1. Nguyệt Tâm Chơn Nhơn ban kinh
2. Văn thơ Nguyệt Tâm Chơn Nhơn
3. Thơ của Victor Hugo

Xin xem nguyên văn trong Kinh Thiên Đạo- Thế Đạo

Bần Đạo chào Quyền Giáo Tông, Hộ Pháp, Tiếp Đạo và Hội Thánh Ngoại Giáo.
Nam nữ Thiên phong xin nghe : nước Thiên Đường thì ít kẻ, cửa Địa ngục vẫn nhiều người, chưa từng thấy hạng nhơn sanh nào mà tự trong thân hình, chẳng hữu ích chi cho cả cơ Tạo mà đoạt vị Thần, Thánh, Tiên, Phật. Ngôi vị Thiêng liêng chẳng phải do nơi sự cầu may mà đoạt đặng.
Bần Đạo khi đắc lịnh làm Chưởng Đạo lập Hội Thánh giáo đạo tha phương, thì tùng lòng bác ái của Chí Tôn mở rộng thế cho nhơn sanh dâng công đổi vị, Bần Đạo chẳng kể là nguyên nhân, hoá nhân hay quỉ nhân, ví biết lập công thì thành Đạo, Bần Đạo để cho mỗi người tự do định phận lại tuỳ thế khó khăn mà gầy thành công quả; ấy vậy, nếu lấy phép công bình thì tự nhiên, nên thì thâu, hư thì bỏ. Bần Đạo đã chấn thấy kẻ bất lực rất nhiều. Vậy Bần Đạo để lịnh cho mỗi vị Thiên phong xét mình khai tội cùng Giáo Tông và Hộ Pháp, rồi sau mới định rõ đều thưởng phạt. - THĂNG
Chào chư chức sắc Hiệp Thiên, Cửu Trùng
Bần Đạo kính lời cảm tạ Hộ Pháp cùng Hội Thánh có lòng nhớ đến mà tổ chức lễ kỷ niệm của Bần Đạo long trọng. nơi Kiêm Biên cơ Đạo phải chịu một thời điêu tàn rồi sẽ đến giờ chấn hưng lại. Bởi dân Tần còn lắm nỗi tai ương, điều ấy đã tiên tri không thể nào tránh đặng. Phận sự của Bần Đạo lãnh lịnh ngoại giáo là trong chư quốc, chẳng phải một nước Tần mà thôi.
H.T. mọi hành động của con có các Đấng vô hình tiên liệu, dầu đi đến nước nào cũng có đệ tử Bạch Vân ở nước ấy, nói chi nước Pháp hay là Trung Hoa. Con cứ tiến hành thì đắc thẳng.
Bần Đạo tỏ lời cảm tạ cuộc lễ và tỏ sự vui vẻ của nước Việt Nam đã được nổi danh cùng lân bang. Nhất là Cao Đài được lừng tiếng tung hô từ năm 1946, đến nay các nước đều để ý đến.
Hiện giờ sự tín nhiệm Đạo Cao Đài đối với các Đảng phái được phần chú ý hơn. Vậy mọi hành trình chỉ dùng sự chân thật là thắng hết.
Bần đạo cám ơn chư vị có đủ lòng bác ái kết chặt mối tương thân cùng bạn đồng chủng của Bần đạo. Ấy cũng là lòng từ bi của Chí Tôn muốn vậy mới tròn câu phổ độ toàn nhân loại mà lập thành một mối Đại Đồng Tôn Giáo. - THĂNG .
Chào chư chức sắc Hiệp Thiên Đài, Cửu Trùng .
Mấy lúc qua, Hội Thánh Ngoại Giáo ngưng trệ vì thiên thơ tiền định. Các vị lãnh lịnh Hội Thánh đã thi hành nguyện vọng, xét ra cũng theo lối xưa là bất đồng tâm, bất tựu lý cùng nhau nên kẻ vầy người khác, cuộc tiến hành không căn bản, giảm quyền Hội Thánh Ngoại Giáo. Đức Hộ Pháp đã tiên liệu có ngày, Ngài sẽ đến phục hưng nơi ấy. Hiện tình khó khăn là bởi thời cuộc biến chuyển, cần gìn cho còn danh thế là đủ, để các Đấng sắp đặt phương châm định thành vẻ vang hậu cận. Xin khuyên vị Tân Chủ Trưởng cần phải bền lòng sẽ thấy nhiều kết quả từ từ đến.
