THÁNH NGÔN HIỆP TUYỂN I & II
Hợp Nhứt & Chú Thích

 

MỤC LỤC

 


MỤC LỤC
THI TẬP & THI VĂN DẠY ÐẠO

THI VĂN DẠY ÐẠO

Thơ Tứ tuyệt (4 câu): (127-196)

127.

Nầy lúc Kỳ Ba Phổ Ðộ trần.
Mau chơn thoát khỏi chốn mê tân.
Ðường gai gốc gắng lần qua khỏi,
Ðạo đức sớm hôm khá vẹn cần.

128.

Nguồn đào lạc lối ấy duyên may,
Gặp đạo nương theo bước dặm dài.
Nắng hạ héo khô vườn bá tánh,
Dắt nhau tìm núp bóng Cao Ðài.

129.

Cao Ðài đứng chủ cả sanh linh,
Bến khổ bầu Tiên rưới thế tình.
Mở mắt tỉnh lần cơ mộng điệp,
Hữu sanh hữu khổ phải toan gìn.

130.

Gìn lòng chơn chánh chớ tà tây,
Thưởng phạt về sau cũng hội nầy.
Trước biết sửa mình tâm trí vẹn,
Sau nương cảnh tịnh mới nên hay.

131.

Hay gần đạo đức mới nên thân.
Lánh chốn phồn hoa giữ tánh thần.
Một nét vạy tà Thần Thánh chép,
Rèn lòng trong sạch thoát mê tân.

132.

Tân toan khổ hạnh phải trau giồi,
Bước tới đường dài chớ trở lui.
Công khó độ đời đừng nệ khó,
Phước dư đợi lúc hưởng ơn Trời.

133.

Ðông tàn cảnh ướm trở nên xuân,
Xuân nở vườn mai há mấy lần?
Lần lựa cho đò xa bến Thánh,
Thánh tâm mấy kẻ vẹn trau thân.

134.

Nghèo sạch rách thơm mới đáng người,
Nệ chi cực nhọc buổi xuân mơi.
Nay đà gặp lúc Thiên ân rưới,
Gắng bước đường tu hưởng phước đời.

135.

Tài tuy ít, đức nên nhiều,
Nhiều đức mới tròn bước Ðạo theo.
Theo đặng bước nào gìn bước nấy,
Trở lui e vướng lúc nghiêng nghèo.

136.

Tà nguyệt vườn thu ướm trở đông,
Nhạn về đảnh Bắc tiếng qua sông.
Bền lòng thiện niệm bồi căn trước,
Trễ bước thuyền e bị ngược dòng.

137.

Lo lường nền hạnh đặng lên cao,
Cao đức nguồn Tiên mới bước vào.
Vào đặng Tam Kỳ Trời cứu khổ,
Khổ thêm gắng chịu tánh năng trau.

138.

Ðường Ðạo tìm vào mới rõ cơ,
Cơ mầu giải khổ, chớ chần chờ.
Chờ cho trễ bước thuyền xa bến,
Bến tục thoát vòng hết ước mơ.

139.

Trời thương đâu nệ nhọc công trình,
Chịu nhọc vì lo đám chúng sanh.
Sanh dưỡng dưỡng sanh rồi phải độ,
Ðộ cho trở bước lại đơn đình.

140.

Giựt giành rốt cuộc cũng tay không,
Nhân quả đeo mang tội chất đồng.
Ví biết phép công cơ thưởng phạt,
Ðường tu sớm bước chí thong dong.

141.

Sáng đường nhờ có bóng Trời soi,
Ðạo đức để tâm chớ đổi dời.
Công quả thìn lòng sau hưởng phước,
Dặm dài đừng nệ bước xa xôi.

142.

Gìn giữ về sau mối Ðạo mầu,
Nương theo bước trước gắng tìm châu.
Thuyền chờ bến tục buồm trương sẵn,
Ðưa đến nguồn trong rửa bợn sầu.

143.

