Phải lo chuẩn bị kịp thời ứng khoa.
Cận ngày đại hội Long Hoa
Thần Tiên giáng thế quỉ ma lộn nhàu
Bấy giờ ma quỉ nhập trào,
Chuyển cây Ma Xử vàng thau phân rành…