Việc làm có khó mới có công, hành Đạo có chuyển biến mới tiến triển tinh thần đạo đức là một bài học hay cho các bậc bền chí đạt nguyện, có chi mà lo ngại. Cứ an tâm.
Nhớ về trước các Đấng đã tiên tri rồi “Thương thảm cho nòi giống nhà Tần”. Vì vậy mà các hành tàng của Đạo phải chịu định phận thuận với thiên thơ. Nói ít chư hiền khá để tâm suy gẫm mà tuỳ phương lo lắng trọn bổn phận mình.
Bần đạo căn dặn chư hiền gắng thêm công quả, lập đức cho dày chẳng vì lẻ mọn của đời người mà phế vong đại sự. - THĂNG .
Chào chư vị Chức sắc Hiệp Thiên, Cửu Trùng.
Bần đạo kính lời cảm tạ Hộ Pháp cùng Hội Thánh có lòng nhớ đến tổ chức cuộc lễ kỷ niệm của Bần đạo long trọng. Nơi địa phận Kiêm Biên có Đạo phải chịu một thời điêu tàn rồi sẽ đến giờ chấn hưng lại. Bởi dân Tần còn lắm nỗi tai ương, điều ấy đã tiên tri không thế nào tránh đặng. Phận sự của Bần đạo lãnh lịnh ngoại giáo nay đã đến lớp tuồngnên phải lo ám trợ.
H.T mọi hành trình của con có các Đấng vô hình tiên liệu dầu đi đến nước nào cũng có đệ tử Bạch Vân ở nước ấy, nói chi nước Pháp hay là Trung Hoa, con cứ tiến hành thì đắc thắng
Bần đạo tỏ lời cảm tạ cuộc lễ và tổ sự vui vẻ của nước Việt Nam đã được nổi danh cùng lân bang. Nhứt là Cao Đài được lừng tiếng tung hô từ năm 1946 đến nay các nước đều để ý đến.
Hiện giờ sự tín nhiệm Cao Đài đối với các Đảng phái được phần chú ý hơn. Vậy mọi hành trình dùng sự chân thật là thắng hết. Họ thất bại là vì thiếu sự thật, nên nhớ một điều ấy là đủ thắng giặc tinh thần.
Bần đạo cám ơn chư vị có đủ lòng bác ái kết chặt mối tương thân cùng bạn đồng chủng của Bần đạo ấy cũng là lòng từ bi của Chí Tôn muốn vậy mới tròn câu phổ độ toàn nhơn loại mà lập thành một mối Đại Đồng tôn giáo. - THĂNG .
Médiums :
Hộ Pháp & Tiếp Đạo
Présents à la séance :
G.S Thượng Chữ Thanh
Et quelques dignitaires
De la Mission Etrangère
(Il s’agit du Giáo sư Thượng Chữ Thanh ou Charles Hugo)
Vous êtes idéaliste. Il suffit de vous dire que toute autorité qui mérite son nom doit être respectée de gré ou de force. L’avenir de la mission Etrangère nous réserve encore beaucoup de surprises au poin de vue sacrifices. Sachez bien que Charles a été désigné par moi pour réaliser un plan très complexe. L’honneur de tous les Missionnaires est placé au premier plan. Il dépend d’une réelle énergie dans les paroles et dans les actes pour mettre chacun à la hauteur de sa tâche. Le Corps entier est imbu de toutes sortes se corrup-tions, aussi bien chez les hommes que chez les femmes, par d’effroyables procédés. Or, un assainissement radical est absolument nécessaire. Donc, la désignation de Charles est murement con-cue, je reconnais qu’il n’a pas tout fait pour réussir. Il y a vraiment des défaillances, mais les résultats obtenus sont aussi assez élogieux.