Quanh co muốn khỏi gắng lòng thành,
Chứa đức là phương phước để dành.
Hứng giọt nhành dương lau tục lự,
Hay chi thua được bả công khanh.

144.

Công khanh xạo xự cũng vai tuồng,
Ðêm lặng rừng thiền lóng tiếng chuông.
Mê luyến hồng trần mang ách khổ,
Cơn vui qua khỏi lệ sầu tuôn.

145.

Nẻo chánh tìm theo mối Ðạo gìn,
Hay chi tuồng thế bước đua tranh.
Của nhiều ít đức sương trên cỏ,
Giành giựt mà chi phải lụy mình.

146.

Ðừng sợ khó, khó nên công,
Công khó may gìn chữ sắc không.
Không sắc sắc không vui đảnh hạc,
Hạc về chốn cũ dựa rừng tòng.

147.

Rừng tòng tìm đến lánh cay chua,
Ðêm lặng lóng nghe tiếng khánh chùa.
Lần gội tâm phàm vui cảnh trí,
Ðường trần lưu luyến nhọc tranh đua.

148.

Dời đổi thói đời lắm thị phi,
Trăm năm chung đỉnh có ra gì!
Tìm nguồn đạo đức tâm phàm gội,
Danh mà chi, lợi ấy mà chi!

149.

Thông biết thế thời mới gọi thông,
Thông minh học Ðạo vẹn trau lòng.
Lòng trần dầu muốn phong ba dứt,
Ðộ chúng tu nhơn chí nả nong.

150.

Sáng đèn cánh bướm liệng xôn xao,
Lánh họa tua gìn hạnh đức trau.
Noi dấu đường ngay Trời tế độ,
Chen chơn nguồn Thánh bước lần vào.

151.

Ức lòng dễ tỏ đặng cùng ai,
Hiền đức mà sao chịu khổ hoài.
Lão nói tỏ tường cho đó hiểu,
Cũng là vay trả luật xưa nay.

152.

Dữ đọa hiền thăng ấy luật Trời,
Lánh đường tà vạy hưởng an vui.
Nay con phước gặp nền Chơn Ðạo,
Ngọc tốt bền trau sắc rạng ngời.

153.

Suối lành đổ nước hóa sông thanh,
Ðức hạnh muốn trau vẹn tánh lành.
Trước muốn đưa chơn vào cửa Phạm,
Hỏi mình có trọn tấm lòng thành?

154.

Dối ai đâu dễ dối cùng Trời,
Biết Ðạo răn mình cũng hết hơi.
Từ bỏ lần hồi lầm lỗi trước,
Tự nhiên bể khổ lánh xa vời.

155.

Bá tước công khanh ý vị gì?
Mà đời dám đổi kiếp sầu bi.
Nương chơn chưa biết chơn nào vững,
Níu thử cân đai thấy nặng trì.

156.

Ðược vàng chớ khá gọi là may,
Vàng hết tội kia chất dẫy đầy.
Bỏ đức bỏ nhân bao kiếp đọa,
Khuyên con giữ Ðạo đến cùng Thầy.

157.

Lối ngay nẻo chánh gắng tìm đường,
Lánh chốn thị phi Ðạo mới tường.
Dòng bích thuyền từ còn đợi bến,
Thu qua gặp gió cánh buồm trương.

158.

Cõi thế tìm nơi đạo đức vào,
Lòng thành Thần Thánh chứng công lao.
Nhân sanh thấy khổ đưa tay cứu,
Chẳng mất phần sau địa vị cao.

159.

Thắm thoát đời qua cuộc bể dâu,
Ham vui chỉ chác cuộc mua sầu.
Lập thân muốn tránh đường mưa gió,
Tìm Ðạo nương mình vững nghiệp sau.

160.

Rừng thiền trở gót mới thung dung,
Nhàn hạ riêng vui cảnh bá tùng.
Lao lực thế tình chi xạo xự,
Rửa tai chờ lóng nhạc năm cung.

161.

Cung đàn chờ khách cận song thu,
Năng mến Ðạo mầu chí trượng phu.
Biển khổ vớt người thuyền gặp lúc,
Ðeo đai thế sự chỉ mua sầu.

162.

Tách bến sông mê sóng tạt thuyền,
Lọc lừa nghiệp quả kẻ may duyên.
Trương buồm hạnh đức xuôi chiều gió,
Ðưa khách phồn hoa lánh nẻo phiền.

163.

Sao cho thành kỉnh Phật Trời thương,
Ðạo đức chăm lo vững mối đường.
Công nghiệp phải lo sanh chúng độ,
Ðàn sau để dấu kẻ soi gương.

164.

Mùi đời biết đặng lắm chua cay,
Cay đắng kiếp người khổ ớ ai!
Ai dám xả thân hành chánh Ðạo?
Ðạo mầu theo dõi hết trần ai.

165.

Ðồng thuyền kẻ trước dắt người sau,
Sau trước nương nhau ấy chước mầu.
Mầu nhiệm dễ chi tìm thấu đáo,
Ðáo đầu mới rõ Ðạo là cao.

166.

Ðạo đức gắng theo đỡ ít nhiều,
Ngày thâu bóng nhựt đã hầu xiêu.
Tu thân dầu khổ, thân tiên độ,
Có khó có nên nhọc phải chiều.

167.

Xử thế phải cho vẹn thế tình,
Trau tâm trau đức sạch chơn linh.
Bến mê rước khách thuyền đương đợi,
Ðưa đến đào nguyên hưởng phước lành.

168.

Dò theo đường chánh chớ sai lầm,
Biết đạo cần trau một chữ tâm.
Tiên Phật nơi mình đâu phải khó,
Khó do chẳng trọn tấm chơn thành.

169.

Ðức tánh khen con có chí thành,
Lần đường Ðạo chẳng chút cầu danh.
Ghe phen cửa rách hiên nhà lủng,
Không quản lao đao giữ tiếng lành.

170.

Dọn mình cho sạch bớt phàm tâm,
Lẽ chánh tà kia phải xét thầm.
Ðừng bụng nghi nghi rồi hoặc hoặc,
Tự nhiên rõ thấu Ðạo cao thâm.

171.

Trau hạnh làm gương dắt kẻ sau,
Một nhà đạo đức khá thương nhau.
Noi theo người trước đời trông cậy,
Gắng sửa lều tranh hóa động đào.

172.

Nâu sồng khổ hạnh phép gần Tiên,
Như bước ướt chơn mới đến thuyền.
Gắng chí tập lần thân cực nhọc,
Bền tâm tu luyện mới là nên.

173.

Cao đê thế sự khá đinh ninh,
Một dặm xa xuôi nhọc lộ trình.
Lần lựa chỉ sầu tay gỡ rối,
Trời tây bóng nhựt đã hầu chinh.

174.

Dư phước dành sau ấy thế hay,
May chơn bước gặp bóng Cao Ðài.
Sạch lòng để dạ vun nền Ðạo,
Phủi thế an vui đợi đến ngày.

175.

Mạnh yếu rồi đây yếu được phần,
Ðược phần máy Tạo khéo cầm cân.
Cầm cân thăng thưởng răn người thế,
Người thế sao cho hạnh chói ngần.

176.

Tranh đua đã quá nửa đời người,
Thử hỏi phước phần được mấy mươi.
Mưu được phần mình thì tổn đức,
Của tiền dầu chất há an vui?

177.

Vui Ðạo vui nhân ấy thiệt vui,
Vui còn sóng sắc hại mình thôi.
Vui nơi đổ bác là vui khổ,
Vui thói tà gian lụy trọn đời.

178.

Ðời qua thắm thoát cõi nhơn gian,
Sớm nở hoa kia, chiều vội tàn.
Mái tóc điểm sương chưa học Ðạo,
Họa kề dầu hối khó than van.

179.

Lắm kẻ còn xuân chẳng tiếc xuân,
Tạo thành nghiệp dữ biết bao lần.
Chớ quên máy Tạo nên mầu nhiệm,
Vay trả đồng cân thế chuyển luân.