Je vous serais donc infiniment reconnaissant de l’ai-der puissament dans sa tâche pour aplanir les difficultés qui peuvent se produire dans l’accomplissement du dessein de Dieu.
Cao Tiếp Đạo répond : Je vous obéis. Je m’entendrai avec Sa Sainteté pour aider Charles
Merci . - A DIEU .
Đã ở nước Tần xứ sở xa
Phải coi thời thế liệu phương nhà
Trí cao hằng giữ đường gay trở
Mưu khéo toan lo lẽ thuận hoà
Níu mối kinh luân đâu cũng phận
Gìn lòng đạo đức há than già
Trên đầu đã sẵn Thầy nâng đỡ
Bơn bớt đừng lời hỏi thiết tha
NTCN, 25-7-1927
Lễ là hạnh mến của Thần Tiên
Khá giữ lễ nghi cứ vậy bền
Trước mặt phàm xem tuy chẳng thấy
Chín tầng lộng lộng phép Bề Trên.
Dặn Phong Chí đêm 9-8-1927
Phải biết nhứt tâm đối với Trời
Dầu cho kín mặt khó trông nơi
Dẫu quyền Tạo Hoá đời chưa thấy
Lộng lộng tâm kia níu chất đời
Dạy Đông Y Võ Văn Sự đàn 18-8-1927
Mộc tặc, phòng phong tuyết bạch đầu
Trần bì, thục địa ám minh châu
Đào căn, chỉ thiệt hồng hoa kiến
Nhãn nhục, xuyên tâm hoả lựu sầu
Quân tử, mạch môn, cam thảo thuận
Kỳ nam, viễn chí, khổ qua mâu
Hồ giao, lộc giác, y căn thủ
Trạch tả, càn cương thiếu khách hầu
Trách Ông Sự đàn 20-8-1927
Hữu tài vô đạo bất vi nhân
Tạo thị xuyên âm thị mịch thần
Hám lợi vô mưu hà kế đắc
Chỉ tri nhứt nhựt độ vinh thân
NTCN báo tin Chí Tôn xá tội Ô. Sự
Đàn 28-8-1927
Phụng đến bờ dương trổi tiếng kêu
Gió mê vừa lạc lạnh phòng tiêu
Đỡ nâng vạc cả nhờ Chung Thị
Gánh nỗi ngôi thiên tưởng Tiểu Kiều
Mở mắt hồng nhan hờn đức kém
Rạng mày thục nữ giận tài nhiều
Bóng trăng khuất núi trời hầu tối
Liệu thử phương hay trở bóng thiều.
Đàn 22-9-1927
Trần thế luôn gây náo nhiệt trường
Lánh nguy nguồn Đạo vẹn tìm phương
Vùi sầu nay gắng chung vai gánh
Hưởng phước sau may hiệp bước đường
Cay đắng lần soi gương trí tuệ
Chia phôi chờ trãi lối tang thương
Dặn mình tua chặt trong gang tấc
Sau trước lòng son giữ đặng thường
Đàn 9-4-1928
Vinh hiển tuy chưa toại thửa nguyền
Phép nhà vẹn giữ cũng nên duyên
Thảo ngay lòng nhớ lâu truyền hiếu
Chánh trực xa nghe giỏi tấc thiền
Dặn gió chờ ngay đài các đến
Trường danh có lúc đề nêu tên
Coi mình khá giữ mình cho vẹn
Cái đạo trượng phu thế mới bền
Ban cho Hiển Trung tháng 6-28
Và câu đối làm Đạo Hiệu :
Mặt nhựt rạng nhờ trời thanh bạch
Cõi trần nay nhờ khách đức dày
Mùi thơm sen Phật cao bay
Từ bên Đông Á phô bày Tây Aâu
Nước hằng sống nửa đầu thế sự
Chuyển chơn linh đối dữ ra lành
Vạn bang dẹp cuộc chiến tranh
Lập cơ thoát khổ độ sanh muôn loài
Kể vì mị đoái hoài giả đạo
Kẻ hay tin quái giáo gây trò
Nguyên nhân lỡ bước ai lo
Dẫn đường Cực Lạc đưa đò mê tân
Khách mở ngõ thiền lâm cho chóng
Các ngươn linh trông ngóng bấy lâu
Biết thân lại đợi ai cầu
Lục Nương tiếp :Cầm gươm thần huệ xây lầu tuyệt oan
(Lục Nương DTC tức bà Jeanne d’Arc )
Giục thế sự an nhàn lấy phận
Lửa thiên cơ khỏi vấn vương oan
Để chân vào chốn Niết Bàn
Thoát vòng luân chuyển mong đàng thiện duyên…
Đàn 16-2-Tân Vị (1-1932)
Vào ngày 20 tháng 4 năm 1930, Đức Hộ Pháp chấp bút, Đức Nguyệt Tâm Chơn Nhơn giáng cơ dạy về quyền lực của Đấng tạo ra Càn Khôn và Vạn vật.