180.

Chữ hiếu phải lo vẹn phận người,
Sanh thành đạo trọng há đâu chơi.
Buông trôi ví chẳng tròn nhơn đạo,
Còn có mong chi đến đạo Trời.

181.

Có thân có khổ, khổ vì thân,
Nào có sướng chi cái kiếp trần.
Kẻ trí phải lo phương giải khổ,
Tìm thuyền Bát Nhã lánh mê tân.

182.

Mê tân là chốn đọa con người,
Vương bá công hầu lụy mấy mươi.
Ham miếng đỉnh chung mê sắc đẹp,
Hại thân tiếng xấu để muôn đời.

183.

Thảo ngay con vẹn giữ cho bền,
Phải phận là phần đáng bậc trên.
Dìu dắt đàn em sau nối gót,
Con đường đạo đức bước càng lên.

184.

Nhiều nhân quả trước phải đền nay,
Chẳng gỡ cho kham cứ nhắc hoài.
Một tiếng than van thân cực nhọc,
Một oan chẳng chịu muốn gây hai.

185.

Cang cường quen tánh hiếp dân nghèo,
Nghe Ðạo Phật Trời cũng muốn theo.
Chẳng khác chồi non xô đại mộc,
Như sa vực thẳm khó toan trèo.

186.

Tìm vào nẻo Ðạo mới tri cơ,
Cơ Tạo huyền vi chớ hững hờ.
Tỉnh giấc mộng chờ qua biển khổ,
Thế tình vui vẻ chí đừng mơ.

187.

Say Ðạo là say bậc Thánh Hiền,
Hiền xưa sớm để bước tầm Tiên.
Tiên nguồn Thánh ngọn dò chơn đến,
Ðến đặng là phương rưới lửa phiền.

188.

Tranh đức tranh nhân mặc sức tranh,
Ðừng tranh lợi quấy khổ thân hình.
Hai đường họa phước tua lừa lọc,
Vay trả cơ Trời chớ dể khinh.

189.

Ðừng lòng kiêu hãnh cậy mình tài,
Nên nhớ chữ tài cận chữ tai.
Tài ít đức nhiều còn hữu dụng,
Tài suông thiếu đức họa nay mai.

190.

Nhơn nghĩa gắng gìn dạ sắt son,
Thờ cha kính mẹ hiếu lo tròn.
Nghèo mà trong sạch danh thơm rạng,
Phúc hậu Trời ban để cháu con.

191.

Họa phước vô môn, chỉ tại người,
Thỉnh mời rồi đổ bởi nơi Trời.
Huệ ân muốn hưởng noi đường Ðạo,
Hối cải tu thân phải giữ lời.

192.

Mùi đời đã nếm biết chua cay,
Giành giựt còn mong cậy sức tài.
Nếu chẳng định tâm lo xét quấy,
Nhãn tiền báo ứng dễ đâu sai.

193.

Ðừng quá so đo việc phú bần,
Bần hàn trong sạch mới nên thân.
Thân trau khổ hạnh thân đừng nệ,
Nệ khó mong chi thoát thế trần.

194.

Thế trần mộng mị có ra chi,
Giành giựt rồi qua hỏi được gì?
Tích đức gắng gìn nhơn nghĩa trọn,
Chông gai xa lánh cảnh sầu bi.

195.

Nợ nước hai vai nặng gánh gồng,
Thần dân phận sự phải lo xong.
Gắng công đạo đức trau hằng bữa,
Chiu chít đừng quên giống Lạc Hồng.

196.

Ơn Trời cho mở Ðạo Kỳ Ba,
Dìu dẫn nhơn sanh lánh vạy tà.
Ví muốn tu thân nhồi quả trước,
Gắng công sau sẽ đến cùng Ta.

Xem tiếp Nghiên Cứu Hai quyển TNHT I& II

HẾT

[ Hình Bìa ]

Last changed: 27-07-2003