Nguyên văn tiếng Pháp trong HISTOIRE ET PHILOSOPHIE DU CAODAISME dưới đây là bản dịch của Đức Hộ Pháp.
Đức Hộ Pháp hỏi :
Nhờ Ngài cho biết về do lai Đức Chí Tôn và quyền hành Người tạo ra Càn Khôn cùng vạn vật.
Đức Nguyệt Tâm Chơn Nhơn đáp :
Đức Hộ Pháp :
Chừng nào địa cầu nầy hưởng đặng điều ấy ?
Đức Nguyệt Tâm Chơn Nhơn :
Thần linh dụng tiếng giúp Ngài hiểu
Cho tỏ tường phẩm hiệu dường bao
Qua luyện tôi, Thánh chất vào
Còn lâu nữa mới lâm trào Phật Tiên
Muốn biết đặng căn nguyên từ pháp
Ở cùng người hoặc đạt hiểu người
Chẳng hồn nào quyết định bồi
Thích Ca thì cũng để lời phỏng ngôn
Chớ coi trọng lời tôn bày tỏ
Tôi thuật lời tưởng ngỡ chơn linh
Tỉ như lúc trước chí linh
Có sanh ở một cành hình Càn Khôn
Người cũng đấng phẩm hồn hậu bổ
Vật nên người, người trở nên hiền
Lần hồi lên phẩm thiêng liêng
Khai thiên người mới đạt quyền chí linh
Đã chịu lắm sinh sinh tử tử
Đủ quyền linh làm chủ trí khôn
Lại thay thâu phục chơn hồn
Đặng làm thần độ vĩnh tồn triều nghi
Đài thiên cảnh vừa khi đặng lớn
Dắt triều đình vào chốn không trung
Đức Hộ Pháp :
Vậy khi ấy Người đã có Thiên cung riêng của Người rồi hay sao ?
Đức Nguyệt Tâm Chơn Nhơn :
Phải, mỗi đứa riêng trong cảnh giái
Cửa chúng ta tạo lại linh hồn
Hồn người do bởi giác hồn
Tạo nên cảnh giới cộng làm chánh cung
Trong các Đấng lòng trung vẫn ít
Phần đông do kẻ nghịch oan khiên
Tu chơn bỏ máy diệu huyền
Thì ta mở lối cảnh thiên quỉ vào
Quỉ vương hỏi nơi nào mà đến
Cứ tầm chân dừng tiến giả truyền
Chắc do trong đám triều thiên
Chí linh khó sửa chờ truyền chánh tâm
Ta hằng bị tình thân phản nghịch
Đố kị cùng vui thích hại ta
Hộ Pháp tay Ngài tê quá thay là
Đêm mai tôi tiếp nói qua chuyện này
10 giờ đêm 21-11-1930
Lại tiếp chuyện khai thiên tôi nhận
Cùng kính phương học vấn của Ngài
Chí Tôn tới chốn Dạ đài
Bình an phẳng lặng không loài động sanh
Trong thứ không danh mây nước
Vật chất sinh ngũ ước vô chừng
Hào quang bao phủ mây vàng
Vật không biến hoá, thú ngừng không sanh
Đức Hộ Pháp :
Thưa có phải là hình nước trong Sấm truyền Đạo Thánh đã nói đó không ?
Đức Nguyệt Tâm :
Phải, thứ khí kêu tên thuỷ khí
Đông đặc nhiều xem kỹ đứng đầu
Rằng trời, mặt nước ngự chầu
Thì nên phải hiểu cao sâu thế này
Chơn thần người dẫy đầy áng sáng
Lấy dương quang ấp đảng vô năng
Sinh làn hoả khí bao giăng
Âm dương tương khắc nổ làn thiên thanh
Thái cực nổ với hình nguyên thuỷ
Hai quyền năng dục khí hoá cơ
Vật tiêu hoá khí, khí nhơ
Tiêu thành nguyên khí đến giờ sanh quang
Khí sanh quang ấy toàn linh cảm
Định linh hồn sống chết nơi tay
Dị thường sanh hoá rất hay
Sau nầy tôi cũng thấy hoài huyền linh
Vật chi do tài tình sư phụ
Ta không phương hiểu thấu cho cùng
Lửa Thái cực lớn vô cùng
Dẫy cùng thế giới muôn trùng hoả tinh
Phân phát hoá nên hình phải tuyệt,
Cùng Càn Khôn rải riết không ngằn
Hoả tinh lớn hoá nhựt quang.
Nhựt tinh nguội lạnh cả tràng thế gian
Nơi nào ánh dương quang chiếu diệu
Vạn vật gồm đại tiểu đều thông
Chí linh tánh đức bao trùm
Hữu sanh ai cũng dự cùng nhứt linh
Các ngươn khí ánh linh chiếu thấu
Khí trược ngưng, thứ xấu trạch hình
Thổ mộc, thú,nhơn, vạn linh
Bán thanh sanh khí, thanh thành hạo nhiên
Khối linh cảm ban truyền vạn loại
Tuỳ theo hàng phẩm lại vừa chừng
Hồn linh sang hưởng hồng ân
Còn bên thể phách về phần sanh quang
Ngài đã rõ hành tàng sót lại
Tới đây tôi đành phải ngưng văn
Đức Hộ Pháp :
Sự hung ác và sự vô ích của loài người, loài vật và thảo mộc, các đức tánh của vật loại khó lấy trí khôn người là mức khen cho đặng.
Đức Nguyệt Tâm Chơn Nhơn
Không vô ích dữ hiền mặt thế
Sống phải toan tìm kế nuôi thân
Chí Tôn con cái đều cân,
Lòng thương kia phải dành phần lợi sanh
Cho tấn hoá Người hành đau thảm
Người phải cho mô phạm bảo thân
Dưới đời mấy mặt hiền nhân
Với ta gọi dữ họ cần ích riêng
Sao đăng tiếng Thánh Hiền các Đấng
Sử nhơn gian bằng chứng chép ghi
Đấu tranh mạnh yếu thường khi
Xem ra thấy mạnh cũng thì phần hơn
Lẽ mạnh yếu thiệt hơn chiến đấu
Năng trí mưu cơ xảo nên hay
Cảnh phàm tương đối là đây
Dữ vô dụng ấy là lời bia danh
Nơi hoàn vũ cá sanh có chỗ
Các trời kia lớp ngõ học đường
Càn khôn thế giới là trường
Chư hồn đến học cho thường mới hay
Kẻ nào những bỏ bài trốn mãi
Không đặng lên học lại bài xưa
Các hồn ai cũng mến ưa
Sách thiêng liêng đọc mấy tờ vĩnh sanh
Ai cũng ước công thành danh toại
Phải nhiều thời, nhiều phép, nhiều kinh
Vật hèn tối phẩm, tối linh
Con đường đi biết mấy nghìn thời gian
Chung cuộc hiểu hành tàng ta đã
Sau mới tường căn quả Chí Linh
Biệt phân đẳng cấp tánh tình
Là phương dành để cho mình sánh cân
Trong học thức Ngài cần quãng đại
Phân tánh người nơi cái tài ba
Đem người phàm tách cho ra
Ngoài vòng Thánh chất chánh tà phân minh,
Lấy gương tốt để dành Hội Thánh ,
Năng dạy khuyên các cánh bất trung.
Đừng nên ghét kẻ gian hùng,
Coi phần hồn trọng độ giùm là hay
Cứ thương mãi giúp cho nhân loại
Chơn lý kia cạn giải đôi lời
Từ bi, bác ái, và Trời.
Đức Hộ Pháp :
Hễ làm cha thì làm cha, còn làm thầy thì làm thầy cớ sao Đại Từ Phụ lại xưng Thầy rất ư khó hiểu ?
Đức Nguyệt Tâm Chơn Nhơn :
Người cũng vốn cha Thầy luôn Một
Cả chơn linh hài cốt nơi Người .
Nuôi mình dùng vật xanh tươi
Tạo hồn lấy phép tột rồi Chí Linh
Nơi người vốn quang minh cách trí
Tấn hoá hồn phép quí không ngưng.
Vật hèn trước mặt thành trần,
Hồn hèn Người lại dành phần Phật Tiên
Luật thương yêu quyền là công chánh
Gần thiện căn xa lánh phàm tâm
Làm cha nuôi sống âm thầm,
Làm Thầy lại nhượng phẩm Thần ngôi Tiên.

Je m’étais endormi la nuit près de la grève
Un vent fraism’eveilla, je sortis de mon rêve,
J’ouvris les yeux, je vis l’étoile du matin
Elle resplendissait au fond du ciel loitain
Dans une blancheur molle, infinie et charmante
A quilon s’enfuyait emportant la tourmente
L’astre éclatant changeait la nuée en duvet
C’était une clarté qui pensait, qui vivait;
Elle apaisait l’écueil où la vague déferle;
On croyait voir une âme à travers une perle
Il faisait nuit encor, l’ombre régnait en vain,
Le ciel s’illuminait d’un sourire divin
La lueur argentait le haut du mât qui penche;
Le navire était noir, mais la voile était blanche;
Des goelands debout sur un escarpement ,
Attentifs, contemplaient l’étoile gravement
Comme un oiseau céleste et fait d’une étincelle.
L’océan qui ressemnle au peuple allait vers elle,
Et, rugissant tout bas, la regardait briller.
Et semblait avoir peur de la faire envoler.
Un ineffable amour emplissait l’étendue.
L’herbe verte à mes pieds frissonnait éperdue,
Les oiseaux se parlaient dans les nids; une fleur
Qui s’éveillait me dit : c’est l’étoile ma soeur.
Et pendant qu’à longs plis l’ombre levait son voile
J’entendis une voix qui venait de I’étoile
Et qui disait : - Je suis l’astre qui vient d’abord
Je suis celle qu’on croit dans la tombe et qui sort
J’ai lui sur le Sina, j ai lui sur le Taygète
Je suis le caillou d’ or et de feu que Dieu jette
Comme avec une fronde, au front noir de la nuit
Je suis ce qui renait quand un monde est détruit
O nations ! je suis la Poésie ardente
J’ai brillé sur Moise et j’ ai brillé sur Dante
Le lion océan est amoureux de moi
J’arrive , Levez-vous, vertu, courage, foi !
Penseurs, esprits, montez sur la tour, sentinelles
Paupìeres, ouvreg-vous, allumeg-vou, prunelles
Terre, émeus le sillon, vie, éveille le bruit ,
Debout, vous qui dormez !-car celui qui me suit ,
Car celui qui m’envoie en avant la première,
C’est l’ange Liberté, c’est le géant Lumière.
Jersey, 31 aout 1853
VÌ SAO SÁNG
Đêm qua ta ngủ bên ghềnh
Một cơn gió thoảng làm tan giấc nồng
Ngẩng nhìn trong khoảng mênh mông,
Sao Mai lấp lánh hiện trong sương mơ,
Gió bấc thổi cơ hồ bão tố.
Aùnh sao ngời rạng rỡ mây tuông,
Aùnh sao linh động vô cùng.
Đánh tan hiểm hoạ chận ngừng phong ba
Ngọc trong suốt hồn hoa một điểm
Trời còn đêm mà tối dường tan
Nụ cười nở nét cao sang
Bạc như dội ánh ngọn buồm nghiêng nghiêng
Thuyền đen thẫm buồm lên trắng xoá,
Đàn chim khuya lặng ngắm bên triền.
Ngắm nhìn trong khoảng vô biên,
Sao như thần điểu trong đêm sáng ngời.
Trùng dương từ khắp nơi viễn xứ.
Đều tiến về coi tỏ bóng sao.
Nhẹ gầm sợ tiếng sóng trào,
Sao kia vụt biến khôn nào lại trông.
Đức bác ái khắp trong muôn vật
Từ cỏ xanh chuyển gót chân ta.
Tổ êm chim cũng thiết tha.
Thầm thì to nhỏ chan hoà niềm vui
Đoá hoa tỉnh giấc mai kể le,å
Và tâm tình “sao ấy chị ta”.
Khi đêm cuốn bức rèm hoa
Tai nghe vọng tự phương xa đưa về
Sao nhắn nhủ : Ta muôn thu trước
Mà loài người tưởng thác đã lâu
Hiện về từ đáy mồ sâu,
Đã từng soi sáng thuở nào Si-na.
Về Thánh địa giữa đêm tăm tối,
Lúc suy vi ta lại hiện ra.
Lửa thần, vàng rắc chói loà,
Ta : thơ hùng tráng, hỡi này Thế nhân !
Từng soi bóng Môi (Moise) Đăng (Dante) muôn thuở
Biển oai hùng cũng phải nể vì
Ta đã tới ! Hãy đứng lên !
Hãy đem dũng cảm , lòng tin đặt vào
Hỡi bao những bậc vĩ nhân
Thapo Đời hãy thử nghiêng mình mà coi
Mở bừng sáng chiếu ngời nhãn lực
Lòng đất rung chuyển mạnh nhịp đời
Đứng lên ! tỉnh dậy đi thôi
Ta đây sứ giả vâng lời hiện ra
Báo tin trước gần xa Chúa ngự
Đức Chí Tôn, nguồn sáng bao la
Là nguồn hạnh phúc tự do
ĐĐNS
UNITÉ
Par-dessus l’horizon aux collines brunies,
Le soleil, cette fleur des splendeurs infinies ,
Se penchait sur la terre à l’heure du couchant;
Une humble marguerite, éclose au bord d’un cham,
Sur un mur gris, croulant parmi l’avoine folle
Blanche, épanouissait sa candide auréole;
Et la petite fleur , par-dessus le vieux mur,
Regardait fixement dans l’éternel azur
Le grand astre épanchant sa lumière immortelle
Et moi, j’ai des rayous aussi ! lui disait-elle.
Granville, juillet 1830
Dịch bài UNITÉ
CHỈ MỘT
Chân trời xa lộng bóng triền đồi
Bất tận chói chang hoa mặt trời
Nghiêng chiếu trần gian giờ cúi lặn
Ven đồng cúc dại nở gương soi
Tường lam đỗ giữa lúa hoang điên
Nở trắng trinh nguyên ánh hiển vinh
Hoa nhỏ vươn cao trên vách cũ
Ngắm nhìn bầu vĩnh cửu thiên thanh
Mặt trời luôn toả hào quang xuống
“Hoa nhủ trong tôi có ánh linh”
Vân Đằng dịch
Ý thơ : Trời và hoa “Vạn vật đồng nhất thể”, thể và dụng : “nhất tức nhất thiết, nhất thiết tức nhất”. Thế nên bất cứ đâu cũng có đạo, bất cứ giờ nào cũng có thơ, chỉ cần cái tâm hoà vào vũ trụ